Có đỉnh Thanh Liên trong tay, Vương Trường Sinh dự tính phục hưng Khôi lỗi thuật, luyện chế Khôi lỗi thú bậc ba: “Thanh Linh, ngươi ở chỗ nào có được Kim lang thạch?”

Vương Trường Sinh đè xuống kích động trong lòng, tò mò hỏi.

Vương Thanh Linh cũng không giấu diếm, đem sự tình kể chi tiết một lượt.

“Cửu thúc, dựa vào suy đoán của ta, khu vực Thôn linh mãng kiếm ăn khả năng vẫn còn Kim lang thạch. Nhưng ta không thể lặn sâu xuống vạn trượng đáy biển.”

Vương Thanh Linh làm không được, không có nghĩa Vương Trường Sinh làm không được. Huống chi Vương Trường Sinh còn mang theo Trấn hải viên. Trấn hải viên là hậu duệ của hộ tông linh thú Trấn hải tông.

Hành trình đi Trấn hải tông lần này, Vương Trường Sinh còn chiếm được một viên Thú đản. Hắn không phải Ngự linh sư, còn phải trông cậy vào Vương Thanh Linh hỗ trợ ấp trứng.

“Biết gia tộc Liễu gia sống ở nơi nào không?”

Vương Thanh Linh gật đầu, trả lời: “Con vừa mới hỏi qua Thiên Thuỵ, hắn nói gia tộc Liễu gia sống ở Hắc tùng đảo. Cách Thanh Lý phường thị hơn tám vạn dặm, chúng ta trước tiên cứ tới chỗ có nhiều Lục dương tảo là được.”

“Hơn tám vạn dặm? Thanh Linh, ngươi đi theo ta một chuyến. Ta không am hiểu khu trùng ngự thú. Thu Ly, những tài liệu này ngươi nhanh chóng thu thập đầy đủ, rồi phái người vận chuyển đến Ngân xà đảo.”

“Vâng, Cửu bá công.” Vương Thu Ly lên tiếng đáp ứng.

Rời khỏi phường thị, Vương Trường Sinh thả ra một lam sắc phi chu, chở bọn họ bay về phía trời cao. Sau đó biến mất ở phía chân trời.

Nửa tháng sau, Vương Trường Sinh và Vương Thanh Linh xuất hiện ở trên một hoang đảo mênh mông rộng mấy chục dặm, nước biển màu xanh lục.

“Nơi này có nhiều Lục dương tảo như vậy, chắc hẳn là nơi này rồi.”



Vương Trường Sinh chỉ vào dưới nước biển màu xanh lục, cười nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, bấm niệm pháp quyết, lam sắc phi chu chậm rãi đáp xuống.

Hắn thu hồi lam sắc phi chu, lấy ra một viên Sơn hải châu. Nhả ra một lớp màn lớn màu lam, bao bọc lấy hắn và Vương Thanh Linh, sau đó lặn sâu xuống dưới đáy biển.

Lặn xuống được trăm trượng, có thể nhìn thấy lượng lớn yêu thú. Đủ loại ngư yêu mọi màu sắc, hải xà kích thước thô to, rùa biển màu đen to lớn.

Thần sắc Vương Trường Sinh như thường, Vương Thanh Linh nhìn thấy nhiều yêu thú như vậy, thần sắc có phần hưng phấn.

“Ngũ sắc ngư yêu, Hắc huyền quy…”

Vương Thanh Linh lẩm bẩm, nắm rõ như lòng bàn tay.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, bọn họ đã xuất hiện tại đáy biển sâu vạn trượng. Dưới chân là một lớp bùn cát thật dày, cho dù nơi này thật sự có Kim lang thạch. Nhưng nếu muốn tìm ra thì khó khăn cũng rất cao.

Trên thân Kim lang thạch không có pháp lực dao động, chỉ có thể chậm rãi tìm kiếm. Này là muốn tìm đến ngày tháng năm nào? Ai dám cam đoan nơi này nhất định có Kim lang thạch?

Kim lang hải tằm sau khi bài tiết ra Kim lang thạch, dòng nước sẽ đẩy Kim lang thạch đi. Bởi vậy, Vương Trường Sinh nếu muốn tìm tòi phải tìm giữa mấy vạn dặm hải vực, thậm chí còn xa hơn nữa. Hơn nữa trong quãng thời gian đó, nếu có yêu thú thân thể to lớn đi qua, khả năng sẽ đem địa phương Vương Trường Sinh đã tìm tòi cọ rửa sạch sẽ. Chỉ nương tựa hai người bọn họ, căn bản không thể tìm được gì.

“Thanh Linh, ngươi có biện pháp gì có thể tìm được Kim lang thạch không? Nếu chỉ hai chúng ta chậm rãi tìm kiếm, rất khó tìm được Kim lang thạch.”

Vương Thanh Linh nghĩ nghĩ, rồi lên tiếng trả lời: “Kim lang hải tằm lấy cát đá, khoáng thạch, đá san hô làm thức ăn. Sức ăn của nó rất lớn, có thể xem xem nơi này có đá san hô hay không. Nếu không có đá san hô, Kim lang hải tằm quá nửa không có ở chỗ này, nơi này cũng sẽ không có Kim lang thạch.”

Bọn họ dưới sự bao bọc của vòng sáng màu lam, chậm rãi đi về phía trước.



Sau nửa canh giờ, bọn họ phát hiện một khoảng hải vực có đá san hô đủ mọi màu sắc. Từng đàn cá ở bên trong san hô bơi qua bơi lại.

Vương Trường Sinh nhíu mày, cho dù có đá san hô, cũng không xác định được có Kim lang hải tằm hay không.

“Cửu thúc, nơi này hẳn là có Kim lang hải tằm.”

Vương Thanh Linh có chút hưng phấn nói.

“Sao ngươi biết được? Ta không có phát hiện khí tức của Kim lang hải tằm.”

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, hắn buông ra thần thức, cũng không cảm nhận được khí tức của yêu thú.

Phải biết rằng, thần thức của hắn có thể so với tu sĩ Nguyên Anh. Nếu có yêu thú bậc ba trong phạm vi phụ cận, hắn khẳng định có thể cảm nhận được.

“Cửu thúc, Kim lang hải tằm rất am hiểu ẩn nấu khí tức. Kim lang hải tằm bậc ba, tu sĩ Nguyên Anh cũng chưa chắc có thể phát hiện được sự tồn tại của nó. Hơn nữa Kim lang hải tằm hằng năm chôn ở dưới lớp bùn cát, trừ thời điểm kiếm ăn sẽ ngoi lên một chút. Còn không, bình thường nó sẽ không xuất hiện.”

Vương Thanh Linh kiên nhẫn giải thích.

“Vậy sao ngươi có thể phán đoán nơi này có Kim lang hải tằm?”

“Nơi này có rất ít Anh chuỷ ngư, Anh chuỷ ngư lấy đá san hô làm thức ăn. Nói như vậy, địa phương có đá san hô, số lượng Anh chuỷ ngư khẳng định sẽ nhiều. Anh chuỷ ngư có hình thể không ớn, nhưng chúng nó có thể dễ dàng cắn nát đá san hô. Anh chuỷ ngư và Kim lang hải tằm là quan hệ cạnh tranh. Địa phương có Kim lang hải tằm thì số lượng Anh chuỷ ngư rất ít, thậm chí có thể không có. Nếu nơi này không có Kim lang hải tằm, số lượng Anh chuỷ ngư sẽ không ít như vậy.”

Vương Thanh Linh chỉ vào mấy chục con ngư quái lớn bằng quả dưa hấu nói. Ngư quái có đầu giống con vẹt, thân thể khô quắt.

Trong nghề đương nhiên có hiểu biết tường tận hơn. Vương Trường Sinh âm thầm gật đầu, may là hắn mang theo Vương Thanh Linh. Nếu không hắn cũng không biết phải tìm tới ngày tháng năm nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play