Edit: Tama
Beta: Mỡ Mỡ
Chương 49
"Ồ." Thương Lẫm lên tiếng, không hỏi vì sao, xác nhận nói: "Là để hai người tiến vào cùng một cái huyễn cảnh?"
Sở Tịch gật đầu, vỗ vỗ cánh Lô Ác Ác, để cậu trước tiên biến về hình người. Lần này Lô Ác Ác rất sung sướng liền biến về, nắm chặt cánh tay Sở Tịch một cái, hưng phấn nói: "Chúng ta cùng tiến đi vào bên trong huyễn cảnh sao?"
Huyễn cảnh thật ra là chỗ tốt á, muốn cái gì liền có cái đó, muốn ăn bao nhiêu liền ăn bấy nhiêu, nếu như có thể cùng vợ đi vào chung, Lô Đại vương muốn cả một đời ngốc bên trong không ra á!
"Chúng ta chỉ vào xem." Sở Tịch liếc mắt liền thấy tiểu tâm tư của Lô Ác Ác, tàn nhẫn phá vỡ mộng đẹp của cậu: "Nhìn một chút thì đi ra, sẽ không ở bên trong trì hoãn thời gian."
Đây coi như là một chút chấp niệm của anh, không vì cái gì khác, chỉ là muốn để Lô Ác Ác cũng có thể nhìn đám vật nhỏ một chút. Cho dù bảy nhóc gà con chỉ là huyễn cảnh căn cứ vào khát vọng sâu trong nội tâm anh đắp nặn nên giả tưởng, đối với Sở Tịch mà nói, ý nghĩa cũng không giống nhau, thời điểm đám gà con sắp sắp xếp xếp đứng tại cửa ra vào hô "cha", anh bị chấn động vượt xa trí tưởng tượng của mình.
"Ờ ——" Lô Ác Ác kéo dài giọng điệu đáp lời, rất muốn níu lấy cánh tay Sở Tịch đem anh nhấc lên tới run lẩy bẩy, thế nhưng so sánh một chút chênh lệch thân thể cách xa giữa hai người, chỉ có thể hậm hực buông lỏng tay ra.
Sở Tịch đem hình ảnh ba người Al, Gigi cùng với Dove miêu tả cho Thương Lẫm, nói rõ nó đem mình cùng Lô Ác Ác đưa vào huyễn cảnh sau đó liền tiếp tục tìm kiếm ba người này. Ánh mắt vừa chuyển, liền thấy ba người bọn Ferrero đang đứng trước màn hình nghe Vệ Long nước miếng tung bay, anh nghĩ nghĩ, hỏi Thương Lẫm: "Nếu như để người khác tiến vào huyễn cảnh, sẽ có nguy hiểm tính mạng sao?"
"Không biết." Thương Lẫm đem tốc độ tăng lên mức nhanh nhất, cả cỗ cơ giáp khổng lồ thân thể gần như vẽ thành một đạo tàn ảnh màu đen, nhanh chóng xẹt qua thong đạo được hình thành trong mỏ Nguyên tinh.
Bởi vì nơi này cùng nơi nó trấn thủ hết thảy đều hoàn toàn giống nhau, cho nên nó đối với chỗ này cũng rất quen thuộc, lúc trước Sở Tịch cùng Lô Ác Ác đều là tiến vào trong động trong lúc bất tri bất giác bị cuốn vào ảo cảnh, nhưng Thương Lẫm lại có thể trực tiếp tìm tới cửa vào chân chính của ảo cảnh, chủ động dẫn người đi vào, đồng thời cũng có thể hoàn hảo không chút tổn hại đem người mang ra.
Đã xác định trở ra không có nguy hiểm tính mạng, Sở Tịch liền không e dè, trực tiếp để Thương Lẫm đem những người khác ném vào bên trong huyễn cảnh tiếp nhận một hồi khảo nghiệm. Chính anh tự mình trải qua huyễn cảnh, rất rõ ràng rất rõ ràng trong này là địa phương có thể tôi luyện ý chí con người tốt nhất, có thể ở bên trong chịu đựng một phen rèn luyện, dù không thể thông qua khảo nghiệm, chỉ cần có thể còn sống đi ra, cũng đủ để cho người đó được lợi ích vô cùng.
Chẳng qua Sở Tịch cũng không thông báo sớm bọn Ferrero, để tránh trong lòng trong lòng bọn họ ỷ lại, không đạt được rèn luyện.
"Đến." Thương Lẫm dừng lại một cước giẫm lên mặt đất một chỗ tầm thường không đáng chú ý, dùng ý thức hỏi Sở Tịch: "Hiện tại có thể đưa hai người tiến vào huyễn cảnh, chuẩn bị xong chưa?"
Sở tịch giữ chặt Lô Ác Ác, trước lúc rơi vào huyễn cảnh, dặn dò Thương Lẫm: "Cho huyễn cảnh những người khác không nên quá nhàn hạ, tôi luyện bọn họ nhiều một chút tố chất chiến đấu, không cần nguy hiểm đến tính mạng."
Nếu như khiến người khác chính mình lúc trước cũng giống mình ở bên trong huyễn cảnh vượt qua ước mơ tha thiết cuộc sống tốt đẹp như thế, trầm luân trong loại tinh thần này nếu không thể dựa vào mình khám phá ra mà cuối cùng được người khác đánh thức, chỗ có thể rèn luyện được hiệu quả không lớn, cũng không đạt được mục đích Sở Tịch muốn rèn luyện ý chí bọn họ. Đương nhiên, Sở Tịch sẽ không nói ra một mục đích khác của anh là muốn nhờ vào đó giúp con gà nhà mình hả giận, xuống tay để nhóm người ngay từ đầu liền trông mặt mà bắt hình dong khinh thường Lô Ác Ác này ghi nhớ thật lâu.
"Ồ."
Theo tiếng trả lời của Thương Lẫm, thân hình hai người Sở Tịch cùng Lô Ác Ác đột nhiên từ trong khoang biến mất. Phát hiện một màn này, Ferrero cùng Nhạc Thế hai người lập tức xông tới, trước mắt nhoáng một cái, lại phát hiện bản thân đã ở một nơi khác, kí ức trong đại não cũng nhanh chóng mơ hồ, bị kí ức huyễn cảnh chế tạo thay thế. Hai người Vệ Long cùng Uông Tái động tác chậm một chút cũng không chạy thoát, đều bị Thương Lẫm ném vào trong huyễn cảnh.
Sau khi đem tất cả mọi người đưa vào huyễn cảnh, Thương Lẫm lúc này mới tiếp nhận hệ thống khảo hạch bao phủ ở chỗ này phát tín hiệu yêu cầu kết nối ý thức, nối liền với hệ thống tiến hành khảo hạch.
"Đã tiếp nhận mệnh lệnh chủ nhân, quyền hạn kết nối chuẩn bị sẵn sàng, kết nối bắt đầu."
Một đạo ý thức Thiên Cơ Tử lưu lại ở đây tại thời điểm bọn Sở Tịch rời hang trăn đã tiêu tán, một tia ý thức khác cũng tan tho, trước đây, lưu lại mệnh lệnh đem Thương Lam nơi này cùng với hệ thống khảo hạch buộc định đều đóng gói đưa cho Sở Tịch, chỉ có điều phải chờ Sở Tịch tự mình tới tiến hành quyền hạn kết nối.
Từ Thương Lẫm mới biết rõ tình huống cụ thể bên trong, Sở Tịch liền đem nhiệm vụ này giao cho Thương Lẫm, anh đối với mấy đồ vật đến từ khoa học kỹ thuật tu chân văn minh cấp chín còn chưa quen thuộc, cũng không muốn ở một bên khoa tay múa chân.
Tiếp nhận hệ thống khảo hạch ở đây, trên màn hình Thương Lẫm xuất hiện cảnh tượng toàn bộ dãy núi vùng phía tây, vô số hình ảnh chia thành từng cái màn hình nhỏ ngay ngắn trật tự xếp thành hàng, nghiễm nhiên là một hệ thống theo dõi khổng lồ.
Thiên Cơ Tử bày ra đại trận còn lâu mới đơn giản giống bọn Sở Tịch nghĩ, không chỉ bao phủ hang động rộng rãi dưới lòng đất một mỏ Nguyên tinh, hơn nữa còn đem toàn bộ vùng phía tây khu vực dãy núi mấy trăm dặm đều thâu tóm bên trong, trong đó cũng bao quát theo chủ trận bên trong phát huy sinh ra huyễn cảnh.
Đem phạm vi trọng điểm chú ý nơi tiến vào huyễn cảnh của mấy người Sở Tịch bọn họ, Thương Lẫm thông qua hệ thống theo dõi đi tìm ba người Sở Tịch bàn giao cho nó, rất nhanh liền phát hiện tung tích bọn họ trên màn hình.
Chỉ gặp ba khu huyễn cảnh khác nhau trong không gian, ba người họ cũng mất đi kí ức ban đầu, giống người khác khi lâm vào ảo cảnh, chìm sâu vào thế giới hư cấu này. Thì ra bọn họ cũng xông vào trận pháp trong mỏ Nguyên Tinh, bị đưa vào khảo nghiệm trong huyễn cảnh.
Thương Lẫm ngược lại không kinh ngạc chút nào, theo năm tháng dài lâu, không phải là không có người tới viên tinh cầu này, đủ các loại kì ngộ thành công xâm nhập vào địa mạch, trở thành một người tiếp nhận khảo hạch Thiên Cơ Tử truyền thừa. Chỉ có điều những người đó không có ngoại lệ, cuối cùng đều chết tại ải thứ nhất trong huyễn cảnh, qua năm rộng tháng dài ngay cả hài cốt cũng không tìm được.
Trên thân thể ba người này đều có thương tích, ý thức lại rời khỏi thân thể ở bên trong huyễn cảnh, kéo dài thân thể sẽ chịu không được mà ngủm trước. Phát hiện điểm này, Thương Lẫm dứt khoát đem bọn họ đi ra, cất vào một cái khoang trong mình, cho bọn họ chỗ xử lí một chút thương thế trên người.
Đội trưởng Al cùng Gigi, Dove ba người đáng thương, còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì lại đột nhiên mất đi ý thức, sau đó cứ như vậy bị một phen giày vò choáng váng, đóng gói chuẩn bị cẩn thận cung kính tặng cho sếp của mình.
Phong cách hành sự đơn giản thô bạo này, quả thực là đạt được chân truyền từ Lô Đại vương, không hổ là tiểu đệ thủ hạ Lô Đại vương trung hậu nhất.
Chờ chút, thế này mà còn có người?
Đột nhiên phát hiện trong không gian huyễn cảnh có một chỗ bất thường, ngay cả Thương Lẫm cũng ngẩn người.
Vào lúc này, hai người Sở Tịch cùng Lô Ác Ác đã tiến vào trong huyễn cảnh đặc biệt vì hai người bọn họ mà cấu tạo nên.
Gian phòng ngủ lớn tổng thể sắc thái hoạt bát sáng sủa mà tràn đầy khí tức ấm áp, phía sau là giường lớn màu trứng vàng, phía bên phải ở giữa phòng thay quần áo, trên cánh cửa cùng vách tường chung quanh đều vẽ từng con gà trống lớn cùng nhóc gà con ngây thơ đáng yêu. Hình ảnh quen thuộc xuất hiện trước mắt khiến Sở Tịch có chút hoảng, nơi này —— mình lại xuất hiện ở nơi trong huyễn cảnh lần trước nữa?
Nhanh chóng lướt qua từng bức họa ở trước mắt một lần, khóe miệng Sở Tịch không tự chủ được nhấc lên độ cong nhu hòa, vốn là khuôn mặt lạnh lẽo cứng rắn đường cong đều lộ ra mềm mại, hai đầu lông mày lạnh lùng lộ ra một cỗ vừa lòng thỏa ý. Lúc này anh mới ý thức được, mình vẫn luôn nhớ kỹ cái phòng ngủ sáng sủa ấm áp này, chỉ tồn tại trong trí nhớ mình một đoạn thời gian ngắn ngủi kia lại in dấu ở trong lòng mỗi một chi tiết nhỏ đều vô cùng rõ ràng.
Nếu như... nếu như sau này bản thân cùng Ác Ác thật sự cùng nhau có một căn phòng ngủ, khẳng định cũng giống như trước mắt thế này, rộng rãi sáng sủa, giường lớn mềm mại là màu trứng gà vàng Ác Ác ưa thích, giấy dán tường, thảm, đồ dùng trong nhà, trang trí, tất cả thiết kế đều là thứ Ác Ác thích nhất, Ác Ác sẽ đắc ý chạy tới chạy lui trong phòng, cũng sẽ ở giường lớn, trên mặt thảm vui chơi lăn lộn, về phần mình yêu thích, Sở Tịch cúi đầu nhìn một chút trên chân giẫm lên dép lê lông mềm như nhung màu vàng hình con gà con, chỉ cần có một Lô Ác Ác ở trong là đủ rồi.
Ngoài cửa truyền đến tiếng động, Sở Tịch thu liễm suy nghĩ, nhanh chân bước đến cửa phòng khép hờ, anh đã xuất hiện ở đây, Lô Ác Ác cùng anh đồng thời đi vào, khẳng định là ở bên ngoài.
Thời khắc này Lô Đại vương đang làm gì đó đây?
Chỉ thấy trên bậc thang, Lô Ác Ác đang rón rén đi xuống lầu dưới, theo sau mông một chuỗi cục bông nhỏ nhung nhung, bộ dáng kia y như thằng trộm gà, hơn nữa còn có kỹ xảo đặc thù của kẻ trộm gà, khiến cho một tổ gà con chủ động đi theo cậu.
Đám nhóc gà con kỳ quái nhìn ba mình, chỉ là đi toilet có một xíu, tại sao lại đổi một thân trường bào chưa bao giờ thấy qua? Nghe bọn chúng kêu ba sao lại có dáng vẻ bị dọa sợ? Vì cái gì không đợi cha lại muốn dẫn bọn chúng vụng trộm chuồn mất?
Bảy nhóc gà mập mạp nhung nhung nhét chung một chỗ, đứng ở đầu bậc thang không chịu chuyển ổ, mở to từng đôi đen lúng liếng đen bóng tròn mắt nhìn tới nhìn lui lẫn nhau, đều buồn bực rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
"Chíp chíp! Anh cả, ba làm sao dợ?" Thất Mao kích cỡ nhỏ nhất bị nhóc gà béo khác đẩy lên phía trước nhất, mũ nhỏ trên cái đầu nhỏ lông mềm như nhung đều lệch ra, mềm nhũn chiêm chiếp hỏi nhóc gà béo dẫn đầu có khí thế nhất.
Ở sau lưng nó, mấy nhóc gà béo còn lại chen chen đẩy đẩy loạn thành một ổ. Tam Mao trên đầu mang mũ nhỏ màu đỏ sặc sỡ dùng cái cánh ngẳn củn nhỏ xíu đẩy sau lưng một nhóc gà béo tròn vo, chiêm chiếp mắng: "Tứ Mao em đừng có chen vào phía trước, đuôi đụng vào ổ kìa!" Lục Mao kế bên lại chiêm chiếp kêu muốn từ ở giữa nhất chen ra: "Chíp chíp, ổ bị đè dẹp lép luôn òi!"
Đại Mao nâng cái cánh nhỏ ngắn, đem mũ trên đầu Thất Mao méo xẹo đỡ cho thẳng, quay người với một đống nhóc gà béo đằng sau mà uy nghiêm chiêm chiếp nói: " Không được lộn xộn, xếp hàng!"
Đừng nhìn nó một nắm nhỏ xíu tiếng kêu non nớt lại thêm toàn thân vàng nhung nhung lông rậm rạp, kỳ thật một chút cũng một chút cũng uy nghiêm không nổi, nhưng trước mặt bọn đệ đệ vẫn rất có uy tín, các nhóc gà béo không còn chen chen lấn lấn, đều đem cái đầu nhỏ nhìn về phía Đại Mao dẫn đầu, bên trong ánh mắt tràn đầy chờ mong.
Nghe được âm thanh non nớt rõ ràng vang lên không ngừng, Lô Ác Ác vẻ mặt đau khổ, trên bậc thang quay đầu nhìn sang sau lưng.
Phải làm sao bây giờ, đột nhiên lòi ra một ổ nhóc gà con đuổi theo mình gọi ba, nhưng mình có vụng trộm sau lưng vợ đi tìm gà mái đẻ trứng hồi nào đâu?
Bleh bleh, Lô Đại vương mới không phải gà không đứng đắn như vậy!
HẾT CHƯƠNG 49.
********