Ino quay trở lại phòng ngủ của mình mới thả lỏng. Hắn ta đứng tựa vào cửa thở hổn hển, cảm giác sợ hãi dần tản đi, trên mặt lại lộ ra một nụ cười gian xảo lạnh lẽo.
Những người khác không biết được, vì loại chuyện ức chế huyết thống này chỉ tồn tại trong Huyết tộc thôi nên con người sẽ không cảm nhận được. Vì thế họ mới không biết Quốc vương đang ở trong phòng ngủ của Công chúa. Chuyện này thật sự khiến người ta phải miên man suy nghĩ. Vì sao nửa đêm nửa hôm Quốc vương lại lén lút lẻn vào phòng ngủ của Công chúa?
Bởi vì là con người chuyển hóa thành Huyết tộc nên khi nào chuyển hóa thì trạng thái cơ thể của người đó sẽ dừng lại ở thời điểm chuyển hóa, vì vậy hắn chỉ có thể chờ Tang La lớn lên thôi. Bây giờ cô chỉ vừa mới thành niên mà Ngải Nặc Đức đã không nhịn được rồi sao? Nhưng liệu Tang La có biết không? Hắn ta đoán là Tang La không biết, nếu không hôm nay cô cũng sẽ không vui vẻ đăng bài viết kia, mà nhất định sẽ kinh tởm đến mức ăn không ngon ngủ không yên.
Nếu vậy thì khi nào hắn lén lút lẻn vào trong tẩm điện của cô làm vài việc biến thái với cô thì mới tính là có chuyện phải không? Dù không làm gì, chỉ đứng bên cạnh giường nhìn chằm chằm cũng đủ buồn nôn rồi. Người trước giờ mình vẫn kính yêu như phụ thân, thế mà lại có hành vi biến thái như vậy với mình, có suy nghĩ kinh tởm đó với mình!
Hắn ta phải để cho Tang La biết chuyện này, nhưng bây giờ cô đang rất gần gũi và tin tưởng Ngải Nặc Đức, hắn ta nói miệng không có bằng chứng thì không được. Hắn ta phải tìm được đầy đủ bằng chứng, nếu có thể chụp được cảnh tượng lúc đó thì chắc chắn sẽ có tính công kích mạnh nhất…
Ino lạnh lùng nghĩ thầm.
...
Tang La bị ánh nắng mặt trời chiếu vào làm tỉnh ngủ. Cô ngồi trên giường cảm nhận được tay chân mình đang bủn rủn. Tay cô sờ lên mặt, nhớ tới con dơi bị cô sờ soạng cả người ngày hôm qua, cô lập tức đưa tay đỡ tràn. Hắn dùng nước bọt chà khắp mặt, cổ, tai, tay của cô… đúng là phiền quá mà, haiz. Tên Quốc vương biến thái này, hại cô sáng sớm lại phải đi tắm rửa.
Mang theo gánh nặng ngọt ngào này trên lưng, Tang La nhấc đôi chân bủn rủn đi tắm rửa. Cô nằm trong bồn tắm, phần lưng và cổ được xoa bóp rất dễ chịu. Tang La vừa hưởng thụ vừa nghịch điện thoại, xem tài khoản của mình bây giờ thế nào.
Tang La V, theo dõi 0, người theo dõi 1,478 tỷ.
Kéo qua bình luận chào hỏi của những tài khoản có dấu V, cô dần nhìn thấy bình luận của những cư dân mạng bình thường khác.
“Má ơi, chữ viết đẹp quá!”
“Phông chữ siêu đẹp, lại có mấy chữ cổ nữa, không phải là chữ giản thể bây giờ, tra từ điển mới hiểu là có nghĩa gì, cảm giác thật sự rất hàm súc, ý vị, tao nhã.”
“Ôi cái chữ đẹp thế này làm tôi muốn động lòng rồi, một kẻ mê chữ đẹp không có tí sức chống cự nào woah woah woah.”
“Lầu trên tỉnh táo tí nào, đây là chữ của Quốc vương, là Quốc vương của chúng ta đó!”
“Dù chưa biết dáng vẻ Công chúa thế nào nhưng nhìn cái dấu “^^” kia của cô ấy sao tôi cứ thấy hơi đen tối nha…”
“Không ngờ lại có người dám nói Quốc vương đẹp! Đã xác thực bằng mắt, chắc chắn là người được sủng ái!”
“…”
Không có bất kỳ câu nói khó nghe hay móc mỉa nào, bởi vì họ không dám nói. Vương thất không phải để làm màu, mệnh lệnh của Quốc vương còn trên cả luật pháp, cho nên mọi người đều không dám làm càn gì trong phần bình luận của bài viết này. Mấy người ngày thường thích ké fame của mấy cái hot search, cố ý nói mấy câu kỳ quái để thu hút người xem bây giờ lại bình luận vô cùng nghiêm chỉnh, cung kính trong bài viết này. Vì thế mà dẫn đến một tràng mấy câu phản hồi kiểu: “Sao giờ không dám gây sự nữa rồi… Có gan thì nói lại mấy câu lúc trước cho Quốc vương nghe thử coi… Chỉ dám bắt nạt người yếu thôi, đồ hèn…”
Tang La thoát khỏi trang chủ của mình, xem thử danh sách hot search thì phát hiện lại có tag Annie, mặc dù tag của cô ta vẫn bị tag của cô đè ở trên.
Mở ra xem thì là một đoạn video báo bình an ở bệnh viện của Annie, qua đó Tang La đã cảm nhận được tâm trạng nóng vội muốn thu hút người xem của cô ta, môi cô hơi cong lên.
Xem một lúc, Tang La đứng dậy, lấy khăn tắm bọc quanh người, nhặt bộ quần áo ngủ bẩn bên cạnh bồn tắm vào sọt quần áo. Cô đi được hai bước thì chợt dừng lại, ánh mắt hướng về phía quần áo bẩn nằm trong sọt.
Hừm? Hình như có chỗ nào đó không bình thường.
Cô đi qua, đang định cúi người thì chợt nghe thấy tiếng thị nữ vang lên từ bên ngoài truyền vào: “Công chúa điện hạ, người xong chưa ạ? Quan sự vụ muốn gặp người.”
“Ta biết rồi.” Tang La thu lại cánh tay vừa giơ ra, mở cánh cửa nối phòng tắm với phòng thay quần áo.
Quan sự vụ đứng trong phòng khách, trông có vẻ khá nôn nóng, nghe thấy tiếng bước chân Tang La, người này lập tức quay người qua: “Công chúa điện hạ.”
“Có chuyện gì mà gấp gáp vậy?”
“Thần muốn mời người qua xem thử Quốc vương bệ hạ.” Quan sự vụ rất lo lắng: “Từ tối hôm qua đến giờ Bệ hạ vẫn ở mãi trong tẩm điện không ra ngoài, tối qua còn ăn tối những hai lần.”
Đối với con người thì làm làm ngày ngủ đêm là chuyện đương nhiên. Nhưng Huyết tộc không giống vậy, chủng tộc này được trời phú, trừ thời kỳ trưởng thành thì từ sau tuổi hai mươi họ sẽ không cần ngủ nữa, thời gian sẽ dừng lại trên cơ thể khi họ đạt được năng lực và tố chất đỉnh cao. Bởi vậy, tẩm điện chính là địa điểm Ngải Nặc Đức ít vào nhất trong vòng ba nghìn năm qua. Mỗi lần hắn chỉ ở trong đó không quá một tiếng đồng hồ. Cái giường đặt trong phòng lại càng chỉ để trang trí, khi nào Huyết tộc có nhu cầu sinh hoạt tình dục mới dùng tới. Nhưng vị Quốc vương này của họ không sinh hoạt tình dục, vì vậy trong ba nghìn năm qua những chiếc giường được thay mới hầu như chưa từng được người nằm lên lần nào.
Hơn nữa, Ngải Nặc Đức là Thủy tổ, ham muốn với máu của hắn cũng rất thấp, thỉnh thoảng mới ăn một lần thôi, gần như không có lúc nào thèm khát. Nhưng tối hôm qua hắn đã ăn liên tục hai lần, dường như đang rất khát. Đã thế từ hôm qua đến bây giờ còn chưa từng ra ngoài, thật sự khiến người ta phải sốt ruột!
Tang La cau mày, dẫn đầu đoàn người đi ra ngoài: “Đi nào, đi xem thử.”
Quan sự vụ vội vàng đuổi theo.
Lâu đài chính của vương cung rất lớn, đi bộ từ rìa ngoài cùng bên trái sang rìa ngoài cùng bên phải cũng mất khoảng một tiếng đồng hồ. Cấu trúc bên trong thậm chí còn phức tạp hơn, cho dù là nhân viên làm bên trong nếu đi linh tinh cũng sẽ dễ lạc đường, lại còn có thể đụng phải các loại cơ quan bẫy rập nguy hiểm. Nhưng tẩm điện của Quốc vương cách tẩm điện của Tang La không xa, hai người ở trong cùng một khu, cho nên họ đã nhanh chóng tới nơi.
Cảnh vệ đứng canh giữ ở cửa, Tang La đi tới ấn vào máy liên lạc ở cửa hỏi: “Phụ thân? Phụ thân có ở đó không?”
Trong phòng tắm, Quốc vương quay phắt đầu nhìn về phía cánh cửa. Hắn cầm thứ đồ kia trên tay, trong óc nhanh chóng suy nghĩ, muốn tìm chỗ để giấu đồ. Thoáng cái đã biến mất ở chỗ này, chớp mắt đã lại xuất hiện ở chỗ kia, nhưng dường như vẫn cảm thấy chỗ này không an toàn, chỗ kia cũng không an toàn.
“Phụ thân, người còn không trả lời con là con đi vào đó.” Tang La ấn tay nắm cửa, hùng hổ nói.
Ngải Nặc Đức lập tức nhấc cái gối trên giường lên, nhét thứ đồ kia xuống dưới.
Tang La đang định trực tiếp mở cửa thì cánh cửa kia đã đột ngột mở ra.
Một mùi hương lạnh lẽo ập đến, trước mắt Tang La chợt trắng xóa, có vật gì đó nhẹ nhàng lướt qua mặt cô. Tang La ngẩng đầu nhìn lên, thấy Quốc vương bệ hạ hiếm khi nào không mặc y quan chỉnh tề như lúc này. Hắn mặc một chiếc áo sơ mi trắng kiểu cổ điển, rộng rãi thoải mái, vạt áo không nhét vào trong quần, mái tóc bạch kim bình thường luôn được búi cao ra sau đầu, không có một sợi nào để lỏng thì giờ đang để xõa. Mắt hắn có màu đỏ đậm, cánh môi thì càng đẹp hơn, lông mày hắn nhíu lại, Tang La đã thấy móng tay của hắn hiện ra, sắc nhọn như dao, trời sinh đã là một loại vũ khí.
Tang La sững sờ.
“Có chuyện gì vậy?” Hắn hỏi, giọng điệu cứng rắn, giống như sắp sửa nổi giận tới nơi rồi.
Tang La lại giơ tay ra sờ vào tóc hắn, ngón tay còn suýt chạm vào mặt hắn: “Phụ thân, người đẹp quá.”
Hắn thấy vậy cũng chợt sững sờ tại chỗ, đôi mắt đỏ không nhịn được mà nhìn theo những ngón tay trắng như cọng hành của cô, nhìn mấy lần mới đẩy tay cô ra, giọng điệu lạnh lùng quát lớn một tiếng: “Xằng bậy!”
Quan sự vụ giật nảy mình, lập tức cúi đầu xuống.
Tang La rút tay về, nhưng không hề bị dọa sợ chút nào: “Người ở mãi trong tẩm điện để làm gì vậy?”
“Nghỉ ngơi.”
“Nhưng người không cần nghỉ ngơi mà.”
“Đứa bé không có lương tâm này, con coi ta là người đúc ra từ sắt thép à?” Quốc vương bệ hạ bỗng nhiên như bị kích động, nhưng đã lập tức dùng giọng điệu lạnh lùng chuyển đề tài: “Buổi huấn luyện hôm nay của con sắp bắt đầu rồi đấy.”
Tang La rất nghi ngờ, cảm thấy hắn đang lén lút trốn trong tẩm điện làm chuyện xấu gì đó, chẳng lẽ vì hôm qua cô trêu chọc hắn quá mức sao? Không thể nào chứ? Nhưng cuối cùng cô vẫn gật đầu đáp lời: “Vâng thưa phụ thân.”
Tóm lại cứ đi huấn luyện trước đã.
Sân huấn luyện quân sự của Quốc vương vào ban ngày cũng có người. Nhưng khi Tang La đến nơi lại phát hiện cái sân này đã được thay đổi rồi. Ở giữa sân được dựng lên một bức tường, chia nó làm hai phần, biến thành hai sân huấn luyện tách biệt. Quanh sân huấn luyện của cô còn được dựng thêm một vòng tường bao xung quanh, vậy là Tang La đã có sân huấn luyện riêng của mình.
Vì cái sân huấn luyện này rất rộng nên Tang La không thể tính được chính xác độ rộng của nó. Nhưng với tính cách thiên vị của Ngải Nặc Đức thì cô nghĩ cái sân này của mình có lẽ cũng phải chiếm một nửa diện tích khoảng đất. Quốc vương quân ở phía bên kia sẽ không có ý kiến gì chứ?
Cả một đội quân cao to cường tráng ở bên kia sân như đám chuột hamster chen chúc trong một khoảng sân huấn luyện chỉ bằng một phần ba cái sân cũ, trong lòng cảm thấy quá lạnh lẽo thê lương, cả đám trầm mặc không nói gì.
Đã được chính mắt xác thực, chúng ta đúng là kẻ không được sủng ái. QAQ
...
Nhiều người đều cho rằng việc Tang La muốn học kỹ thuật săn bắt Huyết tộc biến dị chỉ là nói suông thôi. Dù sao thì lúc trước cô cũng là cô Công chúa được nuông chiều từ bé vô cùng tự phụ, sau này cũng sẽ được chuyển hóa thành Huyết tộc, hoàn toàn không cần phải chịu khổ. Bài viết cô đăng chắc hẳn chỉ có mục đích giúp vương thất tuyên truyền thôi.
“Cô ấy tuyên truyền như thế này thì có tác dụng gì chứ? Dù sao cũng là một người vô cùng may mắn, cùng lắm là hai năm nữa sẽ chuyển hóa thành Huyết tộc thôi.” Trên mạng không có ai dám nói gì, nhưng vẫn có người thầm khinh bỉ với bạn bè ngoài đời.
Thậm chí, dù bộ quan hệ công chúng của vương cung mỗi ngày đều đăng một hai bức ảnh bóng lưng Tang La đang rèn luyện, mồ hôi đổ đầy người thì trên mạng họ nói “chăm chỉ quá, mạnh mẽ quá” nhưng ngoài đời lại bảo nhau cô chỉ đang tạo dáng lấy cảnh thôi.
“Hơn nữa, làm sao mà Quốc vương lại có thể sủng ái một con người chứ? Không không không, tôi không tin đâu. Thà rằng bảo Quốc vương bệ hạ sủng ái một con chó tôi còn tin được, chứ bảo con người thì có đánh chết tôi cũng chẳng tin.”
“Đúng vậy, chắc là vì bình thường Quốc vương đối xử với ai cũng lạnh lùng nên vừa bớt tàn nhẫn với con gái một chút là đã được phóng đại thành chuyện vô cùng tốt. Nhưng vậy thì còn cách sủng ái xa lắm.”
Thậm chí dù có nhân viên làm trong Vương cung dùng tài khoản nặc danh phản bác, nói với họ là Quốc vương đối xử với Công chúa rất khác biệt, mỗi ngày Công chúa đều rất chăm chỉ thì mọi người cũng không chịu tin.
Annie vốn đang buồn bực không thôi vì lượng fan của Tang La ngày càng đông, đang được mọi người mọi nhà săn đón. Nhưng sau khi xuất viện về trường học, cô ta lại nghe được suy nghĩ thực sự của các bạn học, ngay lập tức cảm thấy thoải mái vô cùng.
Tạ Vi Vi cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái: “Tôi nói rồi mà, kiểu nổi tiếng của cô ta rất ảo, cô không cần để ý đâu. Mà cô ta còn chưa được chuyển hóa thành Huyết tộc nữa, còn có rất nhiều con người đang ghen ghét cô ta đấy.”
“Ừm!” Annie tự tin gật đầu.
“Tuy rằng nhờ cái video kia cô cũng có thêm không ít fan, nhưng vẫn phải làm thêm. Tôi thấy gần đây tâm trạng Ino không tốt lắm, bên quân phản loạn hình như cũng không tiếp xúc với hắn ta, không biết là đang âm thầm quan sát hay muốn làm gì. Bây giờ đến lượt cô giúp hắn ta đấy. Cô lộ diện nhiều hơn nên nhất định sẽ có người của quân phản loạn để ý đến cô, muốn lôi kéo cô nhập bọn với họ.”
“Tôi hiểu rồi.”
Dường như Tang La không hề để ý đến những chuyện bên ngoài đó, cô chỉ tập trung vào việc rèn luyện. Thể lực của cô tăng lên rất nhanh. Trong kiếp thứ nhất, vì đối thủ đều là con người bình thường nên cô chỉ tốn sức căng cơ, rèn luyện sức mạnh cho cơ bắp trong một tháng là được, còn lại thì dùng các loại kỹ xảo để bổ trợ. Nhưng kiếp này thì khác, đối thủ của cô không phải con người, bọn chúng nhanh nhẹn cường tráng, dù cô có biết các loại kỹ thuật ám sát và giết ma cà rồng thì nếu thân thể không phản ứng kịp cũng không thể phát huy. Cho nên lần này thời gian để luyện tập nhiều hơn kiếp trước rất nhiều. Nhưng như vậy vẫn rất đáng giá.
Nếu Ngải Nặc Đức vốn đã bất ngờ trước sự kiên trì của Tang La trong giai đoạn rèn luyện thể lực, thì hắn lại càng ngạc nhiên hơn về khả năng học hỏi các kỹ thuật của cô. Tang La chỉ xem các chương trình Annie tham gia mà đã học được hơn phân nửa, dù vẫn còn chưa quá thuần thục. Cô là một thiên tài có thiên phú tuyệt vời. Nếu cô chuyển hóa thành Huyết tộc thì chắc chắn sẽ trở thành một Huyết tộc vô cùng mạnh.
Những người bên ngoài vốn dĩ không hề hiểu rõ về Huyết tộc. Họ cứ nghĩ chỉ cần chuyển hóa thành Huyết tộc là sẽ trở nên mạnh mẽ, nhưng lại không hề biết trong nội bộ Huyết tộc cũng có sự phân chia đẳng cấp sức mạnh. Hai người cùng có một phụ thân, cùng là hậu duệ nhưng cũng có phân chia mạnh yếu khác nhau. Trừ việc nhìn sức khỏe bề ngoài của một người trước khi chuyển hóa thì còn phải xem xét thiên phú của người đó là gì, sau khi được chuyển hóa, loại thiên phú đó sẽ được kích thích phát triển.
Về mặt kỹ năng thì Tang La đại trí giả ngu, giả bộ mới học được một thời gian, kìm nén mãi cuối cùng cô mới có thể thoải mái hoạt động gân cốt. Giờ cô cần một đối thủ.
Ánh mắt cô lập tức hướng về bức tường ngăn sân huấn luyện làm hai. Bên kia bức tường là một đội quân trung thành và hùng mạnh dưới quyền Ngải Nặc Đức.
Tang La bước ra khỏi sân tập của mình, đi về phía Quốc vương quân.
Trong khoảng thời gian này bọn họ vẫn luôn nước sông không phạm nước giếng, chưa từng trao đổi điều gì. Cô vốn cho là giữa họ không có mâu thuẫn gì, nhưng khi cô bước qua đó thì khi đám lính đang so tài với nhau, sức lực bộc phát mạnh đến mức như có siêu năng lực kia nhìn sang phía cô lại khiến cô cảm nhận rõ ràng ý thù địch của họ với mình.
“Công chúa, người không sao chứ?” Một người đàn ông có vẻ giống đội trưởng bước tới.
Tất cả bọn họ đều mặc quân phục, cơ bắp cuồn cuộn, cứng ngắc chẳng khác gì đá. Trong mắt họ có một vòng màu đỏ, chứng tỏ họ đều là Huyết tộc đời cuối.
Tang La nói: “Ta đang nghĩ trong số các ngươi chắc có vài người sẽ rảnh, ta cần người luyện cùng.”
Đội trưởng im lặng hai giây, sau đó quay đầu nhìn những người đằng sau đang có vẻ mặt khác nhau: “Công chúa cần người luyện cùng.”
“Ta nói này Công chúa điện hạ…” Có một người trông khá kiêu ngạo bước hai bước ra khỏi đám người, ánh mắt nhìn cô và giọng điệu đều không mấy thân thiện: “Nếu người muốn xem thử người mình rèn luyện đến mức độ nào thì cứ tìm một huấn luyện viên đến xem giúp là đủ rồi.”
Tang La đã ở trong cung lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cô gặp được một người không khách sáo với mình. Chuyện này khiến cô rất ngạc nhiên, không biết mình đã đắc tội họ chỗ nào.
“Pize!” Đội trưởng quát lớn một tiếng, người kia nghe vậy liền “hừ” ra tiếng, khoanh tay tỏ vẻ không kiên nhẫn. Đội trưởng quay qua nói chuyện với Tang La: “Xin lỗi Công chúa, tên này trước giờ vẫn thế, bị Bệ hạ tẩn cho mấy lần mà vẫn không sửa được, xin người đừng chấp với hắn làm gì. Nhưng đúng là chúng tôi không thích hợp để luyện cùng Công chúa. Người còn chưa chuyển hóa thành Huyết tộc, dù chúng tôi chỉ là Huyết tộc đời cuối, nhưng cũng là quân đoàn trực thuộc dưới quyền Quốc vương, có thể đánh đối kháng với những Huyết tộc đời trước. Chúng tôi chưa từng làm việc hỗ trợ luyện tập bao giờ, ra tay không biết nặng nhẹ, nếu có làm ra việc gì ngoài ý muốn thì Quốc vương bệ hạ…”
Vốn dĩ lúc đầu nếu họ nói năng tử tế thì không muốn đánh cũng được, nhưng họ lại cứ tỏ vẻ không thân thiện khiến Tang La cảm thấy, sau này cô sẽ là nữ chủ nhân của họ, cần phải khiến họ tâm phục khẩu phục mới được: “Không sao, các ngươi không cần nể tình. Nếu không để thua một nhân loại như ta, sợ là cũng làm tổn hại danh tiếng của Quốc vương quân đấy.”
Cả đám người đều kinh ngạc, Pize lại càng trừng lớn mắt ngạc nhiên hơn, như thể không thể chấp nhận nổi việc cô xúc phạm danh tiếng của họ vậy.
Pize tức giận nói: “Ngươi kiêu ngạo quá rồi đấy!”
Cô Công chúa này thật sự quá phiền phức. Rõ ràng chỉ là một nhân loại lại nhàn rỗi sinh nông nổi, đi học thuật ám sát Huyết tộc biến dị làm cái gì. Lại còn chiếm sân tập của họ, khiến họ không thể nói chuyện lớn tiếng, cái gì cũng phải kiêng dè vì cô. Người này không hề biết cái gì là tự mình biết lấy, rõ ràng không làm gì mà đã có được mọi thứ, vậy mà còn muốn giả mù sa mưa, rèn luyện này nọ. Nghĩ đến Quốc vương quân bọn họ vốn là một quân đoàn danh tiếng lẫy lừng thế nào, thế mà lại phải chịu nhịn vì một cô Công chúa thế này! Tức chết người ta! Chẳng biết cô dùng biện pháp gì mà mê hoặc được Quốc vương bệ hạ anh minh của họ nữa?
Tang La bước tới vẫy tay với hắn ta: “Thử đi rồi biết là ai tự cao tự đại.”
TYT & Lavender team
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT