" Quốc vương, ngài sau nghĩ sao về lời mời của nữ vương ta??" Một con quỷ đứng dưới một vương triều nguy nga, tráng lệ, bên cạnh có những tên tướng lĩnh đứng thành hàng hai bên, trên ngai vàng, vị vua vẫn đang ngẫm nghĩ về lời mời tham dự phe phái bên Vực Hỗn Mang. Cả lợi ích lẫn nguy hại đều vô cùng lớn, nếu thắng trận này của cải và tài sản của vương quốc sẽ tăng thêm một tầng cao mới, kể cả địa vị hay quyền lực,.....

" Thần nghĩ bệ hạ nên xem xét kĩ lại trước khi quyết định ạ" Tên quân sự ở bên cạnh quốc vương nói; " Không cần, ta quyết định hợp tác với Nữ Vương Verra, ngươi về bẩm báo đi" Quốc Vương ngẫm nghĩ nửa phút rồi đưa ra quyết định luôn.

" Sáng suốt lắm, bệ hạ, ngài sẽ không hối hận về quyết định này đâu, còn một phần ba phần thưởng ta sẽ giao ngay lập tức". Con quỷ trả lời xong liền trở về Vực Hỗn Mang."

" Mong rằng quyết định này sẽ không đẩy quốc gia đến bên bờ vực diệt vong....." Quốc Vương thở dài. Cuộc chiến sắp tới chắc chắn diễn ra vô cùng ác liệt ở cả hai phe phái, thắng thì Vực Hỗn Mang cũng như phe các thực thể tà ác sẽ làm chủ Athanor, thua thì chúng sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới...

" Phượng Múa Cửu Thiên thức thứ nhất" Thiếu nữ tóc trắng muốt như tuyết, khuôn mặt nàng mang theo vài nét tuyệt mĩ đang tập múa những đường kiếm dưới ánh trăng sáng đang chiếu rọi xuống nơi đây. Từng đường kiếm đều đem theo những tia sét màu tím đỏ trông vô cùng tà dị, lúc đường kiếm đi càng nhanh thì không gian quanh nàng cứ như sắp tạo ra thêm một cánh cổng mới vậy.

Những vết nứt dần lộ ra trong màn đêm đen mù mịt, không khí còn mang theo những làn khói bụi mờ mịt từ dư âm của những đường kiếm, chúng đan xen, hòa quyện vào nhau làm nên một bức tranh hư ảo. Thậm chí, nếu chăm chú lắng nghe có thể nghe được tiếng phượng hoàng hót lên thánh thót, tiếng hót cứ ngân nga mãi đến khi thiếu nữ kết thúc luyện tập của mình. Cô gái tóc tím gần đó đang thong thả uống trà vừa nhìn cô gái kia múa kiếm, nàng không thể tin thiên phú của thiếu nữ này lại khủng bố đến vậy, mới chỉ luyện tập một năm thôi mà nàng ta đã có xu hướng sắp vượt qua cả nàng, người đã dạy dỗ từ lúc nàng còn chưa biết gì về kiếm thuật.

" Tỷ tỷ, ta tập có ổn không vậy ??". Thiếu nữ tóc trắng lấy khăn lau mồ hôi đọng trên má rồi nhẹ nhàng tiến đến chỗ thiếu nữ tóc tím đang ngồi hỏi.

" Kaguya, ngươi đã sắp đạt tới cảnh giới đại thành trong kiếm pháp rồi, chỉ cần ngươi ngộ được ra kiếm khí nữa thì chắc ta cũng không có gì thêm để dạy ngươi nữa" Thiếu nữ tóc tím đáp ".

" Vâng Saeko tỷ tỷ, à món quà của tỷ chuẩn bị tới đâu rồi, có cần ta giúp một tay không ??" Kaguya tò mò hỏi.

" Không cần đâu, tỷ chuẩn bị sắp xong rồi, món quà này chắc chắn hắn sẽ vô cùng yêu thích". Saeko nở nụ cười nghiền ngẫm đáp.

" Nha, có phải tỷ tỷ lại chuẩn bị đi hố ai đúng không, ta thấy tỷ cười như này chắc chắn sắp có kẻ gặp xui xẻo.." .

" Tiểu nha đầu, tý nữa có muốn đi cùng ta không?? Chắc chắn có chuyện hay để xem".

" Người ta sắp mười tám tuổi rồi, không còn bé nữa, tỷ không được gọi tiểu nha đầu" Kaguya giận dỗi đáp; " Phi...Ngươi còn ba năm nữa mới được mười tám tuổi thì chả vẫn là tiểu nha đầu, nói chung ngươi có đi không nà ??" Saeko phản bác.



" Có chứ, tầm mấy giờ hả tỷ".

" Tầm mười một rưỡi hai ta bắt đầu khởi hành, nhớ đừng để hắn biết không mọi chuyện lại giống như lần trước thì ngay cả ta cũng không bảo kê được cho ngươi đâu."

" Chắc chắn rồi, lần trước do ta sơ sẩy thôi, chứ lần này làm gì có chuyện hắn biết được" Kaguya cam đoan.

" Vậy đi chuẩn bị đi"...Khung cảnh chuyển sang một phân đoạn khác, nơi nhân vật chính đang ngồi thiền định, hắn hai mắt nhắm lim dim, trên đầu hắn có hư ảnh của Hủy Diệt Hồ Ly đang phe phẩy mấy chiếc đuôi phía sau, hắn sắp thức tỉnh chiếc đuôi thứ tư của mình.... Quay lại hôm trước, khi hắn đang dạy Kaguya về quyền pháp thì bỗng hắn nhận được thông tin từ hệ thống: " Chúc mừng chủ nhân nhận được công pháp mới Phượng Múa Cửu Thiên từ chức năng thành tựu, thành tựu hoàn thành: Có một người đệ tử đầu tiên, đã chuyển vào trong kho đồ".

" Ngọc Bích, tại sao đã gần một năm ta mới được nhận thưởng món quá này??" Hắn nghi hoặc hỏi Ngọc Bích.

" Hả, ta có biết gì đâu ?! ". Đầu Ngọc Bích lắc lắc vài cái, khuôn mặt giả vờ vô tội nhưng chính cách nói chuyện lại bán rẻ nàng.

" Ngươi lại quên trao món quà này cho ta chứ gì, ta biết ngay vì ta cứ cảm giác có gì đó thiếu thiếu." Hắn nhào nặn khuôn mặt kiều nộn đang giả vờ vô tội kia nói.

" Chủ nhân thực ra thì ngài còn món quà nữa chưa nhận....." Ngọc Bích ngập ngừng đáp.

" Nói luôn đi, đừng có ấp á ấp úng như vậy, đành nào thì ngươi cũng không thoát khỏi hình phạt đâu" Hắn cười nói.

" Chủ nhân, chúc mừng đã hoàn thành thành tựu: Người chơi suýt kì cựu khi hoàn thành đủ một nghìn nhiệm vụ hàng ngày, nhận thưởng mở khóa chiếc đuôi thứ tư, khi nào cần mở khóa thì chủ nhân chỉ cần niệm một cái thì hệ thống sẽ tự động giúp ngài".

Nghe được Ngọc Bích nói, hắn tí nữa thì phọt luôn cả nước vừa mới uống xong, đến cả việc quan trọng thế này mà nàng cũng quên được.. Và Ngọc Bích khi nhìn thấy vẻ mặt đầy hắc tuyến của hắn cũng biết hình phạt mình sắp phải nhận là gì rồi. Hắn chưa kịp để nàng giải thích cái gì đã hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, hung hăng đảo chiếc lưỡi trong miệng nàng, hút hết thứ nước bọt ngọt thơm trong đó, đầu lưỡi hắn còn tìm đến chiếc lưỡi đang trốn tránh kia, nút lấy nó. Tiếng "chụt chụt" phát ra đến năm phút, khuôn mặt Ngọc Bích giờ đã đỏ bừng, đôi mắt tràn ngập sương mù trông rất dễ thương.

" Nhớ lần sau không được quên việc quan trọng như này nữa Ngọc Bích, không thì hình phạt không đơn giản như này đâu" Hắn mỉm cười đầy mập mờ nhìn nàng nói.

" Vâng thưa chủ nhân" Ngọc Bích nhu thuận ôm lấy hắn nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play