Thiếu phụ váy lam vội vàng làm phép ngăn cản, trong lúc nhất thời tiếng nổ không dứt.
Ngoài thân Vương Trường Sinh hiện ra một mảng lớn ngọn lửa màu đen, chính là Huyền U Hắc Liên Hỏa, rất nhanh, tầng băng ngoài thân Uông Như Yên nhanh chóng hòa tan, Uông Như Yên sắc mặt tái nhợt, khí tức uể oải, nàng chưa chết, nhưng cũng bị thương nặng.
“Phu nhân, nàng không sao chứ!”
Vương Trường Sinh quan tâm hỏi, nếu không phải Uông Như Yên thay hắn đỡ một đòn này, hắn đã thê thảm rồi.
“Ta không sao, phu quân, mau rời khỏi nơi này, nếu ả đuổi theo, vậy thì phiền toái.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, ôm Uông Như Yên, đẩy nhanh bước chân.
Không qua bao lâu, một truyền tống trận lớn hơn mười trượng xuất hiện ở trước mặt hắn, trong rãnh bày linh thạch, có thể trực tiếp truyền tống rời khỏi.
Vương Trường Sinh đi đến trên truyền tống trận, đánh vào một pháp quyết, một mảng lớn quầng sáng màu bạc sáng lên, bao phủ bóng người Vương Trường Sinh.
Không qua bao lâu, quầng sáng màu bạc tan đi, Vương Trường Sinh biến mất.
...
Bên trong một tòa lầu các màu vàng cao hơn mười trượng, Kim Lang nhìn năm cái giá hàng màu xanh cao lớn, trong mắt tràn đầy sự nóng rực.
Bày trên giá hàng là lượng lớn tài liệu luyện khí, còn có mười mấy món pháp bảo linh quang lấp lánh, tổng giá trị của đồ vật trên giá gỗ vượt qua ngàn vạn.
Hắn ngay từ đầu muốn tìm được Điền Quýnh, nhưng Huyết Nguyên Trùng bám vào trong cơ thể Điền Quýnh đã chết, hắn đành phải đi tầm bảo.
Nhật Nguyệt cung năm đó đánh lên tổng đàn Trấn Hải tông, tuy chưa mang đi bao nhiêu tài vật, nhưng bố cục tổng đàn Trấn Hải tông, Nhật Nguyệt cung vẫn tương đối rõ ràng.
Kim Lang cướp đoạt động phủ tọa hóa của ba tu sĩ Nguyên Anh cùng một vườn linh dược, tài vật đạt được giá trị vượt qua ngàn vạn linh thạch, yêu đan bậc ba, pháp bảo, tài liệu luyện khí, linh dược ngàn năm vân vân, đây còn là bộ phận tài vật của Trấn Hải tông, Trấn Hải tông thời kì cường thịnh thuộc mười đại tông môn Nam Hải, tích góp lượng lớn tài phú.
Đạt được lô tài vật này, Kim Lang có lòng tin đẩy nhanh tốc độ tu luyện, trong hai trăm năm tiến vào Nguyên Anh tầng sáu.
Hắn thu đi toàn bộ tài vật, bước ra ngoài, chạy tới một chỗ tiếp theo.
...
Cánh rừng trúc màu đỏ nào đó, Trình Chấn Vũ sử dụng hai thanh phi kiếm, điên cuồng chém một cây linh trúc màu đỏ cao hơn mười trượng, ở dưới công kích điên cuồng của hắn, mặt ngoài linh trúc màu đỏ xuất hiện vết chém rậm rạp.
Trình Chấn Vũ đã có tu vi Kết Đan tầng hai. Hắn sau khi tiến vào Kết Đan kỳ, săn giết yêu thú thoải mái hơn nhiều, bảy tám năm trôi qua, hắn tích góp một khoản linh thạch, biết được hải vực Vạn Yêu có hội đấu giá cỡ lớn, hắn chạy tới hải vực Vạn Yêu, tính đấu giá một phần linh vật Kết Đan, giúp Trịnh Nam Kết Đan, đáng tiếc hắn quá ít linh thạch, không thể đấu lại thế lực khác.
Ngay tại lúc hắn muốn rời khỏi hải vực Vạn Yêu, phát hiện dị tượng, đi theo một đám người tới tầm bảo.
Sau khi truyền tống vào, hắn xuất hiện ở bên trong một mảng rừng trúc.
Hắn tự mình hiểu lấy, chưa chạy loạn, thành thành thật thật chặt linh trúc. Loại linh trúc này tên Xích Diễm Trúc, tuổi đều ở năm trăm năm trở lên, có thể dùng để luyện chế pháp bảo hỏa thuộc tính, hắn đã chặt mười mấy cây Xích Diễm Trúc, bán đi qua tay, ít nhất có thể kiếm hai ba trăm vạn linh thạch.
Xích Diễm Trúc khá cao, trữ vật châu không thể đựng được cả cây Xích Diễm Trúc, phải chặt thành đoạn ngắn, mới có thể đựng vào trữ vật châu.
...
Ngọn núi cao nào đó, Hoàng Long chân nhân, Hoàng Ngọc Hư cùng lão giả áo bào lam ở giữa sườn núi một ngọn núi cao, một trọng lực mạnh mẽ bao phủ bọn họ, bọn họ di động một bước cũng đầy khó khăn.
Lão giả áo bào lam là Yêu tộc, hắn còn tương đối thoải mái, cách Hoàng Long chân nhân trăm trượng.
Lão giả áo bào lam quát to một tiếng, ngoài thân hiện ra vảy màu lam rậm rạp, hình thể tăng vọt, hai tay hóa thành vuốt rồng thật lớn, đẩy nhanh tốc độ.
Đỉnh núi, trong tòa cung điện hùng vĩ nào đó, Tử Nguyệt tiên tử đứng ở một gian thạch thất trước, một màn hào quang màu lam nhạt che kín cửa.
Ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ vang lên, màn hào quang màu lam vỡ nát, tính cả cửa đá cũng bị phá huỷ.
Tâm thần Tử Nguyệt tiên tử khẽ động, khống chế hai con rối thú bậc ba đi vào.
Căn phòng đá lớn hơn mười trượng, có hai cái giá gỗ màu xanh cao khoảng một trượng, trên mỗi giá gỗ đều bày không ít đồ vật, khoáng thạch, bình sứ cùng hộp gỗ, từng giá gỗ đều bị một tầng màn hào quang màu lam bao phủ.
Tử Nguyệt tiên tử nhíu mày, nàng trước đó bài trừ cấm chế của hai gian phòng đá, giống với nơi này, trong căn phòng đá còn có cấm chế, hình như là có người cố ý làm, tựa như là vì tạo thành phiền toái cho kẻ lấy bảo vật.
Tử Nguyệt tiên tử sử dụng hai con rối thú bậc ba, điên cuồng công kích một màn hào quang màu lam.
Nửa khắc đồng hồ sau, Tử Nguyệt tiên tử phá huỷ một màn hào quang màu lam, lấy đi tài vật bên trên.
Một luồng thần thức mạnh mẽ nhanh chóng lướt qua trên người Tử Nguyệt tiên tử, Tử Nguyệt tiên tử bị dọa nhảy dựng.
Nàng vội vàng khống chế hai con rối thú bậc ba, phóng ra bên ngoài.
Ầm ầm ầm!
Một tràng tiếng nổ thật lớn từ bên ngoài truyền đến, một làn sóng khí mạnh mẽ nhanh chóng khuếch tán ra.
Đúng lúc này, Tử Nguyệt tiên tử cảm giác một lực lượng không gian mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, cả người nàng trở nên vặn vẹo, trốn vào hư không biến mất.
Hoàng Long chân nhân và Hoàng Ngọc Hư nhìn cung điện màu vàng trước người, mặt lộ vẻ vui mừng, bọn họ cuối cùng đã xông qua cấm chế, có thể tiến vào kho báu Trấn Hải tông vơ vét bảo vật rồi.
Một luồng lực lượng không gian mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, thân thể Hoàng Long chân nhân và Hoàng Ngọc Hư vặn vẹo biến hình, tựa như sắp bị lực lượng không gian nghiền nát.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT