Trọng tài vừa dứt lời, Vương Thanh Sơn và thiếu phụ váy tìm dường như cùng lúc ra tay.
Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, năm thanh Ngọc hư kiếm từ trong hộp bay ra. Chớp mắt hoá thành mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh, khí thế hùng hổ chém về phía đối diện.
Thiếu phụ váy tím nhún hai vai, ba thanh phi kiếm màu tím bay khỏi vỏ. Hoá thành mấy trăm thanh phí kiếm màu tím, nghênh đón phi kiếm màu xanh đánh tới.
Khan khanh khanh!
Liên tiếp vang lên tiếng kim loại va chạm vào nhau trầm đục, phi kiếm màu tím tạm thời chiếm thế thượng phong.
Thiếu phụ váy tím biến đổi pháp quyết, phi kiếm màu tím trở nên mơ hồ. Sau đó háo thành ba con cự mãng dài ba thước, mở ra mồm máu to, nuốt lấy mấy chục thanh phi kiếm màu xanh.
Sắc mặt Vương Thanh Sơn như thường, kiếm quyết biến đổi, mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh xoay quanh một vòng, nhanh chóng tụ tập thành một chỗ. Chuôi kiếm dựa vào nhau, mũi kiếm chĩa ra ngoài, hoá thành một kiếm luân màu xanh. Kiếm luân màu xanh chuyển động rất nhanh, phát ra một tiếng xe gió chói tai, bóng kiếm bay múa.
Màu xanh kiếm luân chuyển động rất nhanh, hoá thành một ngọc bàn thật lớn màu xanh, dừng ở trên người cự mãng màu tím.
Khanh khanh khanh!
Ba con cự mãng màu tím bị bắt khôi phục bản thể, hoá trở lại thành ba thanh phi kiếm màu tím.
Kiếm luân màu xanh hào quang đại trướng, hoá thành một đạo cầu vồng dài mấy trượng màu xanh, chém về phía ba thanh phi kiếm màu tím.
Liên tiếp vang lên những tiếng kim thiết va chạm vào nhau, ba thanh phi kiếm màu tím bị chém bay ngược ra ngoài. Chúng nó còn chưa đứng vững, cầu vồng màu xanh đã đuổi tới. Thanh quang chợt loé, cầu vồng màu xanh hoá thành năm thanh màu xanh phi kiếm, bao vây ba thanh kim kiếm màu tím. Năm thanh phi kiếm màu xanh rất nhanh xoay tròn.
Cuồng phong gào thét, một cỗ lốc xoáy cao hơn mười trượng xuất hiện, cường đại khí lưu cuốn ba thanh phi kiếm màu tím đi vào.
Kiếm trận Thanh Phong trảm linh trận!
Thiếu phụ váy tím không ngừng bấm quyết, muốn câu thông với phi kiếm màu tím. Ba thanh phi kiếm màu tím ở trong lốc xoáy màu xanh ngã trái ngã phải, không thể tự chủ.
Thiếu phụ váy tím sắc mặt lạnh lùng, há miệng, năm thanh phi kiếm màu tím dài hai thước bay ra. Kết hợp lại làm một thể, hoá thành một thanh cự kiếm màu tím dài hơn mười trượng, cự kiếm màu tím chém về phía lốc xoáy màu xanh.
Oành đùng đùng!
Màu xanh lốc xoáy bị cự kiếm chém làm hai, nhưng rất nhanh liền khép lại. Lốc xoáy màu xanh nhất thời bộc phát ra thanh quang chói mắt. Biến lớn không chỉ gấp đôi, cường đại khí lưu cuốn luôn cả cự kiếm màu tím vào trong.
“Phá cho ta!”
Từ bên trong tốc xoáy màu xanh bộc phát ra tử quang chói mắt, mấy trăm đạo kiếm khí màu tím xuyên thủng lốc xoáy màu xanh, đánh về tứ phía. Trong đó có bộ bân kiếm khí màu tím đánh về phía Vương Thanh Sơn.
Vương Thanh Sơn khoát tay, bay ra một mảng lớn kiếm khí, trảm nát kiếm khí màu tím.
Hắn biến đổi kiếm quyết, quanh thân hiện ta một thanh lại một thanh hư ảnh phi kiếm màu xanh. Hư ảnh dần dần biến thành thật, đây chính là Bách kiếm quy nhất. Sau khi Vương Thanh Sơn tiến vào Kim Đan kỳ, uy lực khi thi triển thuật này càng lớn.
“Tiểu thần thông!”
Đài chủ vị Đỗ Vân Long có chút kinh ngạc cất lời. Rất ít người tu tiên có thể nắm giữ tiểu thần thông. Vương Thanh Sơn nắm giữ tiểu thần thông theo lý thuyết phải có một ít tên tuổi, nhưng hắn chưa bao giờ nghe nói qua về tên của Vương Thanh Sơn. Vương Thanh Sơn quá nửa không phải xuất thân từ tu tiên giới Nam Hải.
Kiếm tu Kim Đan kỳ tham gia Đấu kiếm đại hội từ những địa phương khác nhau đến, Đông Hoang, Nam Hải, Bắc Cương, Trung Nguyên đều có.
Vạn kiếm môn có hệ thống tình báo của riêng mình, phàm là có kiếm tu Kim Đan kỳ, Đỗ Vân Long đêu biết xuất thân và tên gọi.
“Đỗ đạo trưởng không cần kinh ngạc. Đây là đệ tử dưới danh nghĩa của Diệp sư huynh. Lúc trước hắn phát triển ở Vương gia tại Đông Hoang. Những năm gần đây mới đến Nam Hải để phát triển.”
Ngồi bên cạnh Đỗ Vân Long là một thiếu phụ váy màu xanh lục, cười giải thích.
Tu sĩ Thái Nhất tiên môn mà Vương Thanh Sơn nhận biết không nhiều lắm. Bởi vì quan hệ với Tiêu Diêu kiếm tôn, rất nhiều tu sĩ cao giai của Thái Nhất tiên môn đều biết đến sự tồn tại của Vương Thanh Sơn.
“Diệp sư huynh? Có phải là Tiêu Diêu kiếm tôn của quý phái?”
Ánh mắt Đỗ Vân Long nhìn về phía Vương Thanh Sơn, trong mắt hiện ra thần sắc hứng thú. Tiêu Diêu kiếm tôn là kiếm tu Nguyên Anh kỳ lợi hại nhất của Thái Nhất tiên môn. Đỗ Vân Long từng cùng Tiêu Diêu kiếm tôn luận bàn, thua nửa chiêu. Nay đệ tử của Tiêu Diêu kiếm tôn tham gia Đấu kiếm đại hội, Đỗ Vân Long có nghe đến, nhưng hắn không biết đó là Vương Thanh Sơn.
Thiếu phụ váy lục cười thản nhiên, giải thích: “Đúng vậy, đứa nhỏ này có chút thiên phú với kiếm đạo. Diệp sư huynh muốn thu hắn làm đệ tử tông môn. Hắn lại bảo là vì thủ hộ gia tộc nên mới tu luyện kiếm đạo, không muốn làm trái với kiếm tâm. Nên không trở thành đệ tử chính thức của Thái Nhất tiên môn. Lọt vào ánh mắt của Diệp sư huynh, hắn khẳng định không kém. Không biết hắn có thể lọt vào danh sách mười người đầu bảng hay không.”
Nàng không nói về việc Vương Thanh Sơn chỉ mới Trúc cơ kỳ đã lĩnh ngộ kiếm ý. Vương Thanh Sơn là đệ tử dưới danh Tiêu Diêu kiếm tôn, nếu Vương Thanh Sơn có thể tiến vào hàng mười. Thái Nhất tiên môn cũng có vinh quang, ký danh đệ tử đã lợi hại như vậy, huống chi là đệ tử chính thức.
Nếu Vương Thanh Sơn không thể tiến vào hàng mười người đứng đầu, vậy cũng không có việc gì. Dù sao cũng chỉ là đệ tử ký danh, nói ra cũng không mất mặt.
Lần Đấu kiếm đại hội trước, Thái Nhất tiên môn phái ra hơn mười kiếm tu Kim Đan kỳ tham gia. Nhị đệ tử của Tiêu Diêu kiếm tôn tiến vào hàng mười người xuất sắc nhất, đứng hàng thứ tám.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT