Ngày hôm sau, sức khỏe của Hoả Hoả đang dần hồi phục sau khi cơn ác mộng kia chấm dứt và qua đi không trở lại, cậu nhóc nhà ta được thoải mái rồi. Dạo phố sau những ngày mệt mỏi khiến cho cậu cảm thấy thoải mái hẳn ra

"Nhìn bộ dạng hiện giờ của cậu khó coi quá"

Hàn Hàn quay mặt đi chỗ khác, phán xét

"Ai mượn cậu nói hả đồ ngốc?"

Hỏa Hoả tức giận, hình như hai người này không chọc nhau là hổng chịu nổi. Bạn bè hay người ngoài nhìn vào là biết ngay, mối quan hệ của họ có gì đó kỳ lạ giống như của Kiệt Vũ và Bảo Bảo 2 năm về trước (mấy thánh soi quá)

"Hai cậu thật là đã lớn rồi mà sao cứ thích cãi nhau như hai đứa trẻ thế?"

Lâm Lâm than thở

Hôm nay nhóm Hoả Hoả đi chơi riêng với các linh thú của mình, còn nhóm của Âu Dương Nhị nói sao ta? Đang phá hoại bếp ở nhà đó :))) Nếu không nhờ Hoả Hoả lôi đi thì Bảo Bảo đã bị kẹt trong cuộc chiến rồi

"Ha ha ha thế nên sao bọn họ bằng người hùng Vũ Vũ này"

Một người nào đó tự luyến cho hay, Quang Quang vẫn đang tiếp tục công việc phân tích số liệu, Bảo Bảo im lặng từ nãy đến giờ. Mỗi người một việc, các linh thú thì nói chuyện với nhau bình thường

Nhưng đâu ai ngờ rằng có ba bóng dáng kì lạ đang quan sát họ từ xa, người con gái ở giữa có mái tóc đen dài còn phần mái được kẹp xéo sang một bên, đôi mắt bị che khuất đi nhìn không rõ, cô mặc bộ váy xoè màu trắng trễ hai vai, chân mang đôi giày bata màu đen, đeo tai nghe nhạc quan sát nhóm Hoả Hoả

"Em chắc chứ Song Nguyệt, việc này khá nguy hiểm"

Người con trai kế bên tay phải của cô, anh mặc bộ đồ rất quen thuộc (bộ đồ La Luân mặc mấy tập đầu ấy, xin lỗi tớ không giỏi miêu tả), mái tóc màu đỏ rượu xoả xuống ôm trọn khuôn mặt (Hình ảnh La Luân ở tập cuối ấy, hổng giỏi tả nên nói tập luôn cho mọi người biết) , đôi mắt xanh dương nhìn xoáy vào Hoả Hoả

"Đừng lo, em chắc chắn mọi thứ sẽ suôn sẻ"

Cô gái mang tên Song Nguyệt mỉm cười cho qua

"Em cứ nói chắc chắn nhưng sao nghi ngờ quá, La Luân à cậu nên đi theo trông chừng con bé thì hơn"

Giọng nói của một cô gái đứng nên tay trái của Song Nguyệt vang lên, cô có mái tóc trắng ngang lưng phần đuôi tóc hơi xoăn lại đôi chút, đôi mắt màu xanh lá ngắm nhìn cả đám ở dưới, cô mặc một chiếc áo thun cộc tay kẻ sọc cùng với quần Short Jean, chân mang đôi giày cao cổ màu xanh dương, trông thật cá tính, mỉm cười nói

"Tiểu Vi à, cậu không nên nói như thế chứ, Song Nguyệt còn nhỏ mà à không là do em nó lùn thôi"

La Luân chọc Song Nguyệt

"Một câu nói của anh nữa là em sẽ cho anh đi tới cuối chân trời liền"

"Anh xin lỗi"

"Chúng ta nên chia ra thôi"

Co gái tên Tiểu Vi ngăn chặn cuộc xung đột giữa hai người này, đồng loạt gật đầu rồi tách ra

"Dòng thời gian định mệnh bắt đầu xoay chuyển, mọi việc sẽ khó khăn hơn, liệu Hoả Hoả có là người được lựa chọn?"

Song Nguyệt nói thầm, đây là quyết định của Người, cô không có một sự lựa chọn nào cả. Nhanh chóng gạt suy nghĩ qua một bên, Song Nguyệt chạy nhanh hơn ơ ủa mà chị Tiểu Vi kêu mình làm gì nhỉ? A lại não cá vàng quên nữa rồi

Lại quay về với nhóm của Hoả Hoả, đi dạo gần hết cái thành phố luôn, thuộc luôn đường đi sau khi bị lạc, tại Rồng đỏ bão lửa dẫn đường sai đây

"Mệt quá đi, mải mới ra khỏi được chỗ đó"

Vũ Vũ than phiền

"Hừ......Rồng đỏ bão lửa nhà cậu đã không biết đường thì ngồi im đi, sung  quá chỉ chi cho lạc đường hả?"

Lâm Lâm tức giận, khiến Tê giác rừng xanh phải lấy quạt quạt cho cô nàng hạ hoả

"Nếu không nhờ Quang Quang, chắc là kẹt ở trong đó luôn"

Hỏa Hoả lau những giọt mồ hôi trên trán mình, bất ngờ cậu thấy một bóng dáng quen thuộc nấp sau một bức tượng đá, liền chạy lại xem thử mặc cho mọi người còn đang khó hiểu

"Đâu rồi?"

Hỏa Hoả chạy đến chỗ bức tượng để kiếm nhưng không thấy ai, liền đi lò dò xung quanh, Bảo Bảo lúc này chạy lại thở dốc hỏi

"Hỏa Hoả cậu bị sao vậy?"

"Lúc nãy tớ mới thấy một hình dáng quen thuộc"

"Hình dáng quen thuộc nhưng mà là quen ra sao?"

Lâm Lâm hai tay chống hông nói

"Tớ có cảm giác bóng dáng đó là của anh La Luân"

Hỏa Hoả nhìn xung quanh nói

"SAO CƠ?"

Cả năm người cùng sáu con linh thú ngạc nhiên đồng loạt hét, Hoả Hoả vẫn đảo mắt xung quanh tìm kiếm

"Rốt cuộc là đi đâu rồi"

"Nếu La Luân thật sự còn sống và xuất hiện ở đây thì ta nên tìm kiếm thử xem, việc này khá thú vị đấy"

Hàn Hàn nhoẻn miệng cười nói, đúng là việc này khá kích thích với cậu đấy, mới nghe là đã thích rồi

Tất cả gật đầu liền chia ra, Lâm Lâm và Quang Quang đi kiếm ở sau những bức tượng, Vũ Vũ và Bảo Bảo kiếm trên những con đường vắng người hay đông người. Còn Hàn Hàn và Hoả Hoả kiếm trong những con hẻm hoang vắng

0O0

Tại chỗ của Lâm Lâm và Quang Quang, đã kiếm hết rồi nhưng chẳng thấy ai cả. Có khi là Hoả Hoả nhìn lầm, Lâm Lâm ngồi xuống băng ghế gần đó thở dài

"Mệt quá đi, đi nãy giờ có thấy ai đâu"

"Có khi là Hoả Hoả bị hoa mắt chăng?"

Tê giác rừng xanh bay lại gần Lâm Lâm nói

"Cũng có khả năng đó"

Đại bàng ánh sáng bay lại kế bên Quang Quang, riêng cậu bạn đeo mắt kính vẫn phân tích số liệu, ngước mặt lên quan sát xung quanh thì thấy một bóng dáng lạ lấp ló sau bức tượng Chiến Thần Bão Lửa và Chiến Thần Băng Giá

"AI ĐÓ?"

Quang Quang hét lên thu hút sự chú ý của Lâm Lâm, Tê giác rừng xanh và Đại bàng ánh sáng

"Chuyện gì vậy Quang Quang?"

Lâm Lâm hỏi

"Tớ thấy có một bóng người ở sau bức tượng kia"

Quang Quang chỉ về phía bức tượng

"Có khi nào là anh La Luân?"

Lâm Lâm nhìn theo hướng chỉ

"Không......không thể nào là La Luân, theo như những gì tớ phân tích được đó là bóng dáng của con gái"

"Con gái sao?"

Tê giác rừng xanh và Đại bàng ánh sáng đồng thanh, kèm theo đó là cái gật đầu của Quang Quang

"Còn đứng đó nói nữa, đuổi theo mau"

Lâm Lâm thúc giục

Cả bốn cùng chạy lại gần bức tượng nhưng chẳng phát hiện thấy ai cả, khó hiểu thật. Thật ra bóng dáng lúc nãy là Tiểu Vi sau khi nghe tiếng hét của Quang Quang liền Bỏ chạy và nấp sau những cái cây, chứ để bị phát hiện là tiêu

<Nguy hiểm quá tí nữa là bị bắt rồi> (Chú ý: đặt trong dấu <> chính là dòng suy nghĩ)
================================
How to miêu tả, xin lỗi tớ tuy là chuyên văn nhưng chỉ giỏi Nghị Luận và Thuyết Minh chứ Miêu tả là ngu số zách, nên tớ tả hơi tệ nha

Chia đất diễn đều cái kiểu gì hổng biết hà, dành hết cho chiến binh linh thú còn mấy bé linh thú nhỏ nhoi dễ thương lại bị chiếm mất hết đất diễn, thoai chap sau đền cho (hứa hẹn dữ vô đền hổng nổi :>>>)

Hu hu hu chẳng biết tóc của La Luân màu gì cả, bị mù màu rồi gặp thêm bốn thanh niên kia mỗi người nói một màu khác nhau nên choáng quá, tớ ghi đại đó a T~T

Đưa ảnh cho mọi người coi luôn, nếu biết là tóc màu gì nhớ nói tớ nha 😭😭😭😭😭 tớ mù màu rồi

La Luân đứng bên tay trái, người cao nhất ấy (cơ mà Hoả Hoả lùn nhất phim:333, tập 11 đứng đối diện Bảo Bảo mà buồn cười, thấp hơn một cái đầu là seo? Hai ẻm bằng tuổi mà 😂😂😂😂😂)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play