Không qua bao lâu, hơn trăm tinh hồn yêu thú bậc hai đã bị nó cắn nuốt toàn bộ.

Phệ Hồn Kim Thiền tiến vào bậc ba, không biết có thần thông khác hay không, Vương Trường Sinh dùng thần thức câu thông Phệ Hồn Kim Thiền, bảo nó thi triển thần thông mới.

Phệ Hồn Kim Thiền phát ra một tiếng rít quái dị, há mồm phun ra một ngọn lửa màu vàng to bằng ngón tay, đánh ở trên bàn, đốt cái bàn thành tro bụi.

“Ngọn lửa màu vàng?”

Vương Trường Sinh đoán, Phệ Hồn Kim Thiền từng cắn nuốt Quỷ Vương, thần thông của nó có thể khắc chế yêu ma quỷ quái.

...

Ba ngày thời gian, rất nhanh đã trôi qua.

Vương Trường Sinh đang cùng Uông Như Yên uống trà nói chuyện phiếm, một tràng tiếng hú dồn dập vang lên, hắn lấy ra tấm đưa tin, đánh vào một pháp quyết, tiếng Tử Nguyệt tiên tử nhất thời vang lên: “Vương đạo hữu, chúng ta chuẩn bị xuất phát, ta ở cửa truyền tống đại điện chờ ngươi.”

“Được, chúng ta lập tức chạy qua.”

Từng phường thị cỡ lớn đều sẽ có một tòa truyền tống điện chuyên môn, bố trí nhiều truyền tống trận, truyền tống đến phường thị cỡ lớn khác.

Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã tới cửa truyền tống đại điện, Tử Nguyệt tiên tử chờ đã lâu, vẫn như cũ chưa nhìn thấy Điền Quýnh.

“Điền tiên tử, Điền sư huynh còn chưa đến sao?”

“Tằng thúc công không đi cùng chúng ta, ta dẫn các ngươi hội hợp với ngài ấy, đi thôi!”

Tử Nguyệt tiên tử nâng bước đi vào truyền tống điện, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên nhìn nhau một cái, đi theo vào.

Bọn họ thanh toán linh thạch, đứng ở trên một tòa truyền tống trận cỡ lớn, bên cạnh có một tấm bia đá màu bạc, bên trên viết hải vực Huyết Mãng.

Một mảng lớn quầng sáng màu bạc sáng lên, bao phủ thân thể bọn họ.



Vương Trường Sinh chỉ cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, khi hắn khôi phục tỉnh táo, đã xuất hiện ở trong một tòa cung điện khí thế hoành tráng.

Tử Nguyệt tiên tử nâng bước đi ra ngoài, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên vội vàng đi theo.

Phường thị này so với Kim Long đảo càng thêm phồn hoa, khác biệt là, người đi đường trên đường không phải quá nhiều, cửa hàng hai bên đường đều là cửa hàng thu mua tài liệu yêu thú.

“Vương sư huynh, chúng ta ở lại nơi này vài ngày, chờ hai người.”

Vương Trường Sinh cười đáp ứng, hắn biết rõ, muốn đi di chỉ Trấn Hải tông, không đơn giản như vậy.

...

Hải vực Sa Ngư, phường thị Thất Thải, mật thất nào đó.

Điền Quýnh đang nói cái gì với một nam một nữ, một nam một nữ không phải ai khác, chính là tu sĩ Hoàng Long đảo, Hoàng Ngọc Hư cùng Lý Hân.

“Điền đạo hữu, chúng ta rốt cuộc đang chờ người nào? Cũng nửa tháng rồi.”

Hoàng Ngọc Hư cau mày nói, giọng điệu có chút khàn khàn, cho dù Tử Nguyệt tiên tử ở đây, cũng sẽ không nhận ra.

“Điền đạo hữu, chúng ta cũng ở lại nơi này nửa tháng rồi, còn chưa đợi được người nọ ngươi nói sao?”

Lý Hân có chút không vui nói.

Điền Quýnh mỉm cười, giải thích: “Hai vị đạo hữu an tâm một chút chớ nóng vội, vị đạo hữu kia không tới được, chúng ta bây giờ lên đường.”

Cái gọi là đạo hữu, tự nhiên là lão bịa đặt ra, lão chủ yếu là mượn việc này quan sát hai người bọn Lý Hân.

“Vậy còn tạm được, vẫn là sớm một chút chạy tới mục tiêu đi! Lấy được đồ, đỡ cho đêm dài lắm mộng.”



Ba người đến thẳng truyền tống điện, truyền tống rời khỏi.

Mật thất nào đó, một lão giả áo vàng ngoài năm mươi tuổi ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, trên quần áo hắn có một hình mặt trăng, rõ ràng là tu sĩ Nhật Nguyệt cung.

Hắn lật bàn tay, một con côn trùng nhỏ màu máu to bằng móng tay từ lòng bàn tay hắn chui ra, lẩm bẩm:

“Dư nghiệt Trấn Hải tông, rốt cuộc muốn đi tầm bảo rồi sao? Không uổng công lão phu đặt một con Huyết Nguyên Trùng khác ở trên người ngươi nhiều năm như vậy.”

Điền Quýnh nếu ở đây, nghe được đoạn lời này, lão khẳng định sẽ chấn động.

Lão giả áo vàng không phải ai khác, chính là tu sĩ Nguyên Anh Kim Lang khiến Điền Quýnh tự bạo hơn nữa mất một tay.

Nhật Nguyệt cung chia làm Nhật cung cùng Nguyệt cung, Kim Lang là tu sĩ Nguyệt cung, Nguyên Anh tầng hai, hắn chăn nuôi một đôi kỳ trùng Huyết Nguyên Trùng.

Huyết Nguyên Trùng đứng hạng chín mươi lăm Thiên Địa Kỳ Trùng Bảng, loại linh trùng này không có năng lực chiến đấu gì, nhưng có thể ký sinh ở trong cơ thể tu tiên giả, hòa hợp một thể với máu tu tiên giả, cho dù Điền Quýnh là tu sĩ Nguyên Anh, cũng không cách nào phát hiện Huyết Nguyên Trùng tồn tại.

Huyết Nguyên Trùng xuất hiện thành đôi, một đực một cái, hai bên có thể cách khoảng cách rất xa, phát hiện đối phương tồn tại.

Ngày đó Kim Lang gặp được ba người bọn Điền Quýnh tiêu diệt tu sĩ Nhật Nguyệt cung, hắn là cố ý thả chạy Điền Quýnh. Nhật Nguyệt cung từng dụ bắt dư nghiệt Trấn Hải tông, Kim Lang biết tu sĩ Kết Đan tu luyện ba đại công pháp trấn tông của Trấn Hải tông có thể mở ra di chỉ Trấn Hải tông, lúc này mới chủ động thả chạy Điền Quýnh, nếu không Điền Quýnh căn bản không chạy được.

Đùa cái gì vậy, hắn thân là một tu sĩ Nguyên Anh, bị một tu sĩ Kết Đan chạy từ dưới mí mắt, hắn còn có mặt mũi sao?

Nhật Nguyệt cung phái người truy bắt ba người bọn Vương Trường Sinh, chẳng qua là làm bộ cho có, Hoàng Phú Quý chỉ là làm con quỷ xui xẻo mà thôi.

Hoàng Phú Quý tu luyện là công pháp thuộc tính thổ, nhìn từ pháp bảo cùng thần thông hắn sử dụng, đều là thuộc tính thổ, Quy Lân Thuật chỉ là hắn về sau tu tập.

Vương Trường Sinh tu luyện là 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》, hoàn toàn tương phản với Hoàng Phú Quý, Kim Lang sở dĩ làm như vậy, chủ yếu là không muốn đả thảo kinh xà, để Điền Quýnh yên tâm mở ra di chỉ.

“Một lần này, cũng sẽ không cho các ngươi chạy nữa, di chỉ Trấn Hải tông, tài vật của một phái lớn vạn năm, khẳng định không ít.”

Kim Lang lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy nét tham lam.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play