Ngoài trời tuyết ngày một dày thêm, thời tiết ở Tuyết Quốc quanh năm vẫn lạnh như vậy. Bởi vậy, khi hai người và một cái bóng đèn bị hai người thân thiết trên thuyền vừa ra khỏi khoang tàu phải mặc thêm một chiếc áo lông mới đủ giữ kín được.

" Ngươi không cảm thấy lạnh sao, Thiên Hồ ?? " Koyuki thấy hắn chỉ mặc có đúng chiếc áo sơ mi trắng đi bên cạnh mình hỏi.

" Thực ra thì cũng có hơi lạnh thật...Chỉ là được đồng hành cùng ngươi đã tiếp sức cho ta chống lại cơn rét thôi.." Thiên Hồ cùng Koyuki sau một ngày đã trở nên thân thuộc hơn nhiều, nàng cũng hay nghe những lời tán tỉnh của hắn nhưng vẫn có chút ngượng ngùng đỏ mặt.

" Mặc vào đi, khéo ngươi chưa giúp được ta đã chết vì cóng đó..." Koyuki đưa cho hắn một chiếc áo lông được nàng chuẩn bị từ trước, hơn nữa còn giúp hắn mặc vào..

" Ngươi ở yên đây đợi ta vài giây.." Vừa giúp hắn mặc xong chiếc áo, nàng đột nhiên nghe hắn nói vậy xong cơ thể như tàn ảnh tuột khỏi tay nàng.

Lúc hắn quay trở lại thì tay còn đang xách cổ một tên ninja có dải băng trên đầu khá quen thuộc với nàng, tên này là người Tuyết Quốc.

" Thiên Hồ đại nhân rốt cuộc mạnh đến cỡ nào vậy ?? " Hầu cận của Koyuki nãy trong chớp mắt đếm được mười tên giao thủ cùng Thiên Hồ, thế nhưng khi hắn vừa không để ý quay đi được chục giây đã trông được cảnh tượng trước mắt...

" Mấy con vật này đã đi theo chúng ta ngay khi mới rời khỏi chiếc thuyền...Nói quan hệ của ngươi với thằng kia đi..." Thiên Hồ ném như ném một bịch rác vào đống tuyết, chỉ chừa lại mạng sống thoi thóp cho hắn.

" Đại...nhân....sẽ...sẽ...giết ..các..ngươi.." Nói đến lời này thì tên này cũng cắn lưỡi tự sát luôn, dù vậy cũng hiểu được chú của Koyuki đã hành động cản bước lại hắn.

" Đợi đã...Vẫn còn có tên trên trời nữa..." Thiên Hồ nhìn lên bầu trời lười biếng nói.

" Khốn kiếp..." Trên bầu trời Roga Nadare mắng to một tiếng.



Hắn cũng không nghĩ đến đối phương lại không nói gì liền động thủ. Hơn nữa uy lực chiêu vừa rồi còn mạnh như vậy khiến cho hắn cả đám đồng bạn ngay lập tức bị giết.

Cũng may là hắn nhanh tay kịp lúc, sử dụng Chakra áo giáp để bay lên nếu không thì đã bỏ mạng rồi.

" Băng Độn - Nhất Giác Băng Kình!! "

"Ầm...." Từ dưới mặt nước phóng lên một đạo to lớn mấy chục mét băng kình đánh về phía Thiên Hồ ba người.

" Không rảnh chơi đùa cùng ngươi..." Thiên Hồ khinh thường nói.

" Uỳnh..." Sau cú va chạm dữ dội, Roga Nadare đắc ý tưởng đã tiêu diệt được hắn chỉ là...

" Cái...cái gì...." Hắn đã bị quấn chặt bởi một con mãng xà khổng lồ, từng giọt, từng giọt chất độc lẫn cả khí độc đang dần phủ lấy người hắn, ăn mòn từng mảnh da một.

" Đầu xà này xuất hiện từ lúc nào ?? " Đây là suy nghĩ cuối cùng của hắn trước khi hôn mê mà vẫn chưa có lời giải đáp..

"Xè...Dám động pa pa....CHẾT...." Đầu xà dữ tợn thu hồi thân rắn của mình, khi làn khói tản hết thì một tiểu loli tầm ba bốn tuổi mặc một bộ váy màu xanh da trời nhảy chân sáo đến chỗ Thiên Hồ, lại trèo trèo lên vai hắn ngồi.

Đến giờ thì Koyuki mới hiểu được đầu xà đi theo Thiên Hồ còn biến thái gần bằng hắn, chỉ sau một đêm đã trưởng thành tới mức độ này. Long mạch charka cũng bị nàng hấp thu ở mức độ khá nhanh, giúp gia tăng mức độ thông hiểu cũng như trí thông minh của mình nên mới dễ dàng nói chuyện...

" Giỏi lắm...Thu Nhi..." Thiên Hồ xoa đầu nàng khen ngợi.

" Không ai được làm hai pa pa của ta...Thu Nhi phải bảo vệ ngài..." Dưới nhận thức của nàng từ khi vô tình đi chơi lạc mất mẫu thân, chỉ có người đàn ông nàng cảm giác thân thiết này che chở cho nàng, cho nàng ăn ngon nên bảo vệ hắn là nghĩa vụ bắt buộc, tối thiểu nhất nàng phải làm được kể cả khi nàng hiểu hắn thừa sức giết tên kia nhanh hơn cả nàng.



" Chúng ta đi tiếp thôi..." Hắn nắm lấy bàn tay đang được đeo găng của Koyuki, trên vai có thêm một tiểu loli tiếp tục đi thẳng vào bên trong thành.

.....

Bên trong Tuyết Quốc lâu đài một người đàn ông trung niên ngồi trong vương tọa sắc mặt âm trầm.

Người này chính là Tuyết Quốc đại danh Kazehana Doto.Nghe phía dưới thuốc hạ báo tin Kazehana Doto cười âm hiểm nói.

" Vậy ra ngươi đã quay về rồi sao cháu gái, như vậy cũng tốt như vậy ta không cần phải cho người đi mang ngươi về. Bảo tàng của gia tộc nhất định phải thuộc về ta. "

Vì bảo tàng mà hắn đã đem anh trai mình giết chết, nếu cần thiết hắn cũng sẽ đem luôn Koyuki giết chết.

Đối với những người đi theo Koyuki thì Kazehana không quá coi trọng. Hắn cũng chỉ cho rằng đó cũng chỉ là lợi hại một chút Ninja mà thôi.

Kazehana Doto đối với thực lực mình rất có tự tin, hơn nữa có Chakra áo giáp khiến cho hắn lòng tự đại bành trướng, nên hắn không coi Thiên Hồ ra gì.

Không biết đợi lúc Kazehana Doto phát hiện bảo tàng mà hắn mơ ước chỉ là một cái máy nhiệt khí thì không biết sắc mặt hắn sẽ ra sao. Hẳn là sẽ rất đặc sắc đi.

" Nay chúng ta dừng chân nghỉ ở đây đi...." Hắn lẽ ra đã cùng Koyuki vào được thành từ lâu rồi nhưng vì mới lần đầu biến thân nên có hơi không thích ứng được đã dựa vào hắn ngủ say mất..

" Vậy cũng được..." Koyuki ngoài quần áo cũng đem theo cả lều cắm trại nữa nên cũng không mấy khó khăn để thích ứng khí hậu khắc nghiệt ở Tuyết Quốc, với lại có hắn ở đây thì đừng nói là người nào dám ám sát nàng, kể cả con ruồi còn không thoát khỏi tầm mắt hắn nữa khiến nàng rất yên tâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play