Cỏ dại trên mặt đất điên cuồng sinh trưởng, nhanh chóng cuốn lấy thân thể Liễu Hâm.
Ngoài thân Liễu Hâm hiện ra những linh văn màu vàng, thân thể to lên không chỉ một vòng, gân xanh lộ ra, cơ bắp phồng lên, trong cơ thể truyền đến một tràng tiếng “Bùm bùm” trầm đục.
Cỏ dại cuốn lấy Liễu Hâm bị hắn giật đứt hết, không lưu lại một cái nào, nhưng đúng lúc này, dưới lòng đất toát ra vô số bụi gai màu xanh to bằng cánh tay người trưởng thành, nhanh chóng cuốn lấy thân thể hắn, bụi gai màu xanh rậm rạp trói chặt hắn lại, không thể nhúc nhích.
Hào quang màu xanh lóe lên, một người giáp xanh thân hình cao lớn xuất hiện ở sau lưng Liễu Hâm, chính là Thanh Nguyên phù binh.
Tay phải người giáp xanh hóa thành trường đao, tay trái hóa thành cây chùy lớn, đánh về phía đầu Liễu Hâm.
Keng keng!
Trường đao cùng chùy lớn bị hộ thể linh quang của Liễu Hâm cản lại. Ngay lúc này, không gian trên đỉnh đầu Liễu Hâm nổi lên dao động, một bàn tay khổng lồ mặt ngoài tràn ngập lượng lớn hồ quang màu lam bỗng dưng hiện lên, mang theo một trận cuồng phong, đập về phía Liễu Hâm.
Liễu Hâm há mồm, một đạo hào quang màu vàng bắn ra, chém về phía bàn tay khổng lồ màu lam.
Ầm ầm ầm!
Một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, bàn tay khổng lồ màu lam bị hào quang màu vàng chém vỡ nát, hóa thành vô số hồ quang màu lam.
Hào quang màu vàng xoay tròn một cái, vòng quanh Liễu Hâm dạo qua một vòng, bụi gai màu xanh cuốn lấy hắn ùn ùn đứt gãy.
Hào quang màu vàng là một cây trường đao màu vàng linh quang lấp lánh, lưỡi đao dài ba thước, thân đao dài sáu thước, mặt ngoài linh quang lấp lánh, linh khí kinh người.
Thân thể Liễu Hâm nhoáng lên một cái, thân hình cấp tốc lui về phía sau, khi lui về phía sau, trường đao màu vàng trong tay bổ thẳng tới trước mặt Vương Trường Sinh.
Tiếng xé gió rít vang, một lưỡi đao khổng lồ màu vàng dài hơn mười trượng bắn ra, hung hăng chém về phía Vương Trường Sinh.
Lưỡi đao khổng lồ màu vàng chưa hạ xuống, một áp lực mạnh mẽ đã ập tới trước mặt, màn nước màu lam nhất thời lõm xuống.
Bản mạng pháp bảo của Liễu Hâm tên Kim Viên Đao, chẳng những luyện vào tinh hồn một con Thái Nhạc Viên bậc ba thượng phẩm, tài liệu luyện chế Kim Viên Đao thêm vào một khối Nguyên Từ Tinh.
Nguyên Từ Tinh là tài liệu luyện khí cấp bốn, có thể gây trọng lực, dùng Nguyên Từ Tinh luyện chế ra Kim Viên Đao, công kích mang theo trọng lực, pháp bảo bình thường còn xa mới có thể sánh bằng.
Màn nước màu lam quay cuồng một trận, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu lam lớn mấy trượng, bổ về phía lưỡi đao khổng lồ màu vàng.
Ầm ầm ầm!
Bàn tay khổng lồ màu lam bị lưỡi đao khổng lồ màu vàng chém vỡ nát, mấy chục lưỡi đao khổng lồ màu lam bay vút đến, tranh nhau đánh lên lưỡi đao khổng lồ màu vàng.
Một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, lưỡi đao khổng lồ màu vàng bị mấy chục lưỡi đao khổng lồ màu lam chém vỡ nát.
Liễu Hâm bước đầu thăm dò, cảm thấy bất ngờ, pháp bảo Vương Trường Sinh triệu ra không phải pháp bảo phòng ngự bình thường. Phải biết rằng, hắn đeo trên tay là Kim Viên Quyền Sáo (găng tay vượn vàng), dùng da thú Thái Nhạc Viên bậc ba thượng phẩm làm tài liệu chính luyện chế thành, có thể tăng bốn thành khí lực, pháp bảo phòng ngự bình thường, căn bản không thừa nhận nổi một cú đấm của hắn.
Sơn Hải Châu là dùng trọng thủy luyện chế thành, bởi vì trình độ luyện khí, Sơn Hải Châu phẩm giai không cao, Liễu Hâm cũng không cáhc nào dễ dàng bài trừ phòng ngự của Sơn Hải Châu.
“Phu nhân, kẻ này thực lực tương đối mạnh, chúng ta giết đồng bạn hắn trước, tập trung hỏa lực tiêu diệt người này sau.”
Vương Trường Sinh giọng điệu ngưng trọng, truyền âm cho Uông Như Yên.
Liễu Hâm thực lực mạnh mẽ, còn là thể tu, không dễ đối phó.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đành phải áp dụng sách lược chia ra mà diệt, trước tiêu diệt Tống Yến, lại tập trung hỏa lực đối phó Tống Yến.
Ba viên Sơn Hải Châu xoay vù vù, vô số hào quang màu lam trào ra, hóa thành một mảng lớn nước biển, kịch liệt quay cuồng, năm con mãng xà nước màu lam thô to như thân người từ trong nước biển bay ra, lao về phía Liễu Hâm cùng Tống Yến.
Cây to phụ cận kịch liệt chớp lên, ngay sau đó, chúng nó bắt đầu nhanh chóng di động, bao vây Liễu Hâm cùng Tống Yến nhiều tầng.
...
Cây to che trời thi nhau chớp lên, lá cây màu xanh lục rậm rạp bay xuống, cuồng phong gào thét, lá cây màu xanh lục bị cuồng phong thổi về phía Liễu Hâm cùng Tống Yến.
Nơi lá cây màu xanh lục đi qua, một tràng tiếng xé gió vang lên, giống như vật sắc nhanh chóng lướt qua không khí.
Tống Yến bắt pháp quyết, quanh thân hiện ra một mảng lớn sương mù màu trắng, sương mù màu trắng quay cuồng một trận, hóa thành một làn gió lạnh màu trắng, bảo vệ hai người bọn họ.
Nàng khẽ lật tay, một cây thước ngắn màu trắng dài khoảng một thước xuất hiện trên tay, vẫy nhẹ một cái, vô số khí lạnh màu trắng tuôn trào ra, hóa thành một đóa hoa sen màu trắng thật lớn.
Hoa sen màu trắng xoay vù vù, một mảng lớn cánh hoa màu trắng bay ra, lá cây màu xanh lục vừa tới gần khí lạnh màu trắng, đều bị đông lạnh, ngừng lại.
Trường đao màu vàng trong tay Liễu Hâm nhoáng lên một cái ở đỉnh đầu, một làn sóng khí vô hình thổi quét ra, đánh nát lá cây bị định thân.
Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, ba viên Sơn Hải Châu xoay vù vù, nhanh chóng phóng to, một mảng lớn sương mù màu vàng tuôn trào ra, bao phủ khu vực phạm vi vài dặm ở bên trong.
Sơn Hải Châu là pháp bảo thuộc tính thủy thổ, ở trong nhiều lần đấu pháp, Vương Trường Sinh vì phối hợp Uông Như Yên, cũng chưa bày ra thần thông thổ thuộc tính của Sơn Hải Châu, một lần này chống lại cường địch, hắn không dám sơ ý.
Cùng lúc sương mù màu vàng xuất hiện, tiếng đàn vang to, ngón tay ngọc búp măng của Uông Như Yên nhanh chóng lướt qua dây đàn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT