Hỏa Hỏa, Lâm Lâm và Song Nguyệt đi lò xò xung quanh để kiếm cửa ra, dù sao đây cũng là một nhà kho cũ ở đây thành phố nên có thể sẽ có cửa ra nhưng mà rộng quá lại tối nữa nên đi nãy giờ kiếm hoài chả thấy

Lâm Lâm và Hỏa Hỏa mệt mỏi ngồi nghỉ ngơi một xíu, Song Nguyệt thấy có một luồng ánh sáng nhẹ liền đi theo và phát hiện có cửa thoát ra ngoài

"Có cửa thoát rồi"

"Thật sao?"

"Ừ!"

"Hay quá, chúng ta đi thôi"

Cả Hỏa Hỏa và Lâm Lâm vui mừng, Song Nguyệt gật đầu đưa tay lên nắm vào tay nắm cửa để mở, nhưng chỉ nghe được tiếng cạch cạch, còn cửa thì chưa chịu mở ra nữa. Thấy Song Nguyệt đứng yên một chỗ, Lâm Lâm lấy làm lạ

"Song Nguyệt cậu sao vậy? Sao không mở cửa đi?"

"Khóa mất rồi!"

"Cái gì?"

"Chết tiệt, đã tới được đây mà"

"Nếu ta dùng chiến luân phá cửa thì sao?"

"Nghe quá có vẻ tồi nhưng mà cũng có vẻ hay đấy"

"Phải thử mới biết"

"Được!"

Nói rồi cả ba lùi ra sau, an toàn vẫn phải đề phòng thì hơn sau đó bắt lấy linh thú của mình hướng về phía cánh cửa, đồng loạt nạp chiến luân vào linh thú, cả ba hít một hơi thật sâu, vì là cửa sắt nên phải dùng chiêu may ra nó mới vỡ

"Cho cậu biết một chút sức mạnh của tớ này Rồng đỏ bão lửa, tuyệt chiêu: Viêm hỏa bộc phát!"

"Tung chiêu: Chấn lâm cuồng tê"

"Tuyệt chiêu: Cánh phượng mê ảo"

Cả ba chiến luân đồng loạt được bắn ra lao đi với một tốc độ cực kì nhanh và va chạm mạnh với cửa sắt, một vụ nổ lớn xảy ra khói bụi bay mịt mù, cả ba buông linh thú của mình nhìn xem tình hình

Do áp lực mạnh nên cánh cửa đã văng ra một xó nào đó rồi, Hoả Hoả và Lâm Lâm vui mừng vì có thể thoát ra còn Song Nguyệt thì bận suy nghĩ về câu đố của Hàn Thiên Ngạo, ai là kẻ đã gây ra bao tai họa này cô hay Hoả Hoả?

Nhưng theo Song Nguyệt nghĩ chắc chắn là cô rồi vì Hoả Hoả chẳng liên quan gì đến chuyện này cả, mọi lỗi lầm đều là do cô hết cả

"Song Nguyệt này, cậu bị sao vậy?"

"A......hả?"

"Tớ thấy cậu cứ như người mất hồn ấy"

"À, tớ không sao đâu chắc là vẫn còn hơi mệt"

"Cậu có chắc là không cần nghỉ ngơi chứ?"

"Không sao đâu, tớ ổn mà"

"Nếu có cảm thấy mệt thì cứ nói với bọn tớ"

"Ừ, cảm ơn"

Nói rồi cả ba bắt đầu lên đường tìm kiếm những người còn lại, đi lòng vòng một hồi chợt nhận ra là mình lạc luôn rồi, ơ ủa? Đang ở phương trời nào đây? Lâm Lâm và Song Nguyệt tức giận liếc mắt sang Hoả Hoả, kẻ chủ mưu đã dẫn lạc đường là đây

Hoả Hoả và Rồng đỏ bão lửa bận cãi nhau về vụ lạc đường nên không chú ý có hai sát khí nhắm vào mình, Phượng hoàng ánh trăng và Tê giác rừng xanh né trước vì không muốn rước rắc rối

"Hỏa Hoả"

Lâm Lâm cười "thân thiện" bước lại gần cậu, còn Song Nguyệt đứng kế bên bẻ tạp rốp rốp như muốn hù dọa, nói là con gái hay gì đó chứ việc đấm đá là cô giỏi à, từ nhỏ có luyện một chút bí kíp của ông anh í mà (trao giải thưởng ông anh tốt nhất của năm, dạy cho em gái học võ 😌)

"Rồng đỏ bão lửa này, cậu có cảm giác lạnh sống lưng không?"

"Tất nhiên là có, đừng có hỏi ngốc như vậy chứ"

"Và người đang liếc chúng ta là......."

"HAI TÊN NGU NGỐC NHÀ CÁC CẬU KHÔNG BIẾT ĐƯỜNG THÌ ĐỪNG CÓ DẪN LÀM CHI ĐỂ GIỜ LẠC RỒI HẢ?"

Song Nguyệt và Lâm Lâm tức giận đuổi theo Rồng đỏ bão lửa và Hoả Hoả chạy vòng vòng tại chỗ, mãi lắm mới bắt được tên ngốc này mà tẩn cho một trận nhớ đời, đừng có mà bao giờ giỡn với hai người này nhé

"Tức thật, giờ thì ta chính thức đã lạc"

"Giờ sao?"

"Ai biết được"

"Ủa? Cái gì đây? Nhìn như ván trượt í"

"Ván trượt hả?"

"Giật cử mình, Hoả Hoả đừng có làm thế một lần nào nữa"

"Ừ, nhìn khá giống ván trượt"

"Có cách di chuyển mà không cần đi bộ rồi"

"Hả? Làm sao?"

"Dễ lắm, tớ biết điều khiển ván trượt, gặp ván trượt này rộng hai cậu đứng phía sau tớ bám chặt vào, vì có thể phóng nhanh quá tốc độ đấy"

"Tớ không biết là mình chết vì cuộc chiến hay chết vì vi phạm luật giao thông nữa"

"Đừng có nghi ngờ năng lực của tớ nhé"

"Giao cho cậu đấy, lần này mà làm sai sót nữa thì coi chừng"

"Biết rồi"

Hỏa Hoả nhận lấy ván trượt từ tay Song Nguyệt, cậu đặt xuống xem thử còn sử dụng được không và nhận ra nó còn khá tốt không hề bị hư hỏng gì nhiều, liền nở nụ cười tự đắc Hoả Hoả nhảy lên ván trượt

Lâm Lâm và Song Nguyệt nhìn nhau rồi đồng loạt nuốt nước bọt, có nên tin tưởng không? Vì không muốn Lâm Lâm gặp nguy nên Song Nguyệt sẽ lên trước và để Lâm Lâm theo sau cho dù Song Nguyệt là người sợ nhất vì thứ này có thể sẽ bay ở một độ cao khá ghê và cô là chúa sợ độ cao

Ba linh thú thì nằm trên đầu của người bạn mình có gì bị gió tuổi bay còn có thứ nắm lại và đó là tóc (ít có ác quá hen 😌)

"Được thôi, chuẩn bị chưa? Xuất phát nhé?"

"Ước gì tớ không hề tìm thấy cái ván này"

"Chậm thôi đấy Hoả Hoả"

"Không sao đâu, ta lên thôi"

Hoả Hoả nói rồi điều khiển ván trượt bay lên cao, chưa gì Song Nguyệt đã thấy say sẩm mặt mày rồi đấy, cô bám víu lấy Lâm Lâm, còn Lâm Lâm thì sao nhỉ? Cũng có chút sợ nhưng lại thích thú nhiều hơn

Hoả Hoả cười tươi, lâu lắm rồi mới đụng vào thứ này đấy, để xem nó hoạt động ra sao đây? Có mạnh hơn cái ván của cậu không? Chưa kịp làm gì Hoả Hoả chỉ mới dậm chân nhẹ một cái thì ván trượt đã phóng đi với tốc độ cực kì nhanh khiến hai cô nàng phía sau la inh ỏi

"Á Á Á Á Á TÊN NGỐC KIA, CẬU ĐANG LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY?"

"GIẢM TỐC ĐỘ LẠI ĐI Á Á Á!"

"TỚ KHÔNG THỂ...........ĐỢI TỚ XÍU!!"

Hoả Hoả im lặng tìm hiểu cách hoạt động của ván trượt mặc hai người kia la hét

"Á Á Á Á Á Á AI ĐÓ CỨU TÔI!!"

"Á Á, TÔI CHƯA MUỐN CHẾT ĐÂU, TÔI CÒN CUỘC SỐNG MÀ!"

"A có cách rồi"

Hoả Hoả nghĩ ra gì đó dậm chân nhẹ thêm một lần nữa thì ván trượt trở lại với tốc độ bình thường, sau đó cậu mới bắt đầu điều khiển cho nó bay thẳng mỉm cười quay ra sau nhìn hai người kia

"Sao nào thú vị chứ?"

"Thú vị cái đầu cậu á!"

"Tớ sẽ giết chết cậu Hoả Hoả"

"Bình tĩnh nào Song Nguyệt"

"Bọn tớ chịu trận nhiều nhất mà"

Cả ba linh thú trên đầu của ba người hai mắt xoay vòng vòng, chóng mặt quá chuyện gì đang xảy ra vậy?

Sau đó cả ba người im lặng không nói gì, Lâm Lâm và Song Nguyệt bận quan sát hai bên còn Hoả Hoả thì tập trung điều khiển ván trượt, chợt thấy bóng dáng của Hàn Hàn từ xa, Hoả Hoả vui mừng kiếm thấy mọi người rồi

"Thấy rồi!"

"Hả? Họ ở đâu?"

"Phía trước kìa"

"Chúng ta đến đó thôi"

Hỏa Hoả do quá vui mừng mà lỡ dậm chân một cái, cả Song Nguyệt và Lâm Lâm tạm đứng hình, và rồi chuyện gì cũng sẽ đến ván trượt lại phóng với tốc độ còn nhanh hơn trước

"Á Á Á Á TÊN HOẢ HOẢ CHẾT TIỆT, TÔI HẬN CẬU!"

"HOẢ HOẢ, DỪNG LẠI MAU!"

"TỚ KHÔNG THỂ!!"

"Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á"

Bên phía của Hàn Hàn, cậu nghe được tiếng của ai hét liền quay ra sau xem thử, mọi người cũng nhìn theo và thấy thứ gì đó đang lao nhanh với một tốc độ khá kinh khủng và trên thứ đó có ba con người đang la hét

Nếu nheo mắt nhìn kỹ thì sẽ thấy đó là Hoả Hoả, Lâm Lâm và Song Nguyệt

"Hỏa Hoả!"

"Lâm Lâm, Song Nguyệt"

"NÉ ĐI!!"

"Hả?"

"NÉ MAU, NÉ RA NÉ NHANH"

"CHÚNG TA PHẢI NHẢY XUỐNG THÔI!"

"CÓ AN TOÀN KHÔNG?"

"GIỜ NÀY CÒN THỜI GIAN ĐỂ QUAN TÂM SAO? NHẢY ĐI!"

Nói rồi Song Nguyệt đẩy Hoả Hoả xuống trước, coi như trả thù cá nhân đã xong cô và Lâm Lâm cùng nhau nhảy, ván trượt phóng đi đâu mất tiêu còn ba người kia thì đang rơi cực kì tự do

Sau đó đáp xuống đất với cái nệm không thể nào êm hơn, Hoả Hoả đáp trúng Hàn Hàn còn Lâm Lâm thì đáp trúng Quang Quang, Song Nguyệt may mắn hơn hai người kia là La Luân đã bắt được cô nên không nằm dài trên đường như thế kia

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Những người nào đó còn ngơ ngác
=====================================

Do còn được cầm máy thêm vài ngày trước khi bị thu máy Vĩnh viễn, con au này hứa sẽ ghi cho tròn 100 chap, nhưng lo gì còn có mấy chap nữa là đủ 100 chap rồi, au hứa danh dự.......ủa mà khoan có quèn gì để hứa, thôi bỏ qua đi

Và điều tiếp theo au muốn nói là MUHAHAHAHAHAHA CUỐI CÙNG SAU BAO NHIÊU NGÀY TU LUYỆN BÍ KÍP VÕ CÔNG CUỐI CÙNG AU CŨNG ĐÃ LUYỆN ĐƯỢC KẾT GOOD ENDING CỦA GAME RPG IB RỒI HÁ HÁ HÁ

SAU HAI LẦN VỚ PHẢI BAD ENDING CUỐI CÙNG LẦN NÀY AU CŨNG VỚ ĐỰC GOOD ENDING RỒI, CÒN PHÊ HƠN HÍT CÀN NỮA, LÀM NÃY GIỜ NGỒI CƯỜI TỰ KỶ MỘT MÌNH MUHAHAHAHAHA

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play