Edit: Tama
Beta: Mỡ Mỡ
Chương 57
Ở tại hệ hành tinh Thâm Lam cách xa không biết bao nhiêu năm ánh sáng, nơi hành tinh trung ương được xem làm trung tâm trong Liên minh tinh vực diễn ra một cảnh tượng phồn hoa, trên 102 vệ tinh chức năng khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, bên trong từng trạm không cảng có vô số phi thuyền tới lui, mọi người tinh thần phấn chấn đi lại như con thoi trong thành thị, ồn ào náo động sầm uất, muôn hình vạn trạng.
Bởi vì bước vào lễ Tân Nguyên liên minh vũ trụ* Hoa Hạ mỗi năm một lần, mới đây, trên hệ hành tinh Thâm Lam khắp nơi đều là không khí ngày lễ náo nhiệt, nhất là mấy tinh cầu giải trí nổi tiếng, chật ních người Hoa minh từ các hành tinh cùng những hệ hành tinh khác tới nghỉ phép du lịch.
*Mỡ: Chỗ này nguyên văn là tinh tế, chắc mọi người đã quen với cái chữ này nhưng hẳn là 1 số bạn cũng không rõ là gì đúng không? Nay xin giới thiệu: tinh tế = interstellar = giữa các vì sao. (Mỡ mạn pháp đổi luôn nhé Tama)
Tân Nguyên tiết là thời gian kỉ niệm Trái Đất bước vào thời kì vươn ra ngoài vũ trụ, cũng là một trong những ngày nghỉ lễ dài nhất Hoa minh trong luật định, khoảng chừng 21 ngày tiêu chuẩn vũ trụ, so với ngày nghỉ tết trọng đại nhất Hoa minh từ Địa Cầu cổ truyền lại ngày còn dài hơn hai ngày.
Mỗi khi đến dịp này, cũng là lúc khách du lịch nhiều nhất, vô số người Hoa minh liên tục không ngừng tràn vào hệ hành tinh Thâm Lam, chỉ riêng hành tinh Keya nhỏ nhất trong 102 vệ tinh của hành tinh trung tâm, phi thuyền xếp hàng bên ngoài các cảng hàng không đều nhìn không thấy điểm cuối, tư nhân, thương đoàn, công ty du lịch... Phi thuyền muôn hình muôn vẻ cùng người Hoa minh cũng muôn hình muôn vẻ làm cho người ta hoa cả mắt.
Chẳng qua tất cả ồn ào náo động ở đây đều không ảnh hưởng tới hành tinh trung ương, bởi vì tại thủ đô tinh của Hoa minh, từ khi hội nghị năm 347 Tinh nguyên lịch ban bố "Dự luật bảo hộ đặc quyền dị năng giả" , đã không mở ra với người bình thường. Có thể đi vào tinh cầu Trung ương chỉ có người sở hữu dị năng, mà chỉ có dân cư có dị năng được cục quản lí ban hành chứng nhận quyền hạn cư dân tinh cầu Trung ương, mới có thể định cư tại hành tinh này.
Người Hoa minh phổ thông không sở hữu dị năng muốn đạp lên đất tinh cầu Trung ương, hoặc là bối cảnh bản thân hùng hậu, có đầy đủ hậu trường cứng rắn, hoặc là một thân tài phú hùng hậu, Hoa minh tệ nhiều đến mức có thể đập chết người. Hầu hết người Hoa minh bình thường chỉ có thể ở trên mạng lưới internet vũ trụ xem tinh cầu Trung ương, mơ ước bản thân có một ngày cũng có thể trở thành dị năng giả cao cao tại thượng, đến tinh cầu Trung ương mở mang kiến thức một chút.
Lúc này trên tinh cầu Trung ương, mặc dù khắp nơi tràn đầy không khí ngày lễ náo nhiệt, lại hoàn toàn không có các loại người từ những tinh cầu khác chen chúc phi hành khí sát bên phi hành khí náo nhiệt chen lấn, bên trong các cảng hàng không ngay ngắn trật tự, từng chiếc từng chiếc phi thuyền hoặc xa hoa khí thế hoặc khiêm tốn cao cấp thong thả ra vào.
Thành phố thủ đô K bên trong cảng hàng không số 34, một chiếc phi thuyền màu xám bạc mang đồ án Bàn Long Vân Hải chậm rãi đáp xuống khu A2, lối đi dành cho khách quý khu A2 mở ra, một đoàn người đi xuống phi thuyền, từ trong lối đi dành cho khách quý đi ra ngoài. Người đàn ông dáng người thon dài thẳng tắp tuấn tú cùng với người phụ nữ đáng yêu hoạt bát thân mật đi cùng nhau phía trước, dĩ nhiên là một đôi tình nhân tình nồng mật ý, một đám hộ vệ cao lớn mặc trang phục màu bạc vây quanh bọn họ, những nơi đi qua, những người khác trên đường nhao nhao tránh ra.
"Đây không phải là phi thuyền của Sở gia sao?" Một chiếc phi thuyền khác vừa hạ xuống khu A2, một cô gái thân hình cao gầy thướt tha mỹ lệ cau mày, mặt mũi tràn đầy bất mãn hung hăng quẳng túi xách trong tay, oán trách với người đàn ông bên cạnh mình: "Sở gia không phải có không cảng của mình sao, bọn họ hạ cánh tại cảng hàng không K số 34 làm gì! Có bọn họ ở đây, danh tiếng của tôi đều bị cướp hết!"
"Chị Phong, đây cũng là chuyện không có nào cách giải quyết." Thanh niên tóc đỏ bên cạnh cô tiếp được túi xách, một mặt bất đắc dĩ cười theo, thiện ý khuyên giải nói: "Đây chính là Sở gia, tin tức không một công ty nào có thể thăm dò, nếu như sớm biết, sẽ không an bài chúng ta hạ cánh tại cảnh hàng không K số 34. Ngài bớt giận, chúng ta ở chỗ này chờ, tối lại ra ngoài, đối với bên ngoài sẽ nói là gặp phải bão di chuyển dẫn đến phi thuyền đến muộn giờ."
"Nói nhảm, hiện tại ra ngoài, người của chúng ta khẳng định đều bị Sở gia dọn sạch, truyền thông chờ ở bên ngoài cũng chỉ đi phỏng vấn đôi vợ chồng kia, ai còn chú ý tiểu minh tinh là tôi?" Phong Dực Lan cắn răng, khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ lên, mắt nhìn sang phương hướng đám người kia rời đi, tràn đầy yêu thích cùng ao ước không cam lòng.
Ra khỏi hành lang, các kí giả truyền thông thủ trong đại sảnh ùa lên, vừa phát hiện người đến không phải ca hậu giới giải trí Hoa minh, mà là một đôi vợ chồng tân hôn Sở gia danh tiếng ở Hoa minh đang nóng lên gần đây, con gái út Sở gia gia chủ Sở Hinh cùng người chồng mới của nàng vừa mới lên chức Cơ Thừa Hi, lập tức giống như điên cuồng, từng người so với vừa rồi kích động gấp trăm lần.
"Sở tiểu thư, xin hỏi các vị là vừa hưởng tuần trăng mật trở về sao?"
"Cơ Thiếu tướng, nghe nói ngài trước đây không lâu chính thức trở thành dị năng giả cấp tám, xin hỏi ngài tính lúc nào tổ chức buổi họp báo chính thức hướng toàn Hoa minh công bố việc này?"
"Làm một vị dị năng giả hệ tiên đoán cấp tám trước mắt duy nhất trong Hoa minh, ngài..."
"Trước đây không lâu hôn lễ của hai vị tại Hoa minh dấy lên một trận phong trào hôn lễ phục cổ, xin hỏi..."
"..."
Xung quanh một mảnh náo động hỗn tạp, hộ vệ chen chúc chung quanh hai người lập tức tiến lên, không tới một lát liền khiến tất cả phóng viên đều ra ngoài hết. Một gã hộ vệ hỏi rõ tình huống, nhanh chóng hướng hai người nói rõ những phóng viên này thật ra thủ ở đây nghênh đón một vị minh tinh, cũng không phải là biết trước được tin tức của bọn họ, chỉ là trùng hợp đụng phải. Cơ Thừa Hi nhíu nhíu mày, nắm vai Sở Hinh, thấp giọng trấn an: "Thật xin lỗi Hinh Hinh, không bị dọa sợ chứ?"
Sở Hinh cười đến mặt mày cong cong, toàn thân tràn đầy cô gái nhỏ hạnh phúc ngọt ngào, bắt lấy tay Cơ Thừa Hi, le lưỡi nói: "Đương nhiên không, là em cố ý ẩn giấu hành tung, sao có thể trách anh được!"
"Cũng là anh không có điều tra rõ ràng trước, là anh sơ sót." Cơ Thừa Hi sửa sang sợi tóc bên tai cho nàng, động tác ôn nhu, ánh mắt cũng rất ôn nhu, trên khuôn mặt tuấn tú mang theo thần sắc tự trách mà cưng chiều.
Sở Hinh yêu hắn đến không thể tự kiềm chế, thấy hắn lộ ra thần sắc tự trách một lần, lập tức gấp gáp, vội vàng an ủi hắn: "Thừa Hi, là lỗi của em, lần sau em sẽ không tiếp tục càn quấy! Em cam đoan!"
Cơ Thừa Hi vừa định nói chuyện, đột nhiên thân thể cứng đờ, đại não trở nên hoảng hốt, dị năng bên trong cơ thể đột nhiên xuất hiện cảm ứng nhanh chóng vận chuyển đến.
Hệ dị năng tiên đoán là hệ thống dị năng thần bí nhất cũng là một hệ thưa thớt nhất, mỗi một dị năng giả hệ tiên đoán đều là tồn tại trân bảo, bằng không Cơ Thừa Hi người xuất thân từ tiểu gia tộc bình thường không có khả năng cưới được Sở Hinh con gái duy nhất Sở gia thế hệ này. Nhất là dị năng của Cơ Thừa Hi trước đây không lâu đạt đến cấp tám, năng lực tiên đoán cao hơn một tầng, địa vị bên trong Hoa minh thẳng tắp nhảy vọt, lần này hưởng tuần trăng mật trở về, hắn liền rời khỏi quân đội, tiến vào nhậm chức ở Tổng bộ Nghị viện.
Bởi vì có được hệ dị năng tiên đoán đặc thù, thời điểm khi có chuyện trọng đại liên quan đến bản thân phát sinh, vô luận là ở đâu, Cơ Thừa Hi đều sẽ cảm ứng được, nếu như ảnh hưởng đến vận mệnh sau này của mình, trước mắt hắn liền thoáng hiện một số đoạn ngắn hình ảnh tương lai.
Lần trước Cơ Thừa Hi có loại phản ứng này, là hắn thấy được hình ảnh tương lai một ngày nào đó Sở Tịch đạp huyết trở về báo thù, mà một lần kia, chính là Sở Tịch tại thời điểm Lô Ác Ác trợ giúp đột phá đến cảnh giới tông sư cấp tám.
Lần này, thoáng hiện trước mắt Cơ Thừa Hi đoạn ngắn hình ảnh càng thêm rõ ràng, hắn thấy được một đế quốc vũ trụ mới trỗi dậy.
Khác với lần trước, Cơ Thừa Hi không nhìn thấy sự kiện đưa tới tiên đoán bản thân, lần này, bởi vì đề cao đẳng cấp dị năng, hắn thậm chí thấy được một màn hình ảnh khác, chính là một màn thể ý thức của Oreo tiêu tán đến một nửa và Sở Tịch buộc y trung thành với mình.
Sắc mặt Cơ Thừa Hi trắng bệch, đứng tại chỗ kia, tâm tình như chìm vào vực sâu, trong nháy mắt liền thông suốt mấu chốt quan trọng trong đó. Giá trị Thánh sư Oreo không chỉ là một vị cường giả Thánh cảnh, chân chính đáng sợ hắn là một nhà khoa học có một không hai, trong đầu chứa vô số phương pháp đều chế thuốc cùng thành quả nghiên cứu khoa học khác, phía sau còn có một sở nghiên cứu sinh vật KTE 7 có lực ảnh hưởng lan đến gần toàn bộ Hoa minh.
Lấy danh tiếng cùng lực kêu gọi của Sở Tịch tại Hoa minh, lại thêm tài vật lực vật hùng hậu của sở nghiên cứu sinh vật KTE 7, trách không được tương lại hắn có thể phản bội Hoa minh, thành lập một đế quốc... Không, nếu như Thánh cảnh cường giả chống đỡ phía sau cũng không đủ mạnh, Sở Tịch sao có thể gánh vác được Nghị viện Hoa minh tiêu diệt? Tương lai làm sao sẽ xuất hiện một màn hình ảnh như vậy?
Đầu Cơ Thừa Hi đau muốn nứt, hai mắt bỗng nhiên mở ra, một đôi mắt đen sung huyết, nhìn qua giống như con ngươi đầy máu đỏ ngầu dữ tợn, gương mặt tuấn tú cũng trở nên vặn vẹo. Vừa nhìn thấy hắn dạng này, Sở Hinh bị dọa sợ, hoảng hốt vội vàng kêu: "Thừa Hi! Thừa Hi! Anh sao thế Thừa Hi?"
Từ trong dự đoán tỉnh lại bị Sở Hinh gọi một tiếng, Cơ Thừa Hi dùng sức nhắm hai mắt lại, tay vuốt trên mặt một cái, trong đầu cũng nháy mắt thanh tỉnh. Lúc mở mắt lại, hắn đã khôi phục vẻ mặt ôn hòa, ôn nhu trấn an Sở Hinh, cuối cùng kiên định mà áy náy nói: "Rất xin lỗi, Hinh Hinh, anh không thể cùng em về nhà. Anh có việc gấp, tạm thời rời đi một chuyến, em trở về nhà trước chờ anh được không?"
Sở Hinh rất không muốn, nhưng lại hoàn toàn không có cách nào kháng cự ánh mắt ôn nhu mà kiên định của hắn, đành lưu luyến không rời cùng hắn từ biệt, được hộ vệ hộ tống ngồi lên phi hành khí trở về Sở gia.
Cơ Thừa Hi quay người lại, trở vào trong không cảng, leo lên phi thuyền, bước đi kiên định, giữa lông mày một mực ôn hòa mỉm cười tràn đầy cố chấp, môi thật mỏng nhếch thành một đường thẳng tắp lãnh khốc. Nếu đã là con đường tự mình lựa chọn, cho dù là bò về phía trước kéo một dòng máu, hắn cũng chỉ có thể tiếp tục đi tới đích.
"Đi hành tinh Oscar, dùng tốc độ nhanh nhất."
Hạ mệnh lệnh để phi thuyền xuất phát, Cơ Thừa Hi ngồi trên ghế, chạm rãi gục đầu xuống, ngón cái chống đỡ mi tâm của mình, cả người lộ ra một cỗ cảm giác mệt mỏi thật sâu, lưng eo lại thẳng tắp.
Bản thân làm hết thảy, đến tột cùng có đáng giá hay không? Gương mặt Sở Mục ngạo nghễ lăng nhục người khác hiện lên trong đầu Cơ Thừa Hi, ngay sau đó là gương mặt Sở Tịch nét mặt không thay đổi, hắn nhắm mắt lại, bất kể có đáng giá hay không, hắn đều không có bất kì đường lui nào.
"Tất cả tương lai phát sinh có thể thay đổi, đây chính là ý nghĩa tồn tại của dự đoán trong mắt ta." Cơ Thừa Hi tự lẩm bẩm, việc hắn hiện tại phải làm là trước tiên thay đổi tương lai còn chưa trở thành hiện thực, lúc Sở Tịch còn chưa trở nên cường đại, động thủ trước để phá hủy anh.
Trên tinh cầu Oscar, một vị dị năng giả Thánh cảnh ròng rã ba mươi năm vẫn không hề từ bỏ tìm kiếm Thánh sư Oreo, nhưng có tiếng là tên điên không muốn mạng, sức chiến đấu lại cường giả Thánh cảnh Hoa minh xếp trong top 10. Cơ Thừa Hi sở dĩ quyết định đi tinh cầu Oscar, mục tiêu chính là hắn, dị năng sư Thánh cảnh hệ hỏa Tranh Hà.
Mà giờ khắc này, trên hành tinh lớn, hồ linh dịch trong lòng đất một mảnh yên tĩnh không gợn sóng.
Đứng bên bờ hồ, hồ linh dịch nhìn qua đã khôi phục bóng loáng như gương, chỉ thấy một con gà trống hoa mơ to lớn đón gió hóa đá, móng phải hướng phía trước đung đưa, một thân lông vũ rực rỡ phảng phất đều đang phát tán khí tức đìu hiu.
"Ó —— ó —— ó —— vợ —— ảnh —— nói chuyện —— không giữ lời nha —— ó nha —— a nha ó —— ó nha —— ó nha —— ó —— vợ ta ảnh nói chuyện không giữ lời nha —— nha ——"
Lô Đại vương tức giận không thôi trầm mặc một hồi lâu sau đó, bi phẫn hóa linh cảm sáng tác nghệ thuật, rốt cục mở miệng hát ra một đoạn, làn điệu bi bi thảm thảm đơn giản thúc đẩy lòng người rơi lệ, lòng người đứt từng khúc.
HẾT CHƯƠNG 57
**********