" Nhanh vậy đã bị anh phát hiện sao ?? Không hổ danh là thiên tài em vẫn
biết nha..." Ayumi để hắn ngồi lên trên thành giường, trò chuyện cùng
hắn bằng ngôn ngữ Amaya chẳng thể hiểu được.
" Em cũng xuyên không sang thế giới này từ bao giờ vậy ?? Xem ra anh cũng không cô đơn nhỉ.." Thiên Hồ đầy cảm khái đáp làm nàng bật cười, trước nàng cũng nghe lén
mấy vị giáo viên cũ của mình nói chuyên thì vô tình biết được hắn bị mất tích, hơn nữa xem ra trí nhớ cũng bị ảnh hưởng khá đáng kể.
" Từ
lúc thân chủ này còn bé bị sát hại nên linh hồn em nhập vào người nàng
luôn. Tuy vậy, nó cũng không mạnh như thân thể nguyên bản của em..."
Nàng vừa nói vừa hơi liên tưởng về lí do mình xuyên sang được thế giới
này.
.....
" Con đi đâu ?? Tổ chức đó không phải nơi con có
thể tùy tiện trả thù được, thằng bé nó đằng nào cũng chết rồi..." Thiếu
phụ gấp rút nhìn con gái mình chỉ vì một thằng bé mà đã quyết tâm báo
thù tổ chức đối nghịch tổ chức của nàng.
" Đều do con anh ấy mới
bị liên lụy... Mẹ yên tâm đi, con đã có kế hoạch đối phó với bọn chúng
rồi.." Khánh Linh giờ trang bị bộ quần áo tràn đầy khoa học, không nói
đúng hơn là một bộ giáp phù hợp với khá nhiều những cải tiến tiên
tiến...
" Haizz, con gái lớn đúng là không dùng được...Được, mẹ đi cùng con..." Hiếm khi nàng tự mình nhận nhiệm vụ mà không màng đến nguy hiểm , ai ngờ được đỉnh cấp sát thủ như nàng sẽ có ngày tự mình cùng
con gái đi dấn thân vào kế hoạch mà rất có thể đây là lần cuối của
nàng..
Hai người dần dần phá hủy khá nhiều những cứ điểm bí mật
của tổ chức kia...Thế nhưng , họ không hề biết được ở cứ điểm thứ mười
họ phá hủy thì ở đó đã được cài sẵn một chiếc bẫy khí độc...
Vào
thời điểm trước đó vài giờ, nàng có đọc được qua thông tin về dự án sử
dụng chất khí để cường hóa khả năng của con người , giúp họ gia tăng
được sức mạnh vốn có. Tuy nhiên, chính về khả năng siêu việt của nó nên
việc thử nghiệm đã giết hơn hàng nghìn người mà không thu được kết quả
gì...
" Khục....Khục...Khánh Linh, con mau rời khỏi đây đi, đừng
quay đầu lại..." Ở giây phút cuối cùng đó, chính mẹ của nàng đã đích
thân muốn ngăn cản làn khói trắng bay ra bên ngoài, dành chỗ thoát thân
cho nàng. Song điều đó là không thể...Cả hai cùng bị nó nuốt chửng.
Cảm giác khi đó , lục phủ ngũ tạc như có ai đang dùng dao đâm vào vậy, đau
đớn không tài nào kể xiết được. Thế nhưng, có lẽ điều nàng mãn nguyện
nhất là được ra đi thanh thản cùng người thân của mình hay nếu may mắn
hơn cả ba người cùng gặp nhau ở quãng đường luân hồi....
....
" Đại ca, anh muốn ăn chút gì không ?? Em nhớ anh rất thích ăn món em nấu nên đã làm cho anh rất nhiều món đó..." Ayumi dìu hắn ra chỗ ngồi nàng
tỉ mỉ chọn từ trước, mặc kệ Ayama đang dùng ánh mắt thương cảm nhìn
nàng, theo nàng thấy hai người này chắc chắn đã gặp nhau từ trước rồi,
không phải lần hai người phong ấn lại sức mạnh của hắn mới gặp mặt.
" Anh tự ăn được mà, không phải giúp anh đâu.." Bát của hắn không biết từ khi nào đã đầy một núi thức ăn nho nhỏ do nàng gắp cho. Hồi hai người
còn học chung cũng đều một tay nàng nấu xong hai người cùng ăn cơm trưa, chỉ khác là khi đó mái tóc nàng cũng không dài như bây giờ, ngực cũng
không có phát triển nên đa phần ai cũng nghĩ nàng đơn thuần là tiểu bạch kiểm luôn bám lấy hắn thôi.
" Không được, anh phải ăn hết chỗ đó mới được , còn ngươi mắt sắp lồi ra vì nhìn chúng ta rồi kìa, còn không mau dùng bữa đi..."
Thưởng thức xong bữa tối, tất nhiên là hai người hàn huyên lại khá nhiều
chuyện, đồng thời Thiên Hồ cũng xác định được khá nhiều chuyện lúc mình
chuyển sinh sang thế giới này sau vụ tai nạn kia, đồng thời nắm rõ dòng
thời gian hai thế giới khác biệt. Bất quá hắn cũng chẳng mang ý định
quay trở về thế giới thực làm gì, vì ở đây chẳng phải sôi động hơn nhiều sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT