Làng Mưa, vài ngày trước khi đội Zero bắt đầu hành động, một cô gái có mái
tóc màu xanh lam chật vật chạy trốn, phía sau nàng, một đám người luôn
đuổi theo không ngừng, tuy vậy nếu tinh ý phát hiện ra, họ luôn giữ một
khoảng cánh nhất định với nàng, giống kiểu mèo vờn chuột vậy.
"
Chết tiệt, lại bị phát hiện rồi...." Mấy ngày nay, đám người này đã theo đuổi nàng mãi không buông, kể cả khi nàng có dấu hiệu quay trở về tổng
bộ cũng không được, thậm chí sử dụng hoa giấy báo thông tin cũng bị
những người đeo mặt nạ phá hủy dễ dàng. Thế nên, nàng đành phải chạy
trốn đến những làng khác nhằm đánh lạc hướng của đám người này nhưng bất thành....
" Konan, ngươi sao lại ở đây ?? " Khi nàng còn đang chạy trốn, bất chợt có bàn tay đặt lên vai nàng khẽ hỏi.
" Ca ca ?? Ta tưởng lúc trước ngươi nói với ta là đã đi thực hiện nhiệm
vụ đặc biệt làng giao cho ngươi ?? Sau đó ngươi đã mất tích suốt cả thời gian dài rồi..." Konan nghiêm túc, lạnh lùng như băng thế mà bật khóc
khi ôm lấy người đàn ông ban nãy vừa gọi tên nàng...Lúc nàng còn nhỏ,
nàng và vị ca ca này từng chơi cùng nhau rất thân, mỗi ngày nàng đều
sang nhà hắn chơi đùa đến tối muộn mới về. Dường như phụ mẫu nàng cũng
cảm nhận được con gái mình thích người hàng xóm này nên cũng đính hôn
luôn cho hai đứa, kể cả khi nàng vừa mới bảy tuổi ( Lưu ý là đính hôn
nha, kiểu trao đổi vật đính ước với nhau á ), về phần Konan thì tất
nhiên vạn phần đồng ý rồi, cái nàng để ý là cảm thụ của hắn kìa.. May
thay, vị ca ca đó cũng mỉm cười đồng ý chuyện này....
Những ngày
hạnh phúc của hai người chưa được bao lâu thì chiến tranh ập tới, tiền
cuộc chiến, cả hắn và phụ mẫu nàng đều phải cùng những người trong làng
Mưa chuẩn bị sẵn sàng để tham dự cuộc chiến gần như tàn khốc nhất này.
" Konan ngoan, chờ ta trở về được không ?? Chắc chắn ta sẽ cùng ngươi bái đường thành thân nữa mà, không phải sao ?? Nhớ kĩ là luôn chăm sóc tốt
cho bản thân mình đấy nhé, Konan của ta..." Hắn gương mặt điển trai xoa
đầu nàng rồi hôn lên má nàng trước sự chứng kiến của cả hai gia đình,
nói là hai gia đình nhưng duy chỉ có nàng là có gia đình thôi, còn hắn
thì có một nữ hầu gái...
" Ta nhất định sẽ đợi ngươi ca ca...."
Konan hai mắt đỏ hoe gật đầu đáp ứng, nàng đều mong chờ có một ngày cả
phụ mẫu và người mình yêu thích đều sẽ trở về...Thế nhưng, hiện thực lại tàn khốc hơn nàng tưởng tượng nhiều, cả ba người không một ai trở về...
Bởi vậy, lí tưởng duy nhất của nàng đó là có thể khiến chiến tranh chấm dứt một lần và mãi mãi, để không ai có thể giống như hoàn cảnh của nàng
nữa. Sau đó, nàng gặp được hai đứa trẻ có cùng chung chí hướng với nàng, tầm sư học đạo cùng nhau làm việc thiện,....Cho đến một ngày, những
người được nàng giúp cứ thế quay lưng lại, không giúp nhóm của nàng dẫn
đến một người trong đó chết...
Cứ như vậy, nhờ vào nguyên do đó mà tổ chức Akatsuki được thành lập và chiêu mộ được rất nhiều thành viên mới...
" Ta rất nhớ ngươi ca ca...." Konan ôm trầm lấy người đàn ông đang vuốt
ve gò má mình, nàng không muốn phải rời xa hắn thêm giây phút nào nữa,
mặc kệ có phải chết trong lồng ngực hắn nàng cũng cam lòng.
"
Ngươi trưởng thành hơn rất nhiều, Konan...." Nam tử cũng ôm nàng vào
lòng, khẽ cảm giác cơ thể đã phát dục sau nhiều năm, ân, bộ ngực cũng đã to hơn, cả người ôm đều rất thoải mái.
" Ca ca xấu xa....." Konan hơi cảm thụ bàn tay đang hoạt động dưới kiều độn của mình, gấp gáp nói. Nhiều năm trôi qua như vậy, tình cảm nàng chỉ dành cho duy nhất nam
nhân này, mặc kệ cho ai thích nàng đi nữa, ai bảo người yêu nàng tuấn mĩ vậy đâu.
" Vậy ngươi có thích ta như vậy không ?? " Bộ dạng nam
tử đúng là không thay đổi sau nhiều năm, chỉ có nàng đã ngoài ba mươi
rồi, sớm muộn gì cũng sẽ đến độ tuổi tứ tuần rồi ngũ tuần, lúc đó nàng
sẽ rất khó coi cho xem..Bất quá, có thể đồng hành cùng hắn nốt quãng
đường còn lại đã là niềm hạnh phúc quá lớn với nàng.
" Dù ngươi có xấu xa đến đâu thì ta cũng yêu thích...Chỉ là có những kẻ đang truy
đuổi ta sắp tìm đến đây, ngươi định giải quyết bọn chúng sao ?? " Đã nam nhân mình ở đây thì nàng vẫn thích làm nũng trong ngực hắn như khi nàng còn bé, cái gì mà hoà bình với chiến tranh, vứt hết đi là vừa..
" Kẻ nào dám truy đuổi ngươi ?? " Khi nam nhân đang hùng hổ phẫn nộ thì
đám người kia cũng đã tới, từng người đều làm cho người ta có cảm giác
lạnh sống lưng khi nhìn thấy bọn họ..
" Là bọn chúng...Ca ca, nếu
ngươi không nắm chắc phần thắng thì cứ ra xa chờ ta một chút, để ta giao chiến với chúng..." Thấy hắn lặng im bất thường khi nhìn thấy những
người kia, nàng nghĩ hắn đang sợ nên an ủi.
" Ai nói ta không đánh lại bọn họ..." Ngay cả nam tử lúc này cũng kinh ngạc vì đám người này,
xét về độ quen thuộc thì chắc chắn không ai trên thế giới này hiểu bọn
họ hơn hắn, đơn giản nam tử là Thiên Hồ đang đi ngao du khắp các làng
khác nhau nhằm thu thập mỹ nữ, còn bọn người truy đuổi Konan thì...
" Chủ nhân...Ngài định đánh chúng ta thật sao ?? Hic...Uổng công ta lặn
lội đến đây rước chủ mẫu về, ngài nỡ lòng nào đánh chúng ta chứ ?? Thôi
thì cả người chúng ta đều là của ngươi, ngươi thích làm gì thì làm
đi...." Một người trong số bọn họ đột nhiên nói chuyện làm Konan khoé
miệng hơi giật giật, té ra họ đuổi theo nàng là muốn đưa nàng về nhà
hắn, khiến nàng tưởng lầm là truy sát nàng chứ vì mọi chiêu thức của
nàng đều bị những người này hoá giải rất nhẹ nhàng đó.
" Đứng lên
đi, ta không trách phạt các ngươi..." Thiên Hồ cũng đau đầu vì hoàn cảnh hiện tại, cứ ngỡ có tên nào chán sống truy sát Konan , thì lại là người của mình tìm kiếm thông tin trên hệ thống rồi bắt đầu thu thập các nàng về.
" Không được, chuyện này chủ nhân tuyệt đối không nên bỏ qua
chúng ta...Ngài hãy phạt chúng ta đi..." Những người còn lại tầm khoảng
chục người cũng bỏ mặt nạ mình ra, đồng loạt những gương mặt tuyệt sắc
đồng thời xuất hiện trước mắt Konan khiến nàng nhất thời phản ứng không
kịp, lần đầu tiên nàng thấy có người lại thích chủ nhân mình phạt đấy.
" Nếu các ngươi đã tình nguyện nhận thức tội trạng của mình thì ta sẽ thi hành hình phạt..." Thiên Hồ đành phải đáp ứng các nàng.
" Ca ca,
hay ngươi tha cho họ được không ?? Ách...Các ngươi cứ xem như ta chưa
nói gì đi..." Konan định xin tha cho họ nhưng ánh mắt của những cô nàng
này nhìn nàng như sắp đoạt mạng nàng, hết sức doạ người thế nên lời chưa nói được hết, nàng đành phải im lặng, thầm mắng ca ca mình sao lại đi
nhận những người điên này làm tay chân a..
Tuy mắng chửi là vậy
nhưng rất nhanh nàng đã hiểu vì sao những nữ bộc này lại thích bị hắn
phạt , dù cho các nàng đã mềm nhũn cả chân sau đó, rồi Konan cũng bị vạ
lây theo đó, tiếp tế giúp các nàng chia bớt hình phạt, thuận thế thành
chương chính thức trở thành thục nữ chỉ thuộc về một mình hắn.
Ảnh Konan mình có để ở phần nhân vật nha.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT