*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi Chu Tuyết Tình rời đi, Chu Tuyết Đình liền nằm xuống, hệ thống AI tự động tắt đèn, chỉ chừa lại một góc đèn ngủ.

“Tuyết Tình thật quá thiệt lương, anh chưa từng gặp Omega nào ngốc bạch ngọt hơn em ấy. Em ấy giống như thiên sứ gãy cánh, vốn không nên đi vào cõi nhân gian ô trọc này.” Cốc Đằng điều chỉnh độ sáng màn hình, cực lực muốn nhìn rõ Alpha ở đối diện.

Nếu không phải vì không muốn bại lộ dục vọng trong nội tâm của mình thì hắn đã ra sức tâng bốc rồi.

Chu Tuyết Đình vốn không muốn phản ứng hắn, nhưng nghe đến đây lại không nhịn được mà phun tào: “Vừa rồi còn luôn miệng nói là bạn thân tốt, sau lưng liền nói chị tôi ngốc bạch ngọt? Omega kia, tên của anh chính là ‘dối trá’!”

“Anh là đang biết ơn, một người mà bên trong linh hồn đều hư thối như anh, có lẽ cũng chỉ có ngốc bạch ngọt mới có thể thương hại, mới muốn ra tay giúp đỡ. Em nhìn đi, dù anh có làm bao nhiêu chuyện thì anh dâu chị dâu vẫn luôn phòng bị, người thông minh đều theo bản năng mà chán ghét anh.”

Sắc mặt Chu Tuyết Đình không vui: “Đêm nay anh bị làm sao vậy, có thể nói chuyện đàng hoàng hay không!”

Những câu nói của người kia như đâm vào lòng y, cái từ hư thối này là để dùng như vậy sao? Người thương hại hắn đều là ngốc bạch ngọt, vậy còn y thì tính là gì?

“Ít đọc sách thì đừng nên nói, anh có tinh lực tràn đầy thì lấy đó mà đọc thêm mấy quyển sách báo học tập đi! Nếu đã hiểu được ông đây đối với anh không phải là thật tình, anh hà tất còn dây dưa!”

Y càng dỗi Cốc Đằng liền càng cười đến vui sướng, lăn lộn quay cuồng mấy vòng, như bánh chưng cởi bỏ từng lớp lá dong, làm người ta vừa nhìn thấy liền cảm thấy mềm mại ngon miệng lại chắc bụng.

“Hai vị anh chị dâu của anh tu luyện nhiều năm, xác thật khó đối phó.”

Chu Tuyết Đình xoay người, mặc niệm gọi Tề Thiên Đại Thánh, ở đây có một con yêu quái muốn làm chuyện xấu nè, mau mau hạ phàm tới thu phục!

“Các anh đều là người thân quen với nhau, đừng đối với ai cũng hơn thua một chút đạo hạnh. Ngày thường gặp mặt đều gọi em thưa chị thân thiết, sau lưng lại lưu lại một tay, mỗi người quả thật đều là diễn tinh đắc đạo nhiều năm.”

Cốc Đằng chuyển thiết bị liên lạc cá nhân qua chỗ cái gối, từ góc độ này nhìn sang, người trong màn hình liền dường như đang nằm cạnh hắn.

Tầm mắt hắn tuần tra từng tấc da lộ ra trên người đối phương, tựa như vị vua tuần tra lãnh thổ của mình, trong mắt tràn đầy đặc sệt chiếm hữu dục.

Tinh thần khó có thể ức chế mà trở nên hưng phấn, từ trong xương cốt lộ ra một cổ nhiệt nóng rực, làm hắn lăn qua lộn lại.

“Như vậy không phải cũng rất thú vị sao, so đấu với người khác cũng là loại hình giải trí. Anh cũng là vì em nên mới muốn thân cận với bọn họ. Nếu họ không phải người nhà của em, ai rảnh mà phản ứng.”

Lời này nghe quen quen?

Cả người Chu Tuyết Đình cứng đờ, một chút cảm giác thương tiếc dĩ vàng liền ném cho chó gặm.

Y sớm nên hiểu rõ lão yêu tinh này đi đến đâu cũng không thua thiệt, anh chị dâu sợ là có song kiếm hợp bích cũng không đấu lại hắn.

Chu Tuyết Đình đột nhiên nghĩ đến một chuyện, bất giác mở bừng mắt: “Anh sẽ không tìm người ám sát Trần Vũ Trạch đấy chứ?”

Cốc Đằng chớp mắt, vô tội như con nai vàng ngơ ngác: “Em như thế nào lại nghĩ như vậy? Giết người là phạm pháp, anh hà tất lại vì một tên tiện nhân mà gây tổn hại cho chính mình?”

Chu Tuyết Đình nhẹ nhàng thở ra, lão yêu tinh tính ra còn có lý trí……

“Thái Văn Sâm hẳn là đang hận thấu xương Trần Vũ Trạch bội tình bạc nghĩa, chỉ cần châm ngòi một chút, tám chín phần liền sẽ thay anh động thủ, hoặc là tìm đến mấy người fan cuồng…… Ai chà, bên cạnh nó có rất nhiều lỗ hổng, tùy tiện là có thể bắt được mấy cái đuôi nhỏ rồi.”

Chu Tuyết Đình cứng lại: “……” Sớm biết vậy đã không ôm kỳ vọng đối với lương tâm của tên này.

Cốc Đằng như nhìn ra nội tâm đang phun tào của y, dí sát vào màn hình lưu lại một ấn ký nhão nhão dính dính: “Tiểu tiên nam của chúng ta ơi, như vậy đã là có lương tâm rồi đó.”

Ai dám động đến nam nhân của hắn, hắn sẽ chém đầu!

Băm cho chó ăn!

Chu Tuyết Đình âm thầm thắp nến cho Trần Vũ Trạch, đã sớm nói đừng nên đánh chủ ý lên người y, giờ thì bị biến thái theo dõi rồi kìa.

Tự làm bậy thì không thể sống.

Cốc Đằng thấy y không có động tĩnh, không thuận theo liền không buông tha mà làm nũng: “Đình Đình, thơm thơm anh đi.”

Chu Tuyết Đình tâm vững như đá, bất động như núi: “Ngày mai nhớ đến chỗ bác sĩ Triệu làm giám sát báo cáo tâm lý, lấy thuốc xong nhớ chụp ảnh gửi cho tôi xác nhận.”

Cốc Đằng dẩu môi, không vui nói: “Đến đó thì có lợi ích gì, anh còn đi thêm mấy lần nữa chỉ sợ hắn sẽ tráng niên trọc sớm. Hắn đọc qua báo cáo tâm lý của anh, anh chẳng lẽ không thấy qua hay sao, hai chúng ta nếu tách ra, sớm hay muộn cũng điên một đứa.”

“Đình Đình, em chính là linh đan diệu dược của anh, anh có em là đủ rồi……”

Hắn dùng răng cắn chăn, thân hình hơi rung động, hai má phiếm hồng không bình thường, đôi mắt đào hoa bị che lấp dưới một tầng sương mù.

Chu Tuyết Đình cuối cùng cũng nhận ra có điểm không thích hợp, nhảy dựng lên mà rống giận: “Hơn nửa đêm rồi, anh đang làm chuyện xấu gì?!”

Cốc Đằng kịch liệt thở hổn hển: “Anh tưởng tượng đến việc em nằm bên cạnh mình, liền…… Liền……”

Mọe, lão yêu tinh này!

……

Trải qua một đêm tra tấn, thể xác và tinh thần Chu Tuyết Đình đều mỏi mệt.

Cốc Đằng một đêm không ngủ, lại giống như quái vật đã hút no tinh khí, tinh thần phấn chấn bồng bột rời giường, nhìn gương trang điểm nhẹ, cao hứng đi thẳng đến Chu gia.

Ở trong từ điển của hắn không có hai chữ rụt rè. Chỉ cần thân ái Đình Đình cho hắn hai phần nhan sắc, hắn sẽ liền như ong bướm mà lao tới.

Thời điểm hắn đến nơi, Chu Tuyết Đình đang vòng quanh sân chạy bộ buổi sáng, Cốc Đằng cưỡi xe đạp, như cái đuôi nhỏ chạy theo sau y. Thuận tiện mở thiết bị liên lạc cá nhân xem tin hot, vận động bát quái bắt trend.

Màn hình chợt lóe, đột nhiên bắn ra mấy tấm ảnh chụp hắn và Chu Tuyết Đình ôm hôn.

“Đình Đình, xem cái hot search này nè, hai chúng ta ở trạm hàng không bị người ta chụp lén, lên hạng nhất!”

Cốc Đàng cười hì hì lướt thiết bị liên lạc cá nhân, đọc cho Chu Tuyết Đình nghe: “Alpha họ Chu được phát hiện có mặt ở trạm hàng không vào ngày x tháng y, cùng Omega tổng tài tập đoàn Cốc thị ôm hôn nồng nhiệt ở nơi công cộng, nghi ngờ một chân đạp hai thuyền…… Ảnh hậu Trần Vũ Trạch si phó sai tâm, biết đi về đâu……”

Hắn vốn đang rất cao hứng, mình và Chu Tuyết Đình xuất hiện scandal, nhưng càng đọc càng thấy không thích hợp, trên mặt mây đen tụ lại.

“Chúng ta yêu đương, mắc gì một hai phải nhét Trần Vũ Trạch vào! Em rõ ràng không có một phân tiền liên quan đến Trần Vũ Trạch, vậy mà lại bị chụp cái mũ ‘tra nam’! Tạp chí này là của tòa soạn nào, anh phải gọi luật sư, tố cáo bọn họ phỉ báng danh dự của em!”

Hắn nghiến răng nghiến lợi, ngón tay lướt như bay trên danh sách liên hệ, tìm mấy lão bằng hữu trong giới giải trí.

Trần Vũ Trạch, cậu gấp gáp không chờ nổi muốn đi đầu thai đến như vậy sao?

Chu Tuyết Đình thấy hàm răng hắn cắn đến phát ra tiếng ken két, liền biết trong lòng hắn khẳng định đang nảy ra ý đồ không tốt, duỗi tay giật thiết bị liên lạc cá nhân của hắn đi: “Đừng phiền toái, ngày mai tôi lên mạng đăng bài thanh minh, nói đã đính hôn với anh rồi, Trần gia bên kia chỉ có thể hành quân lặng lẽ thôi.”

Cốc Đằng phanh lại cái két, ngốc lăng lăng nhìn bóng dáng của y.

“Em……”

Loại lời nói xấu hổ này Chu Tuyết Đình nhất định sẽ không nói lần thứ hai, bảo trì tốc độ mà dần dần chạy xa.

Y yên lặng tính giờ ở trong lòng, mười ba giây sau, chỉ nghe phía sau vang lên một tiếng la hét cuồng loạn: “Đình Đình, anh yêu em chết mất! Em là vầng thái dương của anh, ánh trăng sáng trong lòng anh, tâm can bảo bối của anh!”

Một bóng người như gió xoáy thổi quét mà đến, lấy một loại tư thế sói đói vồ mồi mà treo ở trên người y.

“Anh muốn cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn cả nhà Trần Vũ Trạch……”

Hắn nói năng lộn xộn, lải nhải nói về lúc hai người gặp nhau lần đầu tiên, liệt kê từng khoảng thời gian hai người ở chung, ghé vào trên trên vai Chu Tuyết Đình vui mừng đến phát khóc.

Chu Tuyết Đình đã sớm dự đoán được việc hắn sẽ có loại phản ứng cực đoan này, mặt không đổi sắc tiếp tục khiêng người. Ừm, nhẹ hơn nhiều so với bao cát huấn luyện của quân đội.

“Anh tìm mấy tạp chí tin tức chính quy, tuyên dương chuyện chúng ta đính hôn ra ngoài đi. Nhóm anh chị dâu cũng sẽ phối hợp với anh để gia tăng tỉ lệ lộ diện của hai chúng ta. Vừa vặn, qua nửa tháng nữa bên trong quân đội Thiên Thú Tinh sẽ tổ chức vũ hội, anh chuẩn bị một chút, đến lúc đó hãy bồi tôi cùng đi.”

Cốc Đằng gật đầu lia lịa: “Anh khẳng định sẽ không làm em mất mặt đâu.”

Chu Tuyết Đình liếc mắt nhìn hắn một cái: “Trang điểm nhòe hết rồi kìa.”

Một mũi tên trúng ngay hồng tâm, Cốc Đằng vội vàng che mặt. Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng make-up thì không thể không có. Hắn nhảy xuống từ trên lưng Chu Tuyết Đình, bước chân nhanh thoăn thoắt chạy vào trong nhà bổ trang.

Ven đường gặp được Chu Tuyết Tình và Tưởng Triết Văn, thân mật bế lên, một ngụm một câu tỷ tỷ, anh dâu.

Hai người vẻ mặt mộng bức.

Tưởng Triết Văn: “……”

Đột nhiên bị một Omega còn lớn hơn mình một tuổi gọi anh dâu, tâm tình có chút vi diệu.

Chu Tuyết Tình: “……”

Trước kia không nghĩ kỹ lại, kỳ thật cô nhỏ hơn người ta tận năm tuổi.

Có thể làm cho Cốc Đằng kích động như vậy, Tưởng Triết Văn đại khái hiểu rõ nguyên do là gì. Xa xa làm một cái thủ thế với Chu Tuyết Đình, quả nhiên nhận được đáp án khẳng định.

Xem ra, đã đến lúc chuẩn bị bản thảo để đăng báo rồi.

Trong lúc ngồi xe đến công ty, Tưởng Triết Văn gọi video cho Chu Tuyết Kiều, thông tri cho cô biết gió lốc sắp nổi lên.

“Anh vốn dĩ cho rằng, hai người này tính cách cực đoan như thế, một đứa cuồng, một đứa điên, đều là trong mắt không dung nổi một hạt cát, cuối cùng chỉ có thể kết thúc trong bi kịch.” Bất luận Tưởng Triết Văn có phân tích như thế nào cũng đều cảm thấy một đôi này muốn tu thành chánh quả chính là khó như lên trời.

Trong màn hình, trên trán Chu Tuyết Kiều dính một ít dầu máy, tươi cười trong sáng giống như ngự tỷ nhà bên: “Duyên phận là do trời chú định, thời điểm em cùng anh yêu đương năm đó, người ngoài đều không xem trọng, nói chúng ta sớm hay muộn cũng chia tay.” 

Nữ Alpha và nam Omega, độ xứng đôi tin tức tố đều không cao, chân chính kết hôn làm bạn cả đời thì lại càng hiếm lạ.

Tưởng Triết Văn nhíu mày: “Ai mà không có mắt như vậy, chúng ta rõ ràng chính là trời đất tạo nên!”

Từ khi nhận thức Chu Tuyết Kiều, trong mắt hắn liền không dung nổi Alpha khác. Cảm thụ qua sự ôn nhu trong sáng của cô liền cảm thấy tất cả Alpha khác đều là cặn bã.

Chu Tuyết Kiều cười nhạt không nói, trong mắt nhu tình như nước.

……

Chu Tuyết Đình trước giờ không dùng mạng xã hội, cũng không có tài khoản của riêng mình, hiện giờ liên tiếp ba lần lên hạng nhất hot search, đã có mức độ nổi tiếng cực cao ở trên mạng, y cần phải chú ý đến hình tượng của mình một chút.

Y lên Tinh Võng dùng tên thật đăng ký một cái tài khoản xã giao, sau khi thông qua xét duyệt sẽ trở thành tài khoản được xác minh 

Chu Tuyết Đình công bố tin tức thứ nhất, chính là tấm ảnh đính hôn của y và Cốc Đằng nhiều năm trước, caption: “Mừng kỷ niệm tròn sáu năm.”

Hai người trong ảnh có nhiều phần ngây ngô hơn so với hiện tại, nhưng bộ dáng đại khái vẫn không thay đổi. Đặc biệt là Cốc Đằng, tựa như đóng băng tuổi trẻ, càng sống càng trẻ tuổi, trời sinh có khung xương nhỏ, làn da tuyệt hảo, sau này còn được bảo dưỡng thích đáng và trang điểm. Hai người đứng chung một chỗ hoàn toàn không nhìn ra là kém nhau tám tuổi.

Người Chu gia đều đã thương lượng qua, một khi tin tức được công bố thì lập tức chia sẻ, xây dựng thanh thế.

Cốc Đằng thân là đại lão thương giới của Thiên Thú Tinh, đã sớm được xác minh, sau khi cách không tag Chu Tuyết Đình, cũng đồng bộ đăng một tấm ảnh chụp chung thân mật từ mấy ngày trước của hai người.

Caption: “Cả đời có người, thật là may mắn.”

Một loạt các thao tác này lập tức nhấc lên sóng to gió lớn ở trên mạng, độ chú ý của tài khoản của Chu Tuyết Đình trong vòng ba ngày đã đột phá một triệu, mỗi giây đều đang không ngừng gia tăng.

Dưới khu bình luận đủ loại kiểu dáng, đại bộ phận đều là quần chúng ăn dưa, chúc phúc hai người trăm năm hạnh phúc, nhưng cũng có một số fan của Trần Vũ Trạch tiến vào điên cuồng nguyền rủa, mắng Chu Tuyết Đình là tra nam bắt cá hai tay.

Chu Tuyết Đình vốn chưa bao giờ nghĩ tới, fan minh tinh mở miệng chính là không nói đạo lý như thế.

Hắn là ai? Chu gia là ai?

Không ai quan tâm, pháp luật cũng không quản được.

Ngăn cách một tầng internet ở giữa, thói hư tật xấu của con người liền được phơi bày, đầm đìa và trần trụi.

Cốc Đằng sao có thể trơ mắt nhìn vị hôn phu của mình bị bạo lực mạng, hắn đã sớm chuẩn bị một bộ phận quan hệ công chúng, trong tối ngoài sáng tuyên dương hắn và Chu Tuyết Đình là một cặp xứng đôi, nhiều năm qua điệu thấp yêu đương, cảm tình ổn định, gia đình hai bên đều ưng ý đối phương, đã sắp tiến tới hôn nhân. Còn Trần Vũ Trạch chính là tiểu tam chặn ngang một chân, bịa đặt sinh sự, có ý định phá hư hôn ước của người khác.

Người Chu gia toàn lực duy trì cho Cốc Đằng, làm khẳng định cho lý do thoái thác của hắn.

Chuyện Chu Tuyết Tình bị bôi đen năm đó, người Chu gia không ai không nhớ, chỉ là không có cơ hội báo thù, hiện giờ Trần Vũ Trạch lại tự tìm đường chết, thù mới chồng hận cũ, người Chu gia đều muốn lộng chết cậu ta.

Cốc Đằng vừa ra tay chính là chiêu nào chiêu nấy đều cay độc, kiến huyết phong hầu.

Hướng gió trên internet rất nhanh chóng đổi chiều, nhiều tài khoản có mức độ ảnh hưởng lớn đều bắt đầu chia sẻ, trên đầu có Trần gia gây áp lực, nhưng cũng không ai dám đắc tội Chu gia.

Dù cho Trần Vũ Trạch có thuê một số lượng thủy quân hùng hậu, liều mạng tẩy trắng, muốn ngăn cơn sóng dữ ra sao, cũng bị Cốc Đằng đã sớm có mưu lược từ trước ép sát từng bước, ra sức đẩy cậu ta xuống nước.

Cốc Đằng âm thầm cho các mặt báo tạp chí giải trí đưa tin, liệt kê từng vụ đào góc tường, chen chân vào tình yêu của người khác trong những năm gần đây của Trần Vũ Trạch.

Những người từng là “nạn nhân” của Trần Vũ Trạch, bị cậu ta dựa vào thế lực của gia tộc hãm hại, xa lánh, hoành đao đoạt người đều bắt đầu ngóc đầu lên, có oan giải oan, có thù báo thù.

Đôi mắt của quần chúng đều sáng như sao, hiện giờ Thượng tướng Trần Dục đã về hưu, đời sau của Trần gia lại không có lấy một người có tiền đồ làm trụ cột, sớm đã mất đi phong cảnh cường thế trong dĩ vãng.

Gieo nhân gì thì gặt quả nấy, thiện ác đều có báo ứng, nghiệp quật không chừa một ai. 

Trong khoản thời gian ngắn, cái mặt nạ “si tình” của Trần Vũ Trạch liền bị bóc trần không chút lưu tình, thanh danh nhiều năm gầy dựng bị hủy trong một sớm một chiều, bước lên vết đổ của Chu Tuyết Tình năm đó, ngắn ngủi mấy ngày liền bị toàn bộ cư dân mạng tẩy chay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play