Orihime ngẩng đầu nhìn trời, mắt tím xuyên suốt tầng bụi sương mù đến mặt trăng, cuối cùng nhận mệnh cụp mắt lại.
Nơi này nhìn không tới mặt trăng a.
Lại liếc nhìn Feitan ngủ trên ghế nàng rùng mình một cái, không thấy lạnh hả?
Trời đã trở thu lạnh hơn bình thường, mà nơi này chỉ có một cái chăn nàng sợ ngày mai hắn bị cảm.
Vì thế nàng rón rén lại gần Feitan, cầm chăn nhẹ nhàng đắp lên cho hắn, sau đó mới quay về giường.
Nàng dùng Chakra hộ thể là tốt rồi.
Vì thế ngu ngơ Orihime không nghĩ tới Feitan cũng có thể dùng niệm đến hộ thể.
Đến khi Orihime quay đầu, Feitan mới mở mắt ra. Kim mâu tràn ngập kinh ngạc, lại như có một làn nước ấm chảy qua trong lòng.
Không biết vì cái gì, nhưng hiện tại Feitan phát hiện nàng đối mình tốt lắm.
Hắn thật thích điều này.
Feitan đợi đến khi nàng ngủ say mới đem chăn trả cho nàng, sau đó ngồi ở đầu giường cạnh suốt đêm.
Hắn nhìn Orihime quá mức chuyên tâm, chuyên tâm đến nỗi không cảm nhận được ánh mắt phức tạp đằng sau khe cửa.
Shalnark bàn tay nắm chặt, môi gắt gao mím lại. Sau một giây thần sắc lại như thường, khoé môi cong lên.
Hắn không muốn tặng nàng cho bất cứ ai.
Cho dù là Feitan hay đội trưởng.
Feitan trực tiếp ngắm nhìn Thụy nhan của Orihime, Shalnark nhìn trộm từ ngoài cửa, mà ngay cạnh phòng Feitan, tại góc tường u tối có một cái lỗ nhỏ. Một đôi mắt đen như bầu trời đêm bình tĩnh nhìn vào bên trong, không để lộ chút cảm xúc nào, nhưng bàn tay đã nắm chặt đến mức móng tay cắm sâu vào da thịt.
Hai người không hẹn mà cùng oán hận, cùng ghen ghét, nhưng cũng thật bất đắc dĩ.
Feitan!
____
Tác giả có điều muốn nói: ngày mai Ảo Ảnh lữ đoàn bị tập kích, Orihime lên sàn