Có người trao đổi thành công, có người trao đổi thất bại.

Một chén trà nhỏ thời gian trôi qua, Vương Thanh Sơn đi lên phía trước, lấy ra hai đoạn linh trúc xích hồng sắc và hai cái hộp gỗ màu xanh.

“Hai đoạn Xích Diễm trúc năm trăm năm, còn có hai viên hạ phẩm yêu đan bậc ba. Đổi lấy Dục linh đan, nhạc phổ hoặc là bảo vật giúp tăng cường nhục thể.”

Linh trúc và yêu đan là đều từ Vương Trường Sinh, Vương Thanh Sơn định giúp Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đổi lấy vài thứ.

Đa phần nguyên liệu luyện khí không thể lọt vào mắt Vương Thanh Sơn. Luyện khí nguyên liệu trân quý hắn lại không có đồ vật giá trị ngang nhau để đổi. Dục linh đan đối với sự tiến giai của linh thú có hỗ trợ nhất định. Tam thủ giảo Vương Thanh Sơn nuôi dưỡng vẫn chỉ là thượng phẩm bậc hai. Hắn muốn nuôi dưỡng nó thành linh thú bậc ba.

“Dục linh đan? Tiểu muội vừa hay có một lọ, còn có một quyển nhạc phổ Thiên âm tiên tử lưu lại. Trao đổi.”

Một thanh âm như chuông bạc của một cô gái vang lên.

Vừa dứt lời, một làn gió thơm bay vào khoan mũi Vương Thanh Sơn.

Một vô gái váy đỏ hơn hai mươi tuổi xuất hiện ở trước mặt hắn. Cô gái váy đỏ da thịt như tuyết, miệng anh đào nhỏ nhắn. Trên mặt là vẻ thản nhiên tươi cười, làm cho người ta có cảm giác đây là một viên bích ngọc của tiểu gia tộc nào đó.

Hải Tâm Nhẫm nàng xuất thân từ Vạn thú đảo. Vạn thú đảo là một trong mười đại môn phái của Nam Hải, lấy khu trùng ngự thú mà vang danh khắp tu tiên giới Nam Hải. Hải Tâm Nhẫm không giống với đại đa số tu sĩ Vạn thú đảo. Nàng tu tập kiếm quyết, là một kiếm tu danh xứng với thực.

Hải Tâm Nhẫm lấy ra một vỏ sò màu xanh cùng một bình sứ màu xanh, đưa cho Vương Thanh Sơn.

Thiên Âm tiên tử là một Nguyên Anh tu sĩ nổi tiếng ở ngàn năm trước, tu luyện công pháp âm luật.

Vương Thanh Sơn không hiểu âm luật, nhưng lấy thân phận của Hải Tâm Nhẫm, hẳn là sẽ không lừa hắn. Vì vậy Vương Thanh Sơn đáp ứng trao đổi.

Vương Thanh Sơn trở lại chỗ ngồi, Độc Cô Hoài Đức đi lên phía trước, lấy ra tài liệu trao đổi.

“Một khối Huyễn quang tinh, hai viên trung phẩm yêu đan bậc ba. Đổi lấy nguyên liệu luyện khí thuộc tính Hoả.”





Kim Đan tu sĩ ngồi trong phòng lần lượt tiến lên trao đổi, người thành công đổi được cũng không nhiều.

Nửa canh giờ sau, trao đổi hội chấm dứt, chúng tu sĩ lục tục rời khỏi.

Vương Thanh Sơn đi theo huynh muội Độc Cô Hoài Đức rời khỏi. Bọn họ vừa mới ra khỏi Trúc tía hiên, thanh âm Hải Tâm Nhẫm chợt truyền đến từ phía sau.

“Vương đạo hữu, xin dừng bước.”

Vương Thanh Sơn hơi sửng sốt, dừng bước chân, Hải Tâm Nhẫm bước nhanh đuổi theo. Độc Cô Hoài Đức và Độc Cô Hoài Dong liếc mắt một cái, nhìn nhau cười.

“Vương đạo hữu, chúng ta còn có việc, đi trước một bước, ngày mai gặp tại Đấu kiếm phong.”

“Được, ngày mai gặp.”

Hải Tâm Nhẫm hướng Vương Thanh Sơn cười thản nhiên rồi nói: “Vương đạo hữu, tiểu muội có việc muốn thỉnh giáo ngươi một chút, ngươi có tiện hay không?”

“Tiện.”

Vương Thanh Sơn cũng không nghĩ nhiều, lên tiếng đáp ứng.

Nửa khắc đồng hồ sau, bọn họ xuất hiện ở một nhã gian tại trà lâu.

“Vương đạo hữu, mạo muội hỏi một câu. Xích diễm trúc này ngươi từ đâu mà có được?”

Trong mắt Vương Thanh Sơn hiện ra vài phần nghi hoặc, Xích diễm trúc là hắn lấy từ bảo khố xủa gia tộc. Xích diễm trúc đương nhiên là gia tộc thu thập được, còn về tình huống cụ thể thì hắn không rõ.

“Xích diễm trúc là tộc nhân của ta thu mua, như thế nào? Năm có vấn đề sao?”



Hải Tâm Nhẫm hơi do dự, lấy ra một cái xác trùng màu đỏ nhạt rồi nói: “Đây là xác Đồng tâm trùng, tìm được bên trong Xích diễm trúc ngươi trao đổi. Mạo muội hỏi một câu, trên tay ngươi có Đồng tâm trùng bậc ba sao?”

“Đồng tâm trùng!”

Vương Thanh Sơn hơi sửng sốt, hắn chưa từng nghe nói qua về loại linh trùng này. Nuôi dưỡng linh trùng có vẻ khó, thật vất vả bồi dưỡng, lại dễ dàng chết bên trong trận đấu pháp. Bởi vậy, Vương Thanh Sơn đối với linh trùng không có nhiều hứng thú lắm.

“Đồng tâm trùng là một loại kỳ trùng, thích sống nhờ bên trong linh trúc thuộc tính Hoả. Cứ mỗi mấy chục năm, Đồng tâm trùng sẽ lột da. Nếu ngươi có Đồng tâm trùng bậc ba, tiểu muội nguyện ý mua với giá cao. Nếu thật sự không được, tinh huyết của Đồng tâm trùng bậc ba cũng được.”

Vương Thanh Sơn cười khổ một tiếng, lắc đầu trả lời: “Hải tiên tử, ta thật sự không có Đồng tâm trùng. Nếu ta thật sự có tinh huyết Đồng tâm trùng, ta sẽ liên hệ ngươi.”

Hải Tâm Nhẫm lộ ra thần sắc thất vọng, gật gật đầu: “Được, một lời đã định. Nếu ngươi có tinh huyết Đồng tâm trùng bậc ba, ngươi có thể đến Vạn thú đảo tìm ta.”

Vương Thanh Sơn đáp ứng. Chờ hắn quay về Hải Tham đảo lại hỏi Vương Thu Linh một chút, nàng hắn là biết rõ.

“Đúng rồi, Hải tiên tử. Tại hạ muốn thỉnh giáo ngươi một sự kiện.”

Vương Thanh Sơn đột nhiên nhớ tới điều gì, mở miệng hỏi.

Hải Tâm Nhẫm thản nhiên cười rồi nói: “Vương đạo hữu cứ nói đừng ngại.”

“Ta có một viên Linh thú đản. Bởi vì đã để quá lâu rồi, sinh cơ mỏng, không thể ấp trứng. Quý phái am hiểu khu trùng ngự thú, không biết có phương pháp ấp trứng nào không?”

Nam Cung Miểu cho Vương Trường Sinh một quả Linh thú đản. Vương Trường Sinh thông báo cho tộc nhân, để bọn họ lưu ý tin tức ở phương diện này. Xem xem thử có biện pháp nào khác để ấp Linh thú đản không.

“Ngươi có mang Linh thú đản đến không? Lấy ra cho ta nhìn một chút.”

“Ta không mang ở trên người.”

Hải Tâm Nhẫm lắc lắc đầu, có chút khó xử nói: “Nói như vậy, không thể phán định nguyên nhận không thể ấp được trứng. Linh thú đản hấp thu đủ linh khí là cỏ thể ấp trứng. Nếu đã giữ lâu lắm rồi thì đem ngâm linh dịch đặc thù. Vạn thú bảo chúng ta có một loại linh dịch có thể giải quyết vấn đề này. Ngươi nếu có tinh huyết của Đồng tâm trùng bậc ba, thì chúng ta có thể trao đổi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play