Vương Thiên Thụy cảm thấy mở tiệm linh cốc tương đối có lãi, thứ nhất kinh doanh tiệm linh cốc phí tổn khá thấp, năm được mùa thu mua linh cốc, luyện chế thành linh tửu bán ra, thời chiến bán ra linh cốc.

Vương Thu Hồng tiếp thu đề nghị của Vương Thiên Thụy, mở một gian Bách Cốc phường, do Vương Thiên Thụy quản lý.

Vương Thiên Thụy lợi dụng quan hệ trước kia tích góp, kết giao với tu sĩ nhiều gia tộc nhỏ, lấy giá cao hơn giá thị trường một khối linh thạch, chọn mua lượng lớn linh cốc của gia tộc nhỏ, vận chuyển về gia tộc, sản xuất thành linh tửu bán ra.

Linh cốc là một nguồn thu nhập lớn của gia tộc nhỏ, giá thu mua của Bách Cốc phường cao hơn giá thị trường, gia tộc nhỏ đều muốn bán linh cốc cho Bách Cốc phường.

Sau khi thành lập quan hệ cung cầu ổn định, Vương gia lại mở một gian Túy Tiên phường, mở ở ngay đối diện Bách Cốc phường, gia tộc tu tiên trường kỳ bán linh cốc cho Bách Cốc phường đi Túy Tiên phường mua linh tửu, có thể nhận được ưu đãi nhất định, đi Bách Luyện các tiêu phí cũng có thể đạt được ưu đãi nhất định, linh thạch vòng một vòng tròn, lại về tới túi tiền của Vương gia.

Đương nhiên, loại phương thức kinh doanh này không phải là chỉ Vương gia có, Vương gia chỉ là noi theo phương thức kinh doanh của thế lực khác, căn cứ tình huống của mình, đẩy ra chính sách thích ứng.

Một ngày này, Vương Thiên Thụy đang chiêu đãi khách.

Một lão giả áo bào xanh hơn năm mươi tuổi, Luyện Khí tầng chín.

...

Lão giả áo báo xanh họ Liễu tên Giang Hà, là một chấp sự thu mua của một tiểu gia tộc. Trong tộc Liễu gia có ba Trúc cơ tu sĩ, nếu đặt ở Đông hoang Nguỵ Quốc, Liễu gia xem như không tồi rồi. Nhưng mà ở Hồng Nguyệt hải vực, Liễu gia chỉ là một tiểu gia tộc không có chút bắt mắt.

Liễu gia phụ thuộc Ngọc Dương tông, định kỳ tiến cống linh cốc. Ngọc Dương tông lại là thế lực phụ thuộc Trương gia.



“Liễu tiểu hữu, linh cốc này chất lượng không tồi, đây là một ngàn khối linh thạch.”

Vương Thiên Thuỵ vẻ mặt ôn hoà cất lời, giọng điệu thân thiện, làm cho người ta có một loại cảm giác ôn hoà như gió xuân.

Liễu Giang Hà gật gật đầu, do dự một lát rồi nói: “Vương tiền bối, vãn bối có một chuyện muốn nhờ.”

“Chuyện gì? Liễu tiểu hữu cứ nói, đừng ngại.”

Nghe nói quý tộc có một vị Bách Linh tiên tử, am hiểu khu trùng ngự thú. Liễu gia chúng ta có một linh thú bậc hai xuất hiện một chút vấn đề. Muốn mời Bách Linh tiên tử hỗ trợ tới xem một chút. Đương nhiên, chúng ta sẽ trả thù lao đầy đủ.”

Theo lý thuyết, Liễu gia găp phiền toái thì phải xin giúp đỡ từ Dương Ngọc tông mới đúng. Đại chiến mười mấy năm trước, người Liễu gia ở Ngọc Dương tông không may chết trên tay kẻ địch. Thế lực đối địch Liễu gia là Tống gia lên cầm quyền tại Ngọc Dương tông. Khi Liễu gia gặp phải phiền toái có hướng Ngọc Dương tông xin giúp đỡ. Tống gia phái đệ tử Ngọc Dương tông đến hỗ trợ, đến muộn nửa tháng còn chưa nói, còn đòi giá cao trên trời. Bỏ thật nhiều thời gian mới có thể giải quyết phiền toái.

Trước đó không lâu Liễu gia gặp phải thú triều quy mô nhỏ. Tuy đánh lùi được yêu thú, nhưng cũng bị thương nhiều tộc nhân, một Trúc cơ tu sĩ chết thảm. Linh thú hộ tộc của Liễu gia cũng bị thương. Nếm qua một lần thiệt thòi, Liễu gia không muốn xin gúp đỡ từ Ngọc Dương tông nữa.

Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ của tiểu gia tộc. Đem mầm giống tốt gửi vào môn phái tu tiên, khát vọng tộc nhân có thể tiến vào Trúc cơ kỳ, có thể giành được càng nhiều ích lợi cho gia tộc. Một khi tộc nhân bái nhập môn phái chết đi, thế lực đối địch cầm quyền, cuộc sống của những tiểu gia tộc sẽ khổ sở đủ đường.

Liễu gia lập tộc chưa đến hai trăm năm, không có Ngự linh sư bậc hai.

Vương gia có một vị Bách Linh tiên tử, am hiểu khu trùng ngự thú. Việc này đã lưu truyền rộng rãi trong các tiểu gia tộc tại Hồng Nguyệt hải vực.

Liễu gia và Vương gia có mối quan hệ làm ăn qua lại, ấn tượng của Liễu gia đối với Vương Thiên Thuỵ rất tốt.

Vương Thiên Thuỵ là tu sĩ Trúc cơ, nhưng không hề kiêu ngạo làm giá, đối xử ôn hoà nhã nhặn.



Ngoài ra, Vương gia và Trương gia có quan hệ thông gia. Từ góc độ nào đó mà nói, thực lực Vương gia mạnh hơn so với Ngọc Dương tông.

“Ngươi có mang linh thú đến không? Thập cô bà vừa lúc ở tại phường thị, ta có thể mời lão nhân gia đến

Liễu Giang Hà vội vàng gật đầu rồi nói: “Có có, ta có mang theo trên người.”

Hai tu sĩ Trúc cơ cần toạ trấn gia tộc, phòng ngừa bị tà tu tập kích nên để Liễu Giang Hà mang theo linh thú hộ tộc.

Gia tộc tu tiên sẽ dùng bí pháp luyện chế để trói buộc linh thú, chỉ có hậu nhân gia tộc mới có thể khống chế linh thú hộ tộc. Như vậy tốt ở chỗ cho dù có là tu sĩ Luyện khí kỳ cũng có thể thông qua bí pháp để khống chế linh thú bậc hai.

“Được, vậy để ta hỏi Thập cô bà có thuận tiện để giúp hay không.” Vương Thiên Thuỵ gật gật đầu, lấy ra Truyện tấn bàn, liên hệ với Vương Thu Ly.

“Thu ly cô cô, Thập cô bà ngài có ở đó không? Có một vị khách quen có linh thú xuất hiện vấn đề. Không biết Thập cô bà có thuận tiện lại đây một chút hay không?”

Rất nhanh, thanh âm của Vương Thanh Linh vang lên: “Thuận tiện, bây giờ ta sẽ qua Bách cốc phường.”

Không qua bao lâu, Vương Thanh Linh xuất hiện ở Bách cốc phường.

Vương Thanh Linh đã tu luyện đến Trúc cơ tầng chín, có thể tiến sâu vào Kim Đan kỳ. Nhưng lại không có Kim Đan linh vật phụ trợ, tỷ lệ thành công không lớn. Nàng còn có hai mươi năm tuổi thọ, chỉ có một cơ hội để đánh sâu vào Kim Đan kỳ.

Lần này nàng đến Thanh Lý phường thị, đầu tiên là vì muốn tìm hiểu tin tức Kim Đan linh vật. Thứ hai là để giải sầu, nàng cũng vừa mới xuất quan không lâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play