Bộ bài ở tay Thanh Hạm dần lơ lửng giữa không trung theo sự kiểm soát của
nàng, một lá bài cũng từ phía nàng được nhấc khỏi bộ bài...
" Lá
bài đầu tiên....Khai..." Theo lời nói, lá bài vô màu vô hình vẽ bỗng
hiện lên hình ảnh chiếc đồng hồ có hai cánh tay đang vẫy vẫy trông khá
ngộ nghĩnh, phát ra ánh sáng chiếu vào Thiên Hồ nhưng trái với mong đợi
của Thanh Hạm thì chẳng có điều đặc biệt gì xảy ra cả...
" Sao có
thể ??? Không lẽ bộ bài của ta có vấn đề...." Thanh Hạm nghi ngờ bộ bài
của mình, xem đi xem lại thì nó đúng là bộ bài nàng thường dùng mà..
" Hắn bất tử, muội muội....Thời gian không có nghĩa lí gì với một kẻ nắm
giữ vĩnh sinh, ngược lại ngươi càng giúp hắn gia tăng sức mạnh ma pháp
nhiều hơn rồi..." Thanh Nam bất đắc dĩ nhìn lượng ma lực gia tăng gấp
rất nhiều lần ban đầu của Thiên Hồ, giải đáp cho muội muội mình.
" Bất tử ?? Vậy chúng ta chẳng có cơ hội nào chiến thắng được tên quái
vật như này cảm.." Thanh Hạm đôi mắt rưng rưng như sắp khóc thốt lên,
bất tử còn đánh đấm cái gì nữa...Nàng không có ý chí đánh tiếp nữa....
" Chúng ta có thể thử xem...." Thanh Nam bắt đầu sử dụng khối lập phương
kì quái , xoay nó liên tục, phía đối diện Thiên Hồ quỷ không biết thần
không hay đã tóm được Thanh Hạm ngay khi Thanh Nam đang tập trung vào vũ khí nàng, thành công dùng thần chú ru ngủ Song Tử đầu tiên..
Cảm
nhận được muội muội gặp nguy hiểm nhờ vào cảm quan được liên kết giữa
hai người nhưng Thanh Nam cũng không ngừng tay được..Khối lập phương này một khi đã vận hành thì nàng bắt buộc phải sử dụng thần chú không thì
sẽ bị phản thệ vô cùng nặng.
Về phần Thiên Hồ thì cũng không đế ý
đến Thanh Nam đang làm gì, hắn còn đang chơi đùa với Thanh Hạm đang say
ngủ trong ngực mình đây... Bộ dạng nàng đang ngủ an tĩnh hệt như một
tinh linh không thuộc về nơi trần gian đầy sự dụ hoặc này... Thực chất,
cỗ bài nàng có hoàn toàn có thể gây khó khăn cho Thiên Hồ ở việc đánh
bại hắn thế nhưng chưa kịp bốc lá bài thứ hai đã bị Thiên Hồ áp đảo bởi
thời gian thi triển nó khá lâu...
Vận Mệnh Cỗ Bài, đúng như tên
gọi của nó, chủ nhân sở hữu cỗ bài này hoàn toàn định đoạt được vận mệnh kẻ đối địch mình. Mỗi lá bài được rút ra đều trái với quy luật của tự
nhiên, giả dụ như lá thời gian ban nãy thoáng chốc có thể khiến kẻ địch
bị tăng thêm gấp mười lần thọ mệnh, nghĩa là nếu đang hai mươi tuổi sẽ
thành hai trăm tuổi và chết ngay tức khắc...Nghịch thiên là vậy nhưng
mỗi lá đều ngốn ma lực vô cùng....
" Chủ nhân, Vận Mệnh Cỗ Bài này là món pháp bảo mạnh nhất chuyên dùng để khống chế từ xa hay tức khắc
giết kẻ địch mà ngươi còn chẳng cần chạm vào....Đặc biệt hơn nó có thể
tự đổi chủ nhân của mình mà không cần chủ cũ chấp nhận..." Hệ Thống nhắc nhở.
" Điều kiện tiên quyết chính là ta phải có ma lực mạnh hơn nàng, đúng không ?? " Thiên Hồ đáp lại.
" Đúng vậy, chủ nhân, hoặc ngươi chỉ cần tốn một triệu xu ta sẽ giúp ngươi đoạt được nó..." Hệ Thống giọng điệu gian thương nói.
" Vẫn để ta tự thu phục nó đi...." Tăng thêm sáu mươi năm pháp lực thì
sức mạnh phép thuật hắn đang có đã lên đến gần chạm mốc mười chữ số (
mình ước chừng thôi nha ), dư sức hơn Thanh Hạm..Tuy vậy, lúc đó vừa
đúng thời điểm Thanh Nam hoàn tất sử dụng khối lập phương.
" Thời
khắc đã điểm...Ma Trận Lập Phương, Phá Vỡ Quy Tắc, Nghịch Thiên Hoán
Mệnh,....." Một đống chú ngữ được Thanh Nam lẩm bẩm trong miệng khi khối lập phương đã khai mở, trong nó dường như chứa một lỗ đen có thể hút
mọi vật vào đó....
" Ngươi chắc chắn sẽ thất bại, người kế
thừa...Nhiệm vụ của chúng ta không thể thất bại được..." Thanh Nam mỉm
cười trông thấy ở trên đầu Thiên Hồ có thứ gì đó mờ mờ đang thoát ra và
bị cuốn vào lỗ đen. Nói qua về pháp bảo của Thanh Nam, Hư Vô Lập Phương
thì khả năng của nó là vô cùng vô tận, hơn cả cỗ bài em gái mình có.
Nếu các bạn đã hiểu quá về lỗ đen hút được cả ánh sáng vào bên trong nó thì khối lập phương này cũng có công dụng không khác đó là bao, nhưng thứ
nó hút lại là thứ không chỉ người tu tiên mà loài vật nào cũng kinh hãi
khi nghe đến, đó là nuốt chửng nguyên thần và cả linh hồn...
Trước khuôn mặt đắc ý của Thanh Nam, Thiên Hồ vẫn bình tĩnh để nó hút linh
hồn mình, sở dĩ hắn làm như vậy là có mục đích riêng của bản thân thôi
nhưng chuẩn bị đi du lịch mà không có mĩ nữ đi cùng thì lại quá buồn
chán đúng không ??
Thiên Hồ ở dạng linh hồn như cũ vẫn cầm Trượng
Trường Sinh chỉ vào Thanh Nam, đọc một câu cổ ngữ làm nàng biến sắc muốn chạy trốn nhưng không kịp nữa, một bàn tay vô hình màu đỏ cũng tóm linh hồn nàng rời khỏi xác, cùng Thiên Hồ tiến vào Hư Vô Lập Phương.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT