Trên mặt Vương Trường Sinh lộ vẻ hài lòng, Thương Lan sơn mạch tài nguyên yêu thú phong phú, vừa lúc lấy yêu thú thử uy lực Lam Vân Yển Nguyệt Đao một lần.
Hắn mới vừa đi ra khỏi phòng luyện khí, liền nhìn thấy Uông Như Yên đi về phía hắn.
“Uông tiên tử, ngươi tới đúng lúc, ta có việc cần xin nghỉ một tháng.”
Uông Như Yên khẽ nhíu lông mày lá liễu, “Xin nghỉ một tháng? Vương đạo hữu, ngươi là muốn bế quan tu luyện?”
Vương Trường Sinh nhìn thấy bộ dáng Uông Như Yên tâm sự nặng nền, tò mò hỏi: “Sao vậy? Uông tiên tử tìm ta có việc gì?”
“Nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta đi vào nói đi!”
Vào phòng luyện khí, khuôn mặt Uông Như Yên lộ vẻ do dự, tựa như có bí mật gì khó nói.
Nàng cân nhắc một lát, mở miệng: “Vương đạo hữu, ngươi có thể đi cùng ta tới một chỗ hay không?”
“Đi một chỗ? Đi nơi nào?”
Uông Như Yên biết không nói rõ, Vương Trường Sinh là sẽ không đáp ứng đi cùng, nàng mang chân tướng sự tình nói một lần.
Tống Nhất Hàng và Lý Thiên Chính ra ngoài săn giết yêu thú bậc hai, bất ngờ phát hiện một động phủ cổ tu sĩ, bọn họ liên thủ công kích mấy ngày, cũng chưa thể công phá cấm chế, liền muốn mời Uông Như Yên, cùng nhau phá trận.
Uông Như Yên tự nhiên sẽ không dễ tin, nhưng Tống Nhất Hàng mời mãi, hứa hẹn sau chuyện chia đều bảo vật, nàng có chút động lòng.
Nàng là nhân sĩ Tống quốc, chỉ kết giao bình thường với Tống Nhất Hàng, không dám dễ tin Tống Nhất Hàng, liền muốn kéo Vương Trường Sinh qua đó, nhiều bên kiềm chế, nàng mới có thể cam đoan bản thân an toàn.
“Động phủ cổ tu sĩ? Trong thành Thương Lan này không phải không có đệ tử Kiếm Cung cùng Bạch Vân quan, bọn họ vì sao mời Uông tiên tử? Bọn họ gọi đồng môn không phải tốt hơn sao?”
Vương Trường Sinh đưa ra nghi vấn trong lòng.
“Cấm chế của động phủ cổ tu sĩ đó rất mạnh, rất có thể là động phủ tu sĩ Kết Đan kỳ để lại, bọn họ ngờ vực vô căn cứ lẫn nhau, lo lắng đối phương đen ăn đen, hai người bây giờ như hình với bóng, sợ đối phương báo tin cho đồng môn, độc chiếm bảo vật, chúng ta lạ nước lạ cái, giao tình với bọn họ rất nông, bọn họ lúc này mới đồng ý.”
“Bọn họ không lo lắng ngươi báo tin cho tộc nhân? Bám theo bọn họ đoạt bảo?”
Uông Như Yên lắc lắc đầu, giải thích: “Bọn họ đã quan sát mấy ngày, trong thành Thương Lan, Uông gia chỉ có một vị tu sĩ Trúc Cơ là ta, nếu ta không đi, bọn họ sẽ lên đường ngay bây giờ, đến lúc đó, bọn họ sẽ mời đồng môn trông chừng ta, để tránh ta dùng thủ đoạn. Ta nếu theo bọn họ, không tin được bọn họ, mời ngươi qua đó, bọn họ do dự mãi, vẫn đã đáp ứng.”
Vương Trường Sinh nhíu mày, lý do của Tống Nhất Hàng và Lý Thiên Chính cũng là hợp tình hợp lý.
“Có biết động phủ bày ra cấm chế gì hay không? Bọn họ liên thủ công kích mấy ngày cũng không cách nào bài trừ? Hai người bọn họ đều là đệ tử môn phái, thực lực cường đại, không đến mức không bài trừ được cấm chế tồn tại nhiều năm chứ!”
“Nghe Tống đạo hữu nói, là Tam Tài Hậu Thổ Trận, trận này là trận pháp bậc ba trung phẩm, lấy sức phòng ngự trứ danh, nếu là không thể phá đi trận pháp, trận pháp sẽ thong thả chữa trị, nhiều tu sĩ Trúc Cơ cùng lúc phá trận, tỷ lệ phá trận sẽ lớn hơn một chút.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh lâm vào trầm ngâm.
Uông Như Yên và hắn đều là tu sĩ Tống quốc, lại là đồng bạn hợp tác, hẳn là sẽ không mưu hại hắn, Tống Nhất Hàng với Lý Thiên Chính xuất thân Kiếm Cung cùng Bạch Vân quan, danh môn chính phái, nhưng lòng đề phòng người không thể không có, hắn không quá muốn đi, cho dù không có âm mưu, phát hiện bảo vật, thật sự có thể chia đều?
Uông Như Yên lần đầu tiên mời hắn hỗ trợ, hắn nếu là từ chối, quá không nể mặt Uông Như Yên.
Nhìn thấy Vương Trường Sinh có chút do dự, Uông Như Yên nghĩ ngợi, nói: “Vương đạo hữu, thật ra ta cũng không quá tin tưởng bọn họ, nhưng đây là động phủ tu sĩ Kết Đan kỳ, có lẽ đây là cơ duyên của chúng ta đến rồi, cho dù bọn họ có tâm tư khác, ngươi ta liên thủ, bọn họ chưa chắc là đối thủ.”
Vương Trường Sinh trầm mặc không nói, mặt lộ vẻ khó xử.
“Như vậy đi! Ta đưa ngươi hai tấm Thiên Băng Phù bậc hai hạ phẩm, nếu bọn họ có hành động lạ, vậy chúng ta liền liên thủ giết bọn họ, như vậy chung quy được rồi chứ!”
Uông Như Yên lấy ra hai lá bùa lập lòe ánh sáng màu lam, đưa cho Vương Trường Sinh, đôi mắt đẹp nhanh chóng lóe lên một chút không nỡ.
Sáu con rối thú bậc hai, lại thêm hai tấm Thiên Băng Phù bậc hai hạ phẩm, cho dù đánh nhau, phần thắng vẫn là không nhỏ.
“Uông tiên tử, bọn họ có thể cố ý bố cục đối phó chúng ta hay không? Lòng đề phòng người không thể không có.”
Uông Như Yên nghiêm túc suy nghĩ, lắc lắc đầu: “Hẳn là sẽ không, chúng ta có cái gì để bọn họ mưu đồ, nếu sự tình bại lộ, bọn họ chịu không nổi, với lại, Kiếm Cung và Bạch Vân quan đều là danh môn chính phái, đệ tử của bọn họ hẳn sẽ không làm loại chuyện này.”
Điều Uông Như Yên chưa nói ra là, Tống Nhất Hàng mời nàng phá trận lấy bảo vật, khẳng định là ôm ý tứ lấy lòng nàng, Tống Nhất Hàng hai năm qua thường xuyên chạy đến Linh Binh các, nàng đương nhiên biết tâm tư nho nhỏ của Tống Nhất Hàng, chỉ là ngại bởi tên tuổi Kiếm Cung, kiên trì chiêu đãi Tống Nhất Hàng mà thôi.
“Cái này trái lại chưa hẳn, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, nếu Tống Nhất Hàng nổi lên sắc tâm với ngươi, cố ý bố cục, lừa ngươi tới đó, vậy thì phiền toái rồi. Đừng quên, Tống Nhất Hàng hai năm qua chạy tới Linh Binh các không ít, không cần ta nói, Uông tiên tử cũng biết mục đích của hắn chứ!”
Vương Trường Sinh trái lại không phải vu oan bừa cho Tống Nhất Hàng, Tống Nhất Hàng hoàn toàn có động cơ này, biết người biết mặt chẳng biết lòng, không chừng Tống Nhất Hàng chính là người như vậy thì sao!
Uông Như Yên nghe vậy, khuôn mặt nhất thời che kín mây đỏ, trầm ngâm một lát, dùng một loại giọng điệu không xác định nói: “Hẳn là không thể nào! Hắn nhìn qua không giống loại người đó, nhỡ đâu thật là cơ duyên, bỏ qua thôn này thì không có tiệm này nữa.”
Động phủ tọa hóa của tu sĩ Kết Đan kỳ, Vương Trường Sinh cũng có chút động lòng, hắn trầm ngâm thật lâu, nói: “Được rồi! Uông tiên tử đã nói tới mức này rồi, Vương mỗ liền đi một chuyến cùng ngươi! Nhưng nếu là đánh nhau, giết ai trước?”
Uông Như Yên không cần nghĩ ngợi nói: “Tống Nhất Hàng, hắn là Trúc Cơ tầng năm, xuất thân Kiếm Cung, thực lực cường đại, Lý Thiên Chính kia là Trúc Cơ tầng bốn, uy hiếp nhỏ một chút, trên tay ta có một pháp khí Hỏa Lôi Châu dùng một lần, có thể so với một đòn toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba, chỉ cần chúng ta phối hợp thích đáng, giết chết Tống Nhất Hàng không thành vấn đề.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT