Chạy về tới phòng như một cơn lốc, Hạ Tử Thường vỗ vỗ bộ ngực mình.

Bị nam nhân trêu chọc không đáng sợ

Đáng sợ chính là bị một nam nhân giống như yêu nghiệt trêu chọc, nàng nếu như không cảm nhận được cảm giác tim đập rộn lên, vậy thì nàng chắc không phải là phàm phu tục tử nữa rổi.

Thân ở phàm trần, lại có ai không phải là phàm phu tục tử.

Giằng co hết một ngày, nàng thật sự là mệt mỏi, vội vã nấu chút nước nóng để tắm, liền lên giường nằm bên cạnh ba bánh bao nhỏ, ngủ rồi.

Bên căn phòng nào đó, sau khi Hạ Tử Thường chạy mất, Hiên Viên Dạ Lan lại không ngủ.

Không tới một lát, có một bóng người màu đen không tiếng động nhẹ nhàng đột nhập vào nội viện Tứ hợp viện, đi tới trong phòng Hiên Viên Dạ Lan.

“Vương gia!” Người tới chính là Mạc Bắc.

Mạc Bắc đeo một túi đồ lớn, hướng về phía Hiên Viên Dạ Lan đang ngồi mà thi lễ một cái.

Hiên Viên Dạ Lan nhàn nhạt gật đầu một cái, tuỳ ý giơ tay với Mạc Bắc một cái, ra hiệu hắn không cần đa lễ.

“Vương gia, y phục cùng đồ vật mà ngài muốn, thuộc hạ đều mang đến. Thật sự không cần thuộc hạ phái hai người đến hầu hạ Vương gia sao?” Mạc Bắc đem bao y phục đặt lên bàn, cung kính hỏi.

Vương gia của bọn họ thân phận tôn quý, đã khi nào luân lạc tới hoàn cảnh gian khổ như thế này đâu.

“Không cần.” Hiên Viên Dạ Lan thanh đạm nói, “đêm này ngươi liền về kinh đô, rải một tin tức, nói là đã tim được tung tích của Của hoàng tử rồi.”

“Vương gia, bây giờ bại lộ hành tung của Cửu hoàng tử, có quá sớm hay không?” Mạc Bắc kinh ngạc hỏi.



Cửu hoàng tử là hoàng tử của Đương kim thánh thượng thất lạc bên ngoài, thánh thượng vẫn chưa bao giờ từ bỏ tìm kiếm, đó cũng là một trong những con át chủ bài của Vương gia nhà họ, mặc dù bây giờ cũng là thời kỳ không bình thường, thế nhưng tuyệt đối không phải là thời điểm đem ra lá vương bài này.

Nếu hành tung của Cửu hoàng tử bị bại lộ ra, như vậy nhất định sẽ khiến cho kinh đô vốn dĩ đã loạn thành một bầy, tình thế càng trở nên nghiêm trọng phức tạp.

“Không cho hoàng thúc của bản vương một chút việc để làm, ánh mắt hắn liền sẽ nhìn chằm chằm bản vương không tha.” Hiên Viên Dạ Lan môi mỏng ở giữa kéo ra một vòng ý cười thanh lãnh yêu dị, “bản vương bây giờ có chuyện quan trọng hơn phải làm, phải có một thời gian không thể trở về kinh đô, ngươi cứ dựa theo những gì bản vương nói mà làm.”

Chuyện quan trọng của ngài, chính là Hạ cô nương nhà người ta đi.

Bây giờ một con cờ quan trọng trong tay cứ vậy mà đưa ra, chỉ sợ cũng là vì muốn đánh lạc hướng chú ý của Trấn Nam Vương đi, không muốn có người lại tiếp tục tìm Hạ cô nương gây phiền phức.

Nhớ tới trước kia vương gia không gần nữ sắc, ngay cả quần áo của vương gia mà những nữ nhân bên cạnh còn không được đụng tới, nữ nhân mà hoàng đế nhét vào trong hậu viện, đều bị hắn dùng đủ loại lý do và thủ đoạn ném ra khỏi vương phủ, Mạc Bắc từng hoài nghi Vương gia nhà hắn có phải hay không ở phương diện nào đó xảy ra vấn đề.

Nếu không phải vậy, theo hắn, Vương gia ở độ tuổi này, đã sớm nên thê thiếp thành đàn.

Hiện tại xem ra, trước đây không gần nữ sắc, bất quá là do không gặp ai có thể lọt vào mắt của Vương gia nhà hắn mà thôi.

Mạc Bắc cảm thấy dáng dấp của Hạ cô nương kia không tệ, nhìn qua can đảm hơn người, có mấy phần thủ đoạn và thông minh hơn người, thế nhưng mà nếu muốn trở thành Vương phi của bọn hắn, chỉ sợ là còn chưa đủ.

Không nói đến cái gì mà xuất thân của Hạ cô nương, chỉ nói đến việc nàng đã sinh hài tử, hoàng thượng cùng Nhàn Quý phi, cũng sẽ không cho phé Vương gia nhà hắn cưới cô ái này.

“Ngươi còn đứng ở đây làm gì?” Thấy Mạc Bắc một mặt như có điều suy nghĩ mà đứng bất động tại chỗ, Hiên Viên Dạ Lan nhíu nhíu mày.

Phát giác được ánh mắt không vui của Vương gia, Mạc Bắc bỗng nhiên lấy lại tinh thần.

Vốn là muốn nói vài lời khuyên giải Vương gia, toàn bộ đều nuốt trở lại xuống bụng.

“Thuộc hạ cáo lui.”Nói xong, Mạc Bắc cũng giống như lúc đến, lại yên lặng không tiếng động mà rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play