Trong bóng đêm, có người nhỏ giọng tranh chấp.

“Tại sao lại trở nên thế này? Quả thật là rối tinh rối mù!”

“Mấy con kiến thấp hèn đó sao lại đột nhiên vây công Tang La? Có phải quá trình đã xảy ra sai sót gì không?”

“Đã bàn với nhau là nhân lúc hỗn loạn mang Công chúa đi rồi đổ tội danh này lên đầu Ino cơ mà. Kết quả là bị giết ngược lại, đã thế còn để lại chứng cứ khiến Ngải Nặc Đức nghi ngờ nữa! Chỉ bằng loại ngu xuẩn như các ngươi cũng muốn đấu với hắn ta sao?”

“May mà ta đã nhận được tin tức, bởi vì đã bị hòa lẫn với máu của những Huyết tộc biến dị kia nên không thể điều tra được đó là thế hệ sau của ai, nếu không thì tất cả chúng ta đều xong đời luôn rồi!”

Bị mắng chửi, thóa mạ một trận, sắc mặt ai nấy đều trở nên khó coi.

“Được rồi, chuyện cũng đã tới nước này rồi, lần này cũng coi chuyển họa thành phúc, lần sau phải cẩn thận hơn nữa. Nhưng Quốc vương quân đã bắt được Ino rồi, không biết Quốc vương sẽ xử lý hắn ta thế nào đây...”

Xử lý thế nào á hả? Vương tử Huyết tộc đã bị Quốc vương bóp nát trái tim, đã chết rồi, hơn nữa Quốc vương lòng dạ độc ác còn đang chuẩn bị hắt bát nước bẩn này lên người Ino, quy chụp cho hắn ta một tội lớn.

Nhưng trước đó, trong lòng hắn đã cuộn trào mãnh liệt, chìm trong kinh ngạc hoảng hốt, đầu óc hiếm khi nào căng trướng lên.

Hắn đi qua đi lại trong thư phòng, quan sự vụ đứng ngoài cửa len lén liếc nhìn một cái, hắn ta nhìn thấy Quốc vương Bệ hạ chau mày, nắm đấm cứ thả rồi lại nắm lại, đến cả hắn ta cũng có thể cảm nhận được sự nôn nóng bất an phát ra từ sâu trong lòng Quốc vương, thậm chí hình như còn có một chút hoảng hốt lo sợ.

Hắn ta không biết, hắn ta cũng không dám hỏi.

Ngải Nặc Đức vẫn đang nghĩ đến lời Ino nói trước khi chết, hắn ta đưa đoạn video đó cho Tang La xem rồi sao? Hắn ta dẫn Tang La ra khỏi vương cung mấy giờ đồng hồ, có vô số cơ hội có thể cho Tang La xem đoạn video đó. Nhưng hắn nhớ lại những hành động và lời nói trong hôm nay khi tìm được Tang La và trên đường về cung, lại không thấy có gì khác với ngày thường, không giống như đã được xem đoạn video kia, rốt cuộc là Ino nói láo hay là Tang La đang giả vờ như không có việc gì đây?

Nếu Tang La đã xem được rồi vậy thì tạo sao lại giả vờ như chưa thấy gì? Bởi vì không biết nên đối mặt với hắn như thế nào sao? Cũng có thể là cô không muốn phá vỡ cục diện hòa hợp vẫn duy trì tới tận bây giờ giữa bọn họ nên mới làm như không hề biết gì, để có thể duy trì mối quan hệ cha con giả tạo của họ sao?

Nghĩ tới đây, lồng ngực Quốc vương bệ hạ liền cảm thấy thật chua chát, khó chịu, quanh thân càng phát ra khí lạnh bức người.

Mãi cho đến khi quan sự vụ tới giờ tan làm, Quốc vương bệ hạ vẫn còn đang sầu não trong thư phòng, quan sự vụ... quan sự vụ vẫn không biết, cũng không dám hỏi chuyện gì. Tóm lại, nếu sáng mai Quốc vương bệ hạ vẫn còn thế này nữa thì hắn ta sẽ làm giống như bình thường, đi mời Công chúa Tang La tới quan tâm, săn sóc cho Quốc vương.

Bóng đêm dần bao phủ, ngoại trừ một bộ phận nhân viên trực ban ra thì đa số nhân viên công tác trong vương cung đều đã tan làm, quay về kí túc xá hoặc về nhà nghỉ ngơi rồi.

Quốc vương bệ hạ hóa thành một con dơi bay ra khỏi thư phòng, bay nửa vòng quanh lâu đài chính rồi bay đến cửa sổ tẩm điện của hòn ngọc quý mình nâng trong lòng bàn tay, sau đó hắn phát hiện cánh cửa sổ trước giờ vẫn luôn mở rộng giờ này đã bị đóng lại!

Lần đầu tiên hắn bị chặn ngoài cửa, cánh dơi giang rộng, cả thân dơi đều dán sát lên cửa sổ thủy tinh, đôi mắt đỏ như máu ngắm nhìn cô gái đang ngủ say trên giường.

Hắn nhìn cô thật lâu rồi mới giương cánh bay khỏi bệ cửa sổ, bay về thư phòng của mình.

Lại trở thành cái bóng đen dài, Quốc vương bệ hạ ngồi dựa vào ghế, hắn cảm thấy dường như có một bàn tay với vào lồng ngực hắn, vân vê trái tim hắn, như muốn bóp nát trái tim hắn ra mới vừa lòng. Tang La đóng cửa sổ lại rồi, sau khi cô xem được đoạn video kia, sau khi biết được hắn ra vào bằng cửa sổ, còn làm ra chuyện đó với cô, nên cô đã đóng cửa sổ lại rồi, cô đang ngầm biểu thị từ chối...

Cảm giác vừa xa lạ lại vừa mạnh mẽ này không ngừng gặm nhấm khiến hắn cực kỳ khó chịu, nhưng lại không biết nên phát tiết thế nào.

...

Tại căn cứ của quân phản loạn.

Vài cán bộ ngồi vây lại, bọn họ bắt đầu nổi lên tranh chấp, sắc mặt mỗi người mỗi khác.

“Lần này thì hay lắm, bận rộn chuẩn bị lâu như vậy, miếng ăn đã lên tới tận miệng rồi còn bay đi. Quốc vương quân đã bắt Vương tử Ino đi, hắn ta còn có thể thấy được mặt trời ngày mai nữa sao? Sự nghiệp vĩ đại của chúng ta phải thực hiện thế nào đây? Có phải lại tiếp tục đợi mấy chục năm nữa không?” Người nói chuyện thuộc phe hiếu chiến trong nội bộ quân phản loạn. Tất cả bọn họ đều tràn ngập nhiệt huyết và ý chí chiến đấu, một lòng hướng tới sự nghiệp vĩ đại mà gian nan mình đang theo đuổi, chỉ hận không thể trực tiếp nhấc búa đấu với Ngải Nặc Đức và người của hắn một trận cho ra trò, không quan tâm thắng thua.

Vốn dĩ sau khi Ino gia nhập quân phản loạn, sự nghiệp của bọn họ liền có thể tiến vào bước tiếp theo, bọn họ cũng cực kỳ chờ mong vào tương lai. Nhưng bây giờ kế hoạch lại đột nhiên thay đổi, Ino sợ là đã chết rồi, bọn họ đã không còn Huyết tộc có thể đẩy lên làm người cầm quyền nữa, còn nói gì tới sự nghiệp vĩ đại và tương lai nhiệt huyết được đây? Lẽ nào còn phải tiếp tục sống tạm bợ mấy chục năm nữa sao? Mẹ nó ai mà chịu cho nổi?

“Các ngươi chỉ muốn đánh đánh đánh thôi! Chưa từng nghĩ tới việc Ino căn bản không hề đáng tín nhiệm sao? Đến lúc đó hắn ta trở thành Ngải Nặc Đức thứ hai thì tất cả những chuyện chúng ta làm, máu chúng ta phải đổ có ý nghĩa gì nữa?” Phe lý trí cũng tức giận, họ cảm thấy đám người này đầu óc ngu si tứ chi phát triển, cả ngày chỉ muốn kéo người khác chịu chết cùng mình.

“Nói có thể tín nhiệm Ino là các ngươi, bây giờ nói Ino không đáng tín nhiệm cũng lại là các ngươi! Tóm lại là các ngươi khinh thường bọn ta, không xem ý kiến của bọn ta ra gì đúng không?” Phe hiếu chiến quả thật tức muốn nổ phổi, trước đây khinh bọn họ không có đầu óc nên lúc đi tìm hiểu, thăm dò những chuyện này đều không mang bọn họ theo, đến giờ thì lại ăn nói lật lọng như vậy!

Hai bên tranh cãi không ngừng, người lãnh đạo khuyên can không nổi, cũng cảm thấy mệt mỏi hết sức. Thật ra đây cũng giống như câu “đánh một hồi trống sĩ khí nổi lên, đánh hai hồi trống sĩ khí suy sút, đánh trống hồi ba lòng quân tan rã”. Họ có thể kiên trì mười năm như một ngày, lặng lẽ trở nên lớn mạnh như hiện tại, tìm kiếm một Quân vương mới mà họ cho rằng có thể tín nhiệm, sau khi chọn được Ino, sĩ khí của quân phản loạn bằng mắt thường có thể trông thấy đã tăng vọt lên. Bây giờ chuyện sắp thành công lại đột nhiên giở quẻ, trong lòng ai cũng đều sẽ thất vọng, đều cảm thấy mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, sĩ khí đã suy giảm nghiêm trọng rồi.

Sự biến mất của Ino đã khiến bóng ma tâm lý về Ngải Nặc Đức trong lòng họ càng lớn thêm, không ai trong số họ nhìn thấy được hy vọng, đương nhiên cũng đã bắt đầu hoài nghi không biết rốt cuộc tất cả những chuyện mình làm có ý nghĩa gì, có phải chỉ là dã tràng xe cát biển đông thôi không.

“Im lặng hết đi!” Có một người nhảy lên bàn hội nghị, lớn giọng rống một tiếng, thành công khiến tất cả mọi người đều im lặng. Người mở miệng chính là cô gái nhai kẹo cao su.

Cô gái nhai kẹo cao su hít sâu một hơi rồi nói: “Mặc dù Ino đã không còn nữa, nhưng không phải chúng ta không còn bất kỳ một lựa chọn nào khác! Vương thất vẫn còn có một thành viên nữa.”

Cô ta nhấn phím điều khiển, trên màn hình chiếu liền xuất hiện hình ảnh một cô gái tay cầm thanh kiếm sắc bén kéo từng nhân loại ra sau lưng, động tác nhanh nhẹn dứt khoát, hoàn toàn không hề có một chút tư thái muốn lùi bước, ánh mắt chính nghĩa kiên định, còn có cả thực lực mạnh mẽ. Mặc dù tất cả bọn họ đều chỉ nhìn đôi mắt cô qua một đoạn video thế này thôi nhưng đều đã bị ánh hào quang trong mắt cô làm cho kinh sợ.

“Tôi nghĩ rằng, cô ấy đáng tin hơn Ino rất nhiều. Từ trước đến nay chưa từng có một Huyết tộc nào lại bảo vệ nhân loại ở sau lưng. Cho dù bọn họ tới cứu người cũng là dùng tư thái ngạo nghễ mà cứu, như một người chăn cừu không thể không bảo vệ đàn cừu của mình vậy. Nhưng, cô ấy không giống vậy.”

...

Hôm sau.

Tang La thức dậy, cô ngồi trên giường, theo thói quen sờ sờ mặt mình, lại ngoài ý muốn phát hiện ra trên mặt mình chẳng hề dính nhớp, trên tay cũng không dính nhớp. Cô kinh ngạc, chuyện gì thế? Tối hôm qua Ngải Nặc Đức cầm tinh chó kia lại không tới sao?

Cô nằm trên giường ngẩn ngơ vài giây, sau đó Tang La mới phản ứng lại được là vì cửa sổ đã bị đóng chặt rồi.

Hôm qua Ngải Nặc Đức đột nhiên nổi trận lôi đình, làm cho cửa sổ thủy tinh trong khắp cả lâu đài chính đều bị vỡ nát, cửa sổ thủy tinh trong phòng ngủ của Tang Lạc cũng vậy. Công nhân tới lắp đặt lại cái mới, sau khi thử hai lần thấy không có vấn đề gì nên liền tiện tay đóng cửa lại luôn. Lúc quay về Tang La liền vội vàng đi tắm rửa sạch máu me bẩn thỉu trên người mình, sau khi tắm rửa xong thì nằm bò trên giường lên mạng, sau đó lại ngủ thiếp đi, không hề phát hiện ra chuyện này. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Vậy nên, có lẽ tối qua Quốc vương bệ hạ đã bị nhốt bên ngoài cửa sổ rồi.

Mặc dù hiếm khi không bị liếm đến mức dính nhớp đầy người, nhưng Tang La đã bị ép buộc phải hình thành thói quen sáng ra phải tắm lại một lần nên bây giờ vẫn vào phòng tắm tắm rửa.

Sau khi ăn sáng xong, Tang La đi tìm Ngải Nặc Đức thì được quan sự vụ nói cho biết hắn đang họp với các quan đại thần trong phòng hội nghị.

“Có việc gì mà sáng sớm đã phải mở họp rồi?” Tang La hỏi.

Quan sự vụ nói: “Là liên quan đến chuyện Vương tử Ino tử phản quốc.”

Tang La: “... Ta biết rồi.” Lòng dạ Quốc vương bệ hạ đúng là đen tối, chụp cái tội phản quốc nặng như vậy lên đầu Ino là muốn hắn ta tiếng xấu muôn đời đây mà. Cô đang nghi ngờ không biết có phải bây giờ Ino đã chết thẳng cẳng rồi không.

Quan sự vụ thấy Tang La chuẩn bị rời đi, chần chừ một lúc rồi cuối cùng vẫn gọi cô lại. Mặc dù buổi sáng sau khi hắn ta vào cương vị đã thấy hình như Quốc vương đã không còn biểu hiện nôn nóng bất an như trước khi hắn ta tan làm vào tối qua nữa. Nhưng Quốc vương thoạt nhìn hình như vẫn còn có gì đó không được bình thường lắm, hắn ta cảm thấy mình cần phải xin Công chúa điện hạ nói chuyện đàng hoàng với Bệ hạ mới được. Dù sao thì có lẽ người duy nhất trên thế giới này dám hỏi dám làm chỉ có một mình Công chúa thôi. Tối qua Công chúa lén lút chạy ra khỏi vương cung, kết quả là cũng không phải chịu trừng phạt gì cả, mức độ được cưng chiều của Công chúa thậm chí có thể nói là vuốt mông hổ mà hổ cũng sẽ không cắn cô.

Tang La nghe thấy lời quan sự vụ nói, lông mày hơi nhíu lại, hỏi: “Chuyện khi nào thế?”

“Khoảng chừng sau khi đi vào nhà lao gặp Ino điện hạ, cũng không biết có phải Ino điện hạ đã nói gì với Quốc vương không.” Quan sự vụ thuận miệng đoán mò, dù sao thì cũng không thể là vì tình cảm của Quốc vương đối với Ino sâu đậm, phải giết hắn ta nên tâm tình phức tạp được.

Sau khi đi gặp Ino về? Ino có thể có gì để uy hiếp được hắn, khiến hắn phải lo lắng bất an? Tang La bừng tỉnh, giật mình... nhớ ra rồi, là chuyện về đoạn video theo dõi kia.

Vừa nghĩ như thế, Tang La lại nhớ tới chuyện tối qua cửa sổ phòng mình đóng chặt, trong nháy mắt liền hiểu ra rốt cuộc hiện giờ đang là tình cảnh gì. Cô không nhịn lòng được mà thấy hơi buồn cười, trong mắt lóe lên vẻ ranh mãnh, quay người rời đi ngay dưới cái nhìn chăm chú đầy hoang mang và khó hiểu của quan sự vụ.

Quốc vương bệ hạ thật sự đã giết chết Vương tử Ino rồi, chúng đại thần lòng đau như cắt, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể vững tin rằng Quốc vương sẽ kết hôn trong vòng hai năm, nếu không thì chuyển hóa Công chúa Tang La đi cũng được. Bây giờ cô còn đang là nhân loại mà đã lợi hại đến thế rồi, nếu chuyển hóa thành Huyết tộc thì nhất định sẽ càng đủ sức nặng để kiềm chế và làm đám quý tộc dã tâm bừng bừng kia kinh sợ hơn so với Ino.

Chuyện đã đến nước này, bọn họ chỉ có thể ai làm việc nấy, bắt đầu công việc thôi.

Dân chúng một mực chú ý đến chuyện ở quảng trường và chuyện của Ino, vẫn luôn chờ đợi người phát ngôn của chính phủ đưa ra một lời giải thích, phía chính phủ cũng không để họ phải đợi lâu, rất nhanh đã triệu tập họp báo.

Tất cả những chuyện lớn xảy ra vào ngày hôm qua đều được xâu chuỗi lại một cách hoàn mỹ: Ino điện hạ cấu kết với người nước ngoài, lập mưu soán vị, dụ dỗ Công chúa ra khỏi cung với ý đồ bắt cóc Công chúa uy hiếp Quốc vương. Sau khi vương cung phát hiện ra thì ngay lập tức điều động toàn bộ lực lượng cảnh sát truy bắt Ino. Vì thế mà Ino đã phát tán Huyết tộc biến dị mà bọn chúng đã chế tạo ra, tạo thành một màn hỗn loạn, mục đích để tìm cơ hội chạy trốn, dẫn đến chuyện trên quảng trường. Hắn ta sợ tội bỏ chạy, nhưng cuối cùng đã bị Quốc vương quân bắt lại được.

Rất nhiều đồng đảng của Ino đều đã sa lưới, chứng cứ bọn họ muốn mưu đồ soán vị đã vô cùng xác thực, đều không phải là ngụy tạo, vậy nên hoàn toàn có thể tin được. Những đoạn đối thoại bừng bừng dã tâm, bộ mặt âm hiểm xảo trá muốn mưu đoạt vương vị kia, so với dáng vẻ Ino bình thường biểu hiện trước mặt mọi người như hai người hoàn toàn khác nhau.

Tất cả mọi người đều không khỏi thổn thức.

“Đúng là biết người biết mặt mà không biết lòng, quá đáng sợ, kỹ năng diễn xuất phải nói là thần sầu!”

“Thật ra tất cả những chuyện này đều có thể đoán được mà, sao một người có thể hoàn mỹ đến thế được chứ?”

“Chậc chậc, tôi không hề thấy bất ngờ chút nào cả, thân thế của Ino là thế nào kia chứ? Là con của một kỹ nữ và một khách làng chơi không biết chui ở đâu ra, từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh nào? Lẽ nào đầm lầy thật sự có thể nuôi dưỡng được một bông hoa thuần khiết vô tội sao?”

“Mắt tôi thật sự đã mù rồi nên trước đây mới thích hắn ta, vì lợi ích của bản thân mà hại chết nhiều người như thế! Tôi đã nói rồi mà, tại sao một nhân loại như Công chúa điện hạ lại đứng ra cứu người, mà một Huyết tộc đời thứ hai như hắn ta lại trốn chui trốn lủi chứ!”

“Annie đi đâu rồi? Rõ ràng cô ta cũng là đồng lõa của hắn ta!”

TYT & Lavender team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play