Vui vẻ hầm canh xong, Chư Dụ lập tức vội vàng chạy tới quán net Hoắc Hòa đang chơi game.

Chư Dụ nhìn lướt qua một vòng, khi ánh mắt hắn chạm đến Hoắc Hòa thì vẻ mặt vốn lạnh như băng lập tức biến mất, vẻ mặt trở nên nhẹ nhàng, khóe miệng không khỏi nhếch lên.

"A Hòa, mình có hầm canh cho cậu nè, cậu uống chút đi." Chư Dụ bước nhanh đến bên cạnh Hoắc Hòa, vẻ mặt tha thiết nói.

Hoắc Hòa vẫn mãi chơi game nên không hề để ý bên cạnh có thêm người, cũng không nghe thấy hắn nói gì.

Chư Dụ nhìn màn hình máy tính, đang ở trong trận, hắn cũng biết mình phạm sai lầm nên vội vàng ngậm miệng lại, lẳng lặng ngồi bên cạnh nhìn Hoắc Hòa chơi game.

Đến khi chơi hết một ván, Chư Dụ mới nói lại lần nữa, "A Hòa, mình có hầm canh, cậu có muốn uống một chút không?"

Lúc này Hoắc Hòa mới chú ý tới bên cạnh có người, cậu ngước mắt liếc qua, vẻ mặt mơ hồ, cũng không có đồ trang sức.

Đánh giá xong xuôi, là kẻ không quen biết.

Chư Dụ vốn là người quan sát Hoắc Hòa, đương nhiên sẽ không hiểu ý của cậu nên hắn vội vàng giải thích: "A Hòa, mình là Phố Vọng đây, chúng ta mới ăn cơm với nhau lúc trưa í."

Nói vậy Hoắc Hòa mới có ấn tượng, "Cậu tới làm gì vậy?"

 

Cũng là hoàn toàn không nghe lọt lỗ tai những lời Chư Dụ nói lúc nãy.

Chư Dụ không bận tâm chút nào, có thể ở bên cạnh cậu mọi lúc mọi nơi đã là hạnh phúc lớn nhất rồi. Hắn mở hộp giữ nhiệt múc một bát canh ra, nhẹ nhàng đưa đến trước mặt Hoắc Hòa "Đây là canh mình tự tay nấu cho cậu đó."

Hoắc Hòa cầm muỗng canh nhấp một ngụm, bất ngờ là mùi vị cũng không tệ, cậu lại uống thêm vài ngụm.

Thấy vậy, Chư Dụ cười híp mắt, "Nếu cậu thích vậy lần sau mình nấu cho cậu nữa nhé, mình có thể làm rất nhiều món ngon, tất cả đều có thể làm cho cậu ăn."

Vốn là một người tham ăn ngầm, Hoắc Hòa lập tức động lòng, cậu cũng không do dự lấy chiếc túi treo bên cạnh, từ trong hộp lấy ra một chiếc khuyên tai rồi ném qua, "Chúng ta hẹn hò."

"Vâng!" Chư Dụ không ngờ tới được quay lại với Hoắc Hòa dễ dàng như vậy, hắn nhất thời không biết phải làm sao, sững sờ cầm khuyên tai, ngây ngốc nhìn góc nghiêng của cậu, suýt chút rớt nước mắt.

Cuối cùng hắn cũng trở về bên cạnh A Hòa, thật tuyệt vời.

- ---------------------------

Ngay sau đó, cảnh tượng khiến quần chúng hóng hớt Đại học A sững sờ đã xuất hiện. Hoắc Hòa - một tay ăn chơi lừng danh của trường chưa bao giờ ăn lại cỏ cùng một nơi, ấy thế mà đã ăn lại cỏ!

Đây là tin tức cực nóng. Lúc này quần chúng hóng hớt đều chú ý vào hai người, vì ngại Chư Dụ nên cũng không dám hỏi trực tiếp, nên họ chỉ có thể tò mò theo dõi, ngay cả nhóm bạn cùng phòng Hoàng Vũ cũng muốn nói rồi lại thôi. Dù sao đây cũng là chuyện riêng tư của Hoắc Hòa, bọn họ cũng không hóng hớt đến vậy nên cuối cùng vẫn là không hỏi.

Cho nên Hoắc Hòa đã hoàn hảo bỏ lỡ sự thật. Đối với cậu mà nói, người bên cạnh cậu là một người mới tinh, còn có những món ăn ngon hắn nấu cho nên hắn đối với Hoắc Hòa vẫn giữ được cảm giác mới mẻ.

Mỗi ngày Chư Dụ đều đắm chìm trong hạnh phúc, cùng Hoắc Hòa ôm ấp, hôn hít, làm tình, cuộc sống như thế, dù bảo hắn ngay lập tức đi chết hắn cũng bằng lòng.

Có điều, Hoắc Hòa vẫn là ngọn gió tự do, không chịu dừng lại vì bất cứ ai, chỉ sau nửa tháng, Chư Dụ lại bị đá.

Lần này nghe được câu chia tay, Chư Dụ cũng không có kích động như trước nữa, hắn biết lần này chia tay chỉ là tạm thời, chẳng mấy chốc hắn sẽ trở lại bên cạnh A Hòa.

Tuy là nghĩ như vậy nhưng Chư Dụ vẫn cảm thấy khó thở, đau lòng không chịu nổi.

Nhưng biết dây dưa quá nhiều sẽ chỉ khiến Hoắc Hòa phiền chán, Chư Dụ đè nén tất cả cảm xúc trong lòng, gượng cười, "Ừm."

Không sao đâu, chỉ qua vài ngày, hắn chờ được.

Lần này Hoắc Hòa rất hài lòng, không có quấy rầy, cũng không có cuồng loạn, cũng không tệ.

 

Quần chúng hóng hớt còn đang chú ý tới hai người thì lập tức phát hiện giữa hai người có gì đó sai sai, bọn họ lại chia tay!

Nhưng lần này không ai cảm thấy ngạc nhiên nữa, ngược lại còn thấy đó là chuyện đương nhiên.

Quả nhiên Hoắc lãng tử vẫn là Hoắc lãng tử, không dừng lại vì bất cứ ai, kể cả là hotboy lừng danh của trường cũng phải nhận thất bại.

Chư Dụ nhanh chóng gạt bỏ những cảm xúc tiêu cực sau chia tay, hắn tháo khuyên tai ra rồi đổi thành người khác xuất hiện trước mặt Hoắc Hòa.

Vì để không bị phát hiện, Chư Dụ còn cố ý học cách đổi âm giọng, cũng thử thay đổi tính cách và thói quen cư xử của mình, đồng thời cố gắng mang đến cho Hoắc Hòa một hình tượng mới, cho cậu có cảm giác mới mẻ.

Với sự xuất sắc của Chư Dụ, việc lại được sánh bước bên cạnh Hoắc Hòa không có gì khó khăn, cho nên Chư Dụ đã rất nhanh nhận được một chiếc khuyên tai mới.

Chứng mù mặt của Hoắc Hòa chỉ có mấy người trong ký túc xá của cậu và Chư Dụ biết, bởi vậy sự thành công của việc thay mới này khiến cho quần chúng hóng hớt của Đại học A không khỏi hoang mang.

Ơ này, sao lại tái hợp rồi?

Hoắc đại lãng tử không đi tìm người mới ư? Sao lại ở bên Chư Dụ được chứ.

Mọi người còn chưa hết ngạc nhiên thì không bao lâu sau cả hai lại chia tay!

Sau đó, lại tái hợp...

Việc này lặp đi lặp lại nhiều lần đã khiến mọi người hoàn toàn bối rối, không hiểu hai người này đang làm cái gì, chẳng lẽ Hoắc đại lãng tử thích chơi trò tình yêu máu chó? Nếu không sao có thể chia tay rồi tái hợp nhiều như vậy?

Xuân đi thu đến, quần chúng hóng hớt của Đại học A đã quen với động thái của hai người nên họ cũng không để ý tới hai người nữa, và Chư Dụ cũng thành công lấy hết số khuyên tai trong hộp của Hoắc Hòa.

Thế nhưng chuyện này đối với Hoắc Hòa chỉ là chuyện nhỏ. Ngày hôm sau, Chư Dụ phát hiện trong túi Hoắc Hòa có thêm một hộp khuyên tai mới...

Chư Dụ cũng không thấy buồn phiền vì chuyện này nữa, ngược lại ý chí vượt khó càng dâng cao. Đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể ở bên cạnh Hoắc Hòa thì hắn sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì. Huống chi, cho người yêu cảm giác mới mẻ là việc hắn nên làm.

Chư Dụ lấy chiếc hộp chứa đầy khuyên tai ra, nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn.

A Hòa, mình yêu cậu.

________________________________________

Một chiếc đoản văn đón năm mới 🎉

Chúc mọi người năm mới vui vẻ, gặp nhiều may mắn 💖

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play