" Như Mộng, em đã ngủ chưa ?? " Thiên Hồ cố gắng mở mắt ra thì trước mắt hắn là một khoảng không vô tận, ở đây chứa đựng vô số những tinh thể tỏa ra ánh sáng lấp lánh, sâu hun hút như lỗ đen , hiển nhiên đây là một giải ngân hà thu nhỏ nhưng còn nguyên do hắn lại xuất hiện ở đây thì hoàn toàn không thể biết được...Chỉ là cơ thể hắn dường như không điều khiển được, chỉ giống như sở hữu tầm nhìn của chủ nhân cơ thể và nghe được cuộc đối thoại này thôi.

" Chưa ạ...." Giọng nữ vang lên đáp lại giọng nói kia, hơn nữa cô nàng còn đang giấu diếm vật gì đó phát sáng trên tay ra sau lưng, không ngờ chủ nhân cơ thể này lại là nữ nhân.

" Chị vào trong có được không ?? " Giọng nói vang vọng bên ngoài lại tiếp tục , hình như quan hệ thân chủ với cô gái kia có vấn đề thì phải, giọng nói kia có phần cầu xin nhiều hơn là thăm hỏi.

" Nếu là vì chuyện kia thì em không giận chị đâu.... Em hiểu quyết định của mẹ và chị mà. Chắc chỉ do em quá thiện lương thôi..." Cô gái tiếp tục vuốt ve vật sáng trong tay đáp lại cô gái kia nhưng cũng ngầm không đồng ý tỷ tỷ nàng giải thích thêm chuyện gì.

" Haizz....." Giọng nói kia thở dài một tiếng nhẹ nhàng nói tiếp : " Em chỉ cần trách mắng chị là đủ rồi... Cũng là do chị báo lại với mẹ nên bà ấy mới làm ra hành động như vậy. Nhưng sự biến mất của tộc nhân gia tộc đó là sự cần thiết để củng cố địa vị nhà chúng ta. Cô gái đó chỉ muốn lợi dụng em thôi. "

" Đủ rồi....Chị không cần lải nhải mấy lời vô nghĩa đó. Nàng muốn lợi dụng em thì cần gì phải suýt bỏ mạng để cứu em khỏi trận diệt vong lần trước, nếu muốn lợi dụng em thì cần gì phải đối xử tốt với em, bảo vệ em nhiều hơn cả những lần chị bảo vệ em..." Cơ thể Như Mộng khẽ run bần bật thổ lộ :" Tại em nên nàng mới phải phẫn hận nhìn gia tộc mình bị chính tay mẹ hủy diệt từng người một... Chị nghĩ xem cảm nhận của em là gì ?? Để rồi tự tay em phải kết thúc sinh mệnh nàng !!! Chị đã vừa lòng chưa hả ?? "

Thiên Hồ trú trong cơ thể nàng cảm thấy cuộc đời thân chủ có vẻ hơi sóng gió quá...Quá cẩu huyết rồi... Gì mà chị gái và mẹ lại có thể vì bảo vệ con gái mà đi diệt cả gia tộc người yêu nàng luôn, hơn thế nữa hai người yêu nhau lại trùng hợp là đang đối đầu với nhau nữa, thêm cả tự tay giết người mình yêu vì người thân của mình... Cảm giác đó đúng là không dễ chịu chút nào... Nếu đặt hắn vào hoàn cảnh thân chủ thì hắn sẽ tự kết liễu mình trước, tuyệt không để người mình yêu tổn thương gì cả nhưng đương nhiên thân chủ lại có phần hơi do dự với quyết định của bản thân, không dám làm điều tương tự.

" Nàng ta không phù hợp với em... Thực sự không phù hợp..." Giọng nói kia phần thất hồn lạc phách đáp lại, tràn đầy không hiểu em gái nàng tại sao lại cố chấp về một tình yêu không có tương lai. Ngay cả khi em gái nàng có chứa dòng dõi của nữ nhân kia thì chuyện này mẹ nàng cũng không do dự chấp nhận hôn sự này.

Không chỉ đơn giản hai gia tộc lại có mối quan hệ thâm cừu đại hận đến vậy nên mới cương quyết phản đối hai người đến với nhau, chỉ có em gái ngốc của nàng mới bị nữ nhân kia lừa gạt...

" Không phù hợp... Đúng , chị nói hệt như bà ta. Em là em, không phải công cụ để mấy người muốn em làm kiểu gì cũng phải tuân theo... Chị về đi, em mệt rồi , không muốn phí sức nói chuyện..." Như Mộng bất lực nằm xuống giường, quang cảnh xung quanh cũng theo đó thay đổi, từ một vùng không gian đầy tinh thể rộng lớn lại biến thành một vùng đầy băng tuyết lạnh lẽo, đây hoàn toàn là một căn phòng bình thường có khả năng thay đổi quanh cảnh theo tâm trạng của chủ nhân.

" Được rồi...." Tỷ tỷ Như Mộng đáp xong cũng làm theo lời em gái mình rời khỏi đây, tìm đến một căn phòng khác, nơi có một nữ nhân có mái tóc màu xanh lam , khuôn mặt nhỏ thon gọn, đầy tinh tế, tuy xinh đẹp nhưng lại mang theo vẻ bí ẩn cuốn hút...

" Con bé vẫn giận chúng ta phải không ?? " Nữ nhân kia khẽ ngẩng mặt lên, đôi mắt màu xanh lam nhìn con gái lớn.

" Vâng... Em ấy có chấp niệm quá sâu với nữ nhân kia. "



" Xóa kí ức nó đi.... Nếu không thuyết phục được thì bắt ép nó bỏ đi những hồi ức đó. Chỉ cần còn tồn tại đau khổ, nó sẽ không thể làm được bất cứ chuyện gì cả..."

" Nhưng, lần trước ngài đã vận dụng cách đó rồi... Kết quả chả phải không mấy khả quan sao ?? " Cô gái khó hiểu nhìn mẹ mình.

" Chỉ khi nó vượt qua được thì ta sẽ không can thiệp thêm nữa. Bắt đầu lại đi..." Nữ nhân nói xong cũng không quan tâm cô gái đang đứng trước mắt, tiếp tục lười biếng hưởng thụ hai nữ hầu phục vụ mình.

...

" Chàng trai, ngươi thấy được nhiều rồi đó nhỉ ?? " Bỗng nhiên thân ảnh cô gái Như Mộng xuất hiện trong tâm trí chính mình, dịu dàng nói với Thiên Hồ.

" Đây là ?? "

" Không cần sợ hãi... Ta chỉ là ý thức còn sót lại thôi, không đủ để gây tổn thương bất kì ai. Nhưng ngươi thì khác, ngươi còn tồn tại thực trong chiều không gian của mình... " Dừng một chút nàng nói : " Ngươi có gì muốn hỏi ta, ta sẽ giải đáp cho ngươi... "

" Chiều không gian khác sao ?? Không phải ta đang ở thế giới Hokage đột nhiên lại ở đây... "

" Là do việc ngươi khôi phục kí ức ... Có một vài chuyện không hay sẽ thức tỉnh khi ngươi nhớ ra " chúng ta " như Quỳnh Anh chẳng phải đã giải đáp cho ngươi... "

" Ngươi là tiền kiếp của ta... " Thiên Hồ não bổ nói ra.

" Ừ... Có thể coi như vậy. Thời gian đã hết rồi, mau rời đi thôi... " Như Mộng khẽ dùng ngón tay chấm một cái vào trán hắn, đồng thời nhỏ giọng nói : " Ngươi là biến số duy nhất trong vòng luân hồi của chúng ta từ cổ chí kim tới nay. Cố giữ mạng sống của mình cho tốt, mong rằng chúng ta có thể tiếp tục gặp lại. "

" Đợi đã, ta còn chưa hỏi xong mà... " Thiên Hồ cảm giác mình như rơi khỏi không gian kia, trong lòng vẫn còn suy nghĩ về cảm giác đau lòng và phức tạp của tiền kiếp nhưng đúng là nó có vẻ hơi kì lạ... Bất quá, những kí ức tiền kiếp vẫn ẩn chứa nhiều bí mật không có lời giải đáp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play