Iwa Kunoichi hơi mơ màng tỉnh giấc, nghĩ về ngày hôm qua tìm được vị phu
quân từ kiếp trước của mình, nàng có chút hoảng hốt tỉnh dậy tuy vậy lại thấy bên người trống trơn, không có thân ảnh nàng ngày nhớ đêm mong bên cạnh làm tâm trạng nàng hơi hoảng hốt, gọi tên hắn vài tiếng : " Thiên
Hồ, ngươi ở đâu rồi .... Thiên Hồ.... "
Nhưng cũng chẳng có âm
thanh nào đáp lại... Tâm trạng nàng ngay lúc đó như chìm xuống đáy
cốc... Chẳng lẽ hắn cố tình chơi đùa nàng thôi sao ?!
" Thân yêu,
ngươi dậy sớm như vậy ?? " Giọng nói ấm áp tựa tia nắng sớm, hắn ngạc
nhiên nhìn nàng nước mắt sắp trào ra, vội vàng dùng tay lau đi vài giọt
đã vương trên mi nàng.
" Ta... Ta... Nghĩ ngươi bỏ rơi ta... " Iwa Kunoichi ôm chặt lấy hắn, sợ hãi nói... Trước đây, có thể nàng đã quen
với cô đơn nhưng đã trải qua sự ấm áp, quen thuộc của hắn thì nàng dường như không quay về được cuộc sống bình lặng trước kia nữa.
" Sao
có thể... Ta yêu thương ngươi còn không hết làm gì có chuyện bỏ rơi
ngươi. Nãy đột nhiên ta nhớ ngươi thích ăn món này nên đặc biệt tự làm
cho ngươi, nếm thử xem có vừa miệng không ?? " Hắn vuốt ve mái tóc đã
xoã ra qua vai, an ủi cô nàng bên ngoài có vẻ mạnh mẽ, bên trong lại yếu đuối lạ thường, lấy ra từ không gian hệ thống đồ ăn ban nãy hắn mượn
nhà bếp của nàng trổ tài.
" Oa... Ngươi còn biết cả nấu ăn... Vậy
sau này ta có lộc ăn rồi. Không sao, miễn là ngươi nấu dù có tệ ta cũng
không chê ... " Iwa Kunoichi nhìn món ăn đẹp mắt trước bàn, hưng phấn
kêu lên. Bất quá khi tay nàng đang định động thủ như mọi lần thì lại bị
tay hắn cầm lấy, lại lấy ra thêm một đôi đũa gắp cho nàng ăn.
"
Dùng vật này đi... Nói A nào.... " Tuy nàng vẫn hơi chưa quen với hành
động thân mật này, nhưng dù gì cũng là phu thê với nhau thì ngại ngùng
làm gì cho mệt, đón lấy thức ăn từ hắn gắp, rồi nhanh hôn nhẹ lên môi
hắn.
" Tiểu yêu tinh... " Vô ý thức, môi hai người lại thêm lần
nữa lại chạm vào nhau, hai chiếc lưỡi như hai đầu tiểu xà tham lam lấy
đi những thứ còn sót lại bên miệng người kia. Vị ngọt ngào trên môi nàng vô cùng quấn hút hắn lại muốn xách thương ra trận thì nhớ đến vết
thương của nàng tối qua nên phải dừng lại giữa chừng.
" Khó chịu
lắm không, thân yêu...?? Hay để ta tìm thêm nữ nhân phục vụ ngươi ?? "
Vô lực hầu hạ người mình yêu nhất là điều nàng không nỡ muốn nhìn thấy
nhất, thốt ra câu nói mà bao cánh đàn ông muốn thê tử mình nói ra.
" Không có gì... Mau ăn tiếp nào... " Hắn tiếp tục cho nàng ăn, hai người cứ thế dính lấy nhau cả một buổi sáng, mãi cho tới chiều mới rời khỏi
nhà nàng đi dạo ở Làng Đá.
" Để ta làm hướng dẫn viên cho ngươi
đi... Trước tiên chúng ta đi thăm quan nơi này trước... Đảm bảo ngươi sẽ thích nó... " Iwa Kunoichi đã thay đổi bộ quần áo khác màu đen khá phù
hợp với cơ thể mê người của nàng, mái tóc hơi buộc cao lên, đang vui vẻ
ôm cánh tay hắn nói.
" Ừm... " Lão bà đã muốn thì đương nhiên hắn
không khi nào từ chối rồi, bị nàng dẫn hết chỗ này tới chỗ khác... Kể cả những nơi từng gắn bó với tuổi thơ của nàng đều được miêu tả tỉ mỉ như
muốn chia sẻ những gì nàng có cho phu quân mình biết.
" Đợi ta
chút xíu nha..." Iwa Kunoichi như nghĩ đến chuyện gì, nhanh chóng dùng
bộ pháp di chuyển đi mất... Vài phút sau, nàng trên vai đang đỡ theo một cô gái khác, có mái tóc ngắn đen đang rơi vào trạng thái hôn mê .
" Nàng ta là ai a ?? Ta chỉ cần mình ngươi là đủ Iwa... "
" Không... Không ... Nàng khi trước đã nợ ta rất nhiều, chưa có dịp báo
ân cho ta... Cho nên, nàng rất bằng lòng với yêu cầu ta đưa ra mới đi
cùng ta... " Những lời nàng đã nói thì nàng chắc chắn sẽ làm cho hắn, dù hắn còn chưa tiết lộ đầy đủ thông tin nơi hắn sinh ra và lớn lên. Nhưng Ngự Nữ Thần Quyết đã vô hình tăng mức độ tình cảm nàng dành cho hắn lên một tầm cao khác, sẵn sáng làm tất cả cho người mình yêu.
" Được
rồi... " Hắn cũng chả phải chính nhân quân tử gì nên tất nhiên sẽ không
chối từ món quà của nàng. Hai người tay trong tay trở về nhà nàng, kì lạ là không hề có ánh mắt nào chú ý đến ba người bọn họ, một đường thuận
lợi trở về.
" Để ta tắm cho nàng trước, ngươi đi nấu ăn đi nha,
thân yêu... " Iwa mỉm cười nói, mang theo cô gái đã có tình trạng tỉnh
dậy vào phòng tắm. Nàng muốn tận tay gói món quà này đẹp đẽ nhất đưa cho phu quân mình.
" Iwa.... Ngươi đây là có ý gì ?? Ta nhớ trước đây ngươi đâu có như bây giờ... Có phải ngươi bị nam nhân kia mê hoặc không ?? " Cô gái bị đưa vào phòng tắm, cố gắng trốn thoát khỏi ma trảo của
nàng, thì thào hỏi.
" Chẳng qua là khi đó chưa tìm được ý trung
nhân cho mình... Nhưng giờ ta tìm được... " Iwa vẫn tương đối bình tĩnh
trả lời cô gái đang muốn thoát khỏi đây, vẫn giúp nàng tẩy rửa qua đi
đã.
" Ngươi tìm được thì nên độc chiếm hắn cho riêng mình mới phải... Hà cớ lôi ta vào chuyện gia đình ngươi... "
" Chính vì yêu hắn nên... Ngươi là người đầu tiên ta muốn tặng cho hắn
!!! Nghe nói ngươi thủ thân như ngọc , thêm nữa tư vị của cháu gái
Tsuchikage chắc hẳn sẽ rất tuyệt đi... " Iwa liếm liếm môi, doạ cô gái
hoa dung thất sắc... Nàng quên mất trước mắt mình là một người điên
chính hiệu... Điên cuồng với kẻ địch của mình, tàn nhẫn tựa như lưỡi đao sắc bén...
" Không được... Ngươi không sợ ta sẽ cướp hắn khỏi ngươi a ?? " Cô gái cố cứu vớt bản thân mình.
" Nếu có ngày đó thì ngươi nên nghĩ việc ngươi sẽ bị hắn dằn vặt như nào
thì tốt hơn... Còn việc ngươi cướp hắn khỏi ta ?? Sẽ không khi nào có
chuyện đó xảy ra... Bạn thân của ta ạ... "
" Bạn thân ?? Ngươi xem ta là bạn thân mà đem bạn mình tặng cho nam nhân mới quen biết ngươi
được một ngày hả ?? Iwa... Tỉnh táo đi, đừng để bị nam nhân đó mê hoặc
ngươi... "
" Ha ha... Hiếm khi được trông thấy ngươi đáng thương
như hiện tại, Kurotsuchi. Đứng dậy nào, chúng ta phải ra ngoài rồi,
không thể để hắn đợi lâu được... " Iwa nói xong vẫn thấy cô nàng không
chịu nhúc nhích, liền lấy sẵn một viên thuốc ở trong áo, căng miệng cô
nàng ra bắt ép nàng uống.
" Ngươi... Ngươi... Lại vừa cho ta uống cái gì ?? " Kurotsuchi phẫn nộ hỏi.
" Xuân dược... Phu quân ta không thích làm chuyện đó với một xác chết
đâu, đợi ngươi trải qua được hắn ân sủng sẽ rất thích đó... " Ôm theo vô lực Kurotsuchi, Iwa vui vẻ đặt nàng bên cạnh mình, thậm chí hai người
còn không tiếc cho nàng xem hai người thân thiết, càng làm cho xuân dược phát tác nhanh hơn.
Ân... Đại công cáo thành, đêm nay nàng không
phải đơn thân độc mã chống lại đại ma vương khi bên cạnh có thêm một nữ
kỹ sĩ vô cùng dũng mãnh đỡ lượt tấn công từ đại ma vương thay nàng, vì
vậy một giờ sáng nàng đã chìm vào giấc ngủ...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT