Ngay sau đó, bàn tay nhỏ nhắn chọc anh trai một cái: “Mau ăn đi, anh ngồi thừ người làm gì đâu.”
Bánh bột ngô đơn sơ liền biến thành món ăn mĩ vị đối với cả ba mẹ con nhà Tiểu Bảo Châu, ba người ăn vô cùng vui vẻ.
Trong thôn, đại bộ phận người đều ăn ngon hơn so với bọn họ, Điền Nhị gia từ đằng xa liếc mắt nhìn ba người bên này, hừ lạnh một tiếng, uống một ngụm nước canh, trong lòng vẫn còn chút bực bội.
Cái loại quỷ nghèo này, cô không thèm chấp nhặt với bọn họ.
Đừng thấy Điền Nhị gia luôn nói xấu sau lưng họ, thậm chí cảm thụ chút cảm giác như “Tự do bay lượn” cùng “Bay lên không rơi xuống đất”, nhưng nếu bảo thật sự nói trắng ra mọi chuyện thì cô không dám, mà không chỉ mỗi mình cô không dám, trong thôn bất luận kẻ nào cũng không dám.
Nguyên nhân chính là vì không dám, cho nên bọn họ chỉ biết nói xấu sau lưng người khác, tìm cho mình cảm giác về sự ưu việt.
Bọn họ sau lưng lẩm nhẩm lầm nhầm, lại không biết rằng, người khác cũng đang bàn tán sau lưng bọn họ!
Tuy nói trồng vội gặt vội rất mệt, nhưng là càng mệt, ngược lại người ta càng muốn tìm niềm vui khi bàn tán chuyện nhà người khác. Mấy người thanh niên trí thức trẻ tuổi vừa bắt được mạch chuyện, cũng ghé vào cùng nhau buôn dưa lê: “Chuyện gì vậy ?”
“Cái gì mà nói đến sao chổi đó?”
“Bị đánh xong thành ra như vậy? Tôi còn tưởng rằng Điền nhị tẩu tử lợi hại thế nào. Kêu kêu quát quát, náo loạn nửa ngày chỉ là cái gối thêu hoa.”
“ Điền đại tẩu cũng kỳ quái, người khác đều nói cô ta như vậy, chuyện cũng chả to tát gì. Mỗi việc đánh nhau của lũ trẻ con mà cô ta cũng xông đến ….”
Thanh niên trí thức trẻ tuổi thì không hiểu được toàn bộ, chỉ hiểu được một hai phần trong đó, chuyện này chỉ có những thanh niên trí thức lớn tuổi mới hiểu.
Người phụ trách của nhóm thanh niên trí thức tên là Bồ Nam, cũng là nhóm đầu tiên xuống nông thôn, đã ở đây cùng bọn họ hơn hai năm, so với người khác thì biết nhiều chuyện hơn một ít, mắt thấy mọi người đang nghị luận sôi nổi lại quay sang tò mò nhìn anh.
Anh ta ho khan một tiếng, nhỏ giọng nói: “Một bên tai của Điền đại tẩu bị tật, cô ta nghe không được mấy âm thanh ở xa.”
“A???”
“Thì ra là bị điếc.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT