Ngày hôm sau, Thẩm Đại tới bệnh viện lấy tinh dầu được chiết từ pheromone của Bạch Hướng Vãn. Mùi hương của cây bạch du rất nồng, lưu hương rất lâu, chỉ cần sử dụng nhiều trong đồ dùng hàng ngày và không gian hoạt động của Khâu Khâu là có thể mô phỏng môi trường sống của một gia đình có Alpha.
Bác sĩ còn đề nghị Thẩm Đại dùng tinh dầu cây bạch du để pha chế một ít nước hoa, dùng xịt lên người, có thể mô phỏng bầu không khí gia đình của một cặp vợ chồng AO bình thường, tạo cảm giác an toàn thoải mái, rất hiệu quả trong việc xoa dịu cảm xúc của Khâu Khâu. Đề nghị này tuy rất hay nhưng Thẩm Đại không có ý định thực hiện, dùng nước hoa chế bằng pheromone của Bạch Hướng Vãn sẽ khiến hai người rất xấu hổ.
Nhưng khi về đến nhà, Thẩm Đại mới phát hiện lo lắng của mình không cần thiết. Không phải anh đột nhiên phát hiện ra, mà là sau khi dùng tinh dầu pheromone của Bạch Hướng Vãn trên người Khâu Khâu, anh nhận ra bản thân cũng không tránh khỏi việc bị nhiễm mùi.
Lúc Tiểu Điệp đi làm về, cô ấy cũng ngửi thấy mùi hương của cây bạch du. Beta vốn không thể ngửi thấy mùi pheromone nhưng trong tinh dầu có các thành phần được chế biến, điều chỉnh tạo sự ổn định, điều này khiến mùi pheromone trở nên rõ ràng.
Tiểu Điệp ngửi Khâu Khâu mấy lần, kinh ngạc nói: "Oa, đây là pheromone của Thầy Bạch sao, mùi thật thơm, mang lại cảm giác ổn định và nhẹ nhàng, giống hệt thầy Bạch vậy."
"Chà, hỏi sao Khâu Khâu lại thích." Khâu Khâu ngoan ngoãn và yên lặng như thể Bạch Hướng Vãn đang ở bên cạnh mình.
"Thầy Bạch tuy có hơi nghiêm túc nhưng rất chiếu cố chúng ta. Mọi người đều nói pheromone của thầy rất thơm, đây là lần đầu tiên em được ngửi nó." Tiểu Điệp lắc lắc tay nhỏ của Khâu Khâu, khoa trương nói, "Tiểu tổ tông, bây giờ cưng đã có pheromone yêu thích của mình, sau này đừng nháo ầm ĩ nữa nhé, tha cho nô tì một mạng đi."
Thẩm Đại cười nói: "Tiểu Điệp, hôm nay sau khi tới bệnh viện, anh tới công ty bảo mẫu, phỏng vấn được mấy người, anh muốn nhanh chóng tìm một dì bảo mẫu ca đêm. Nếu không sẽ làm chậm trễ công việc của em, mấy ngày nữa dì sẽ tới."
"Thật tốt quá, sắp tới chúng ta có thể sẽ rất bận rộn, viện nghiên cứu cũng sắp tiến vào hạng mục mới."
"Dự án mới gì vậy?" Thẩm Đại có hứng thú, dự án mới có nghĩa là sẽ có thêm nguồn tài chính, cũng có nhiều cơ hội để thực hành, anh lại có thêm nhiều thứ để học hỏi. Viện nghiên cứu ở Bắc Kinh tuy rằng đại diện cho trình độ kỹ thuật cao nhất của Tinh Châu nhưng hầu hết chỉ tiến hành nghiên cứu khoa học ở đó. Trong khi Lan Thành có mỏ, viện nghiên cứu ở đây phải tham gia vào quá trình thăm dò, khai thác, sàng lọc sơ bộ, tiền xử lý,... Theo cách nói của người bình thường, mặc dù Viện nghiên cứu Lan Thành cũng nghiên cứu công nghệ khai thác và tinh chế đất hiếm, nhưng nó lại chú ý nhiều hơn đến việc thăm dò và xử lý ở giai đoạn đầu, hợp tác với bộ phận sản xuất để sản xuất sản phẩm, mang lại lợi nhuận rất đáng kể cho Tinh Châu mỗi năm. Hiểu biết của anh về hai nơi này có sự khác biệt.
"Dây chuyền sản xuất mới!" Mắt Tiểu Điệp sáng ngời, "Tổng bộ đã quyết định hợp tác với công ty công nghiệp nặng Long Kha để nâng cấp dây chuyền sản xuất của chúng ta."
Thẩm Đại có chút kinh ngạc: "Nhưng mà, dây chuyền sản xuất mới không phải muốn đặt ở khu khai thác mới sao?"
Để đạt được mục tiêu giảm lượng khí thải carbon, nhà nước kêu gọi các công ty khai thác mỏ nâng cấp, cải tiến công nghệ khai thác và dây chuyền lắp ráp để thích ứng với các tiêu chuẩn bảo vệ môi trường mới. Việc nâng cấp này rất tốn kém, ít công ty có thể chịu được chi phí cao, không thể không giảm sản lượng hoặc ngừng sản xuất. Đây cũng là nguyên nhân chính dẫn đến sự suy thoái của ngành trong những năm gần đây.
Sau khi việc mua lại Sáng Hải của Tinh Châu hoàn tất, Tinh Châu đã thu về khu vực khai thác Tali Kham đầy hứa hẹn của Sáng Hải. Khu khai thác này là mỏ nguyên khai, chi phí thử nghiệm thấp, phù hợp nhất để triển khai thiết bị và công nghệ mới. Thẩm Đại nhớ lại anh và Cù Mạt Dư năm đó đã nói về chủ đề này, về cơ bản, hai người có cùng một ý tưởng. Cù Mạt Dư cũng đề xuất để anh lãnh đạo dự án này, hắn hứa hẹn với anh.
Nghĩ đến bầu không khí thân mật hai người nói chuyện lúc ấy, trái tim Thẩm Đại vẫn vô thức thắt lại. Trong một năm nay, mặc dù anh cũng oán giận vì vất vả mệt nhọc, nhưng có đôi khi anh cảm thấy rất may mắn, vất vả mệt mỏi đã lấp đầy sinh hoạt và tinh thần của anh, khiến anh không có thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ về đoạn tình cảm cố chấp kia. Thậm chí anh còn kiềm chế không nghĩ đến Cù Mạt Dư mỗi khi đêm về, mong đợi tiếng khóc của Khâu Khâu, để anh có thể rời đi cảm xúc hỗn loạn của mình.
Tiểu Điệp nói: "Là như này, em nghe đàn chị nói, cấp trên đã thay đổi ý định. Có lẽ họ nghĩ rằng việc triển khai dây chuyền sản xuất mới quá chậm nên họ tiền hành song song, bên chúng ta cũng được nâng cấp."
Thẩm Đại gật đầu, bình tĩnh nhận xét: "Cũng hợp lý." Sau khi Cù Mạt Dư đính hôn với Chu Hiểu Sơ, hắn nhanh chóng thương lượng một khoản tài chính khổng lồ từ ngân hàng thông qua mối quan hệ của nhà họ Chu, đồng thời đi đầu trong việc nâng cấp dây chuyền sản xuất, cạnh tranh đi trước các công ty khác. Có thể tưởng tượng rằng một khi tin tức này được công bố, giá cổ phiếu sẽ dậy lên một đợt tăng mới, Cù Mạt Dư thực sự cẩn thận từng bước, mọi thứ đều nằm trong kế hoạch.
"Hai ngày nữa tổng bộ bên kia sẽ có người tới khảo sát, anh đoán xem ai sẽ đến?" Tiểu Điệp đột nhiên hưng phấn.
Trong lòng Thẩm Đại khẽ run: "...Ai?"
"Yến Minh Tu!" Tiểu Điệp mong đợi nói, "Em thích anh ấy từ khi còn đi học, bây giờ vẫn thích anh ấy. Không biết có cơ hội để xin chữ ký hay không."
Thẩm Đại thầm thở ra một hơi.
"Còn có, thái tử của chúng ta và giáo sư Lưu cũng đến." So với Yến Minh Tu, Tiểu Điệp rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều khi nhắc đến hai người này, "Em cũng chưa từng thấy họ."
Thần Đại lập tức sững người. Anh bình tĩnh lại, lấy điện thoại từ trong túi áo khoác, mở ra, quả nhiên là tin nhắn của Lưu Tức, anh bận từ chiều đến giờ không có thời gian xem điện thoại.
Thứ năm tuần này, chẳng phải là ngày kia sao...
"Thầy Thẩm, anh sao vậy?" Tiểu Điệp thấy biểu tình Thẩm Đại rất kỳ quái.
"Không sao..." Thẩm Đại giao Khâu Khâu cho Tiểu Điệp, "Em trông giúp anh một lát, anh vào nhà vệ sinh."
Thẩm Đại trốn trong phòng vệ sinh gọi điện cho Lưu Tức. Từ tin tức của Lưu Tức, anh biết được hạng mục lần này rất được coi trọng, thành viên của đoàn khảo sát kiểm tra cũng rất quan trọng. Cuộc đàm phán về cơ bản đã hoàn thành, việc kiểm tra chỉ mang tính hình thức, Cù Mạt Dư ký hợp đồng với Yến Minh Tu ngay tại chỗ, cùng với chiến dịch truyền thông, việc này nhất định sẽ tiêm một mũi kích thích cho toàn ngành.
Thầy trò đã lâu không gặp, hẹn thứ bảy gặp mặt, Lưu Tức rất muốn gặp Khâu Khâu, đối với Thẩm Đại mà nói, việc này chẳng khác nào dẫn Khâu Khâu đến gặp người lớn trong nhà, trong lòng anh vô cùng xúc động,
Tin tức đoàn khảo sát bao gồm Tập đoàn tinh Châu và Công ty công nghiệp nặng Long Kha đến Lan Thành đã trở thành tin tức nóng hổi của địa phương, việc nâng cấp dây chuyền sản xuất này chắc chắn sẽ mang lại nhiều thu nhập và việc làm hơn cho người dân địa phương. Huống hồ bản thân Yến Minh Tu cũng rất nổi tiếng.
Thẩm Đại không muốn chú ý đến những tin tức liên quan, nhưng bây giờ là thời đại thông tin, rất nhiều nội dung sẽ được đưa đến trước mắt anh. Bởi vậy, anh buộc phải nhìn thấy Cù Mạt Dư trên trang tin tức.
Nhìn lướt qua, Cù Mạt Dư có vẻ đã gầy đôi chút, nhưng khí thế của hắn không hề giảm đi chút nào, hắn xuất hiện cùng khung hình với Yến Minh Tu, không giống như đang tham dự một cuộc khảo sát thương mại, mà là đi dự lễ khai mạc liên hoan phim. Hai alpha hàng đầu chắc chắn sẽ trở thành tâm điểm của cánh báo chí.
Thẩm Đại nhanh chóng tắt trang web. Mặc dù đối với dự án lần này rất có hứng thú nhưng anh không định đọc bất kỳ tin tức nào. Chẳng bằng đợi Bạch Hướng Vãn tan làm, tự anh đi hỏi người phụ trách hạng mục này.
Đúng lúc tiếng gõ cửa vang lên, Thẩm Đại giật mình nhảy từ sô pha xuống, bước ra mở cửa. Giáo sư Lưu Tức gần hai năm không gặp xuất hiện trước mắt anh, thầy béo lên một chút, tóc hoa râm bạc nhiều hơn, vẫn là dáng vẻ tươi cười thân thiết ấy, khi nhìn Thẩm Đại, ánh mắt từ vui mừng dần chuyển sang thương cảm.
Vành mắt Thẩm Đại đỏ hoe: "Thầy." Một tiếng "thầy" chất chứa đầy sự kính trọng, mong chờ, sự ỷ lại của một đứa trẻ bị oan ức khi nhìn thấy cha mẹ mình.
Lưu Tức thở dài, giang hai tay ra, hai thầy trò ôm chặt lấy nhau.
Đối với Thẩm Đại mà nói, sau một năm lăn lộn bên ngoài, bây giờ gặp lại người nhà, trong lòng chua xót không lời nào diễn tả được, chỉ có thể nhẫn nhịn mà mỉm cười.
Thẩm Đại mời Lưu Tức vào nhà, Lưu Tức nhìn xung quanh hỏi: "Tiểu gia hỏa kia đâu?"
"Đang ở trong phòng ngủ ạ, thầy vào trong xem."
Hai người rón rén đi vào phòng, Khâu Khâu đang ngủ ngon lành trong nôi, Lưu Tức đứng một bên nhìn, ngay cả hô hấp cũng cố ý trở nên nhẹ nhàng hơn. Ông mỉm cười nhìn Khâu Khâu, hồi lâu không nói lời nào, cuối cùng vươn tay ra, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Khâu Khâu.
Rời khỏi phòng, Thẩm Đại đóng cửa lại, lúc này Lưu Tức mới dám nói chuyện: "Đứa nhỏ thật đáng yêu, thật tốt, còn đẹp hơn trong video."
Thẩm Đại cười nói: "Em bé sinh thiếu tháng, lúc mới sinh trông vừa xấu vừa đen, bây giờ đã lớn hơn một chút."
Lưu Tức thở dài: "Em cực khổ rồi."
"Vẫn ổn ạ, cũng không hẳn là tất cả đều ổn." Thẩm Đại thản nhiên, "Ai muốn có con cũng vậy, nhất định sẽ có chút mệt mỏi."
Lưu Tức đau lòng nhìn Thẩm Đại: "Em với người khác không giống nhau."
Thẩm Đại khẽ giật mình, sau đó nở nụ cười.
"Em mới sinh xong mà sao không thấy béo lên chút nào, so với trước kia còn gầy hơn."
"Haha, khôi phục rất nhanh ạ." Một câu của Thẩm Đại thể hiện hết thảy cực khổ anh phải gánh.
"Em ở đây có ổn không? Bạch Hướng Vãn có giúp đỡ em chứ."
"Rất nhiều ạ, Bạch sư huynh rất chiếu cố em, căn nhà này cũng là của anh ấy. Tiền thuê chỉ bằng nửa giá bình thường, anh ấy còn nhờ học sinh của mình qua giúp đỡ em nữa. Em cũng muốn cảm ơn thầy đã tạo điều kiện giúp đỡ em."
"Đều là người một nhà cả." Lưu Tức nói: "Mấy ngày nay thầy cũng nghĩ đến con đường sau này của em, chuyển công tác hay nghỉ việc, chuyển hồ sơ hay an sinh xã hội đều là những vấn đề cần xem xét. Lần này tới đây cùng Cù tổng, thầy sẽ cùng hắn nói chuyện."
"..." Thẩm Đại chần chừ một lúc rồi nói, "Thầy, vẫn là không nên."
"Em yên tâm, có thay đổi việc gì cũng không cần thông qua hắn. Thậm chí hắn còn có thể không biết, lỡ như hắn biết, cũng chẳng can thiệp được. Đã qua một năm rồi, hắn cũng không biết em đã sinh con, hai người hiện tại cũng coi như không có quan hệ gì. Thầy sẽ làm như cái gì cũng không biết, chuyển em từ Bắc Kinh tới Lan Thành làm việc, cũng chính là giúp Hướng Vãn hoàn thành dự án lần này."
Thẩm Đại suy nghĩ, có lẽ thầy nói đúng. Đối với Cù Mạt Dư mà nói, anh cùng lắm chỉ là một người bạn giường, khi anh tự nguyện tẩy kí hiệu, phá thai, mai danh ẩn tích, Cù Mạt Dư có lẽ chỉ cảm thấy bớt đi phiền toái.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT