Lilith là nàng tiên cá xinh đẹp nhất vùng biển Napoli, cô rất thích ngắm nhìn mái tóc vàng xinh xắn và chiếc đuôi cá xanh biếc lấp lánh dưới ánh mặt trời của mình. Cũng chính vì thế, hết lần này đến lần khác cô đều bất chấp nguy hiểm lên bờ phơi nắng vào ban ngày. Ai dè, cuối cùng cô cũng gặp phải khó khăn.
Lilith chẳng còn gì luyến tiếc, hấp tấp vẫy đuôi, nước bắn đầy lên thành kính rồi dội ngược vào mặt. Cô hất tóc, bơi đến gần mép bể, vươn tay giật tóc Rick.
Rick đặt quyển sách trên tay xuống, quay đầu nhìn cô. Chàng trai có khuôn mặt thanh tú, đôi mắt xanh lam u ám, cười rộ lên không khác gì thiên thần giáng trần. Có điều: “Sao vậy, không cần tay à, chặt nhé?”
Lilith “QAQ”
Lilith lùi về phía sau thì thấy đôi mắt người kia nheo lại không vui. Cô vội vàng nhích người lên trước nịnh nọt, bấy giờ sắc mặt của Rick mới dịu dàng hơn, thậm chí còn duỗi tay sờ mái tóc vàng ẩm ướt của cô, “Ngoan.”
Lilith lưỡng lự suy nghĩ, mặc dù người này bắt mình nhưng lại không ép mình làm điều xấu như những gì mấy nàng tiên cá lớn tuổi nói. Có lẽ anh chưa nhìn thấy người cá bao giờ nên hơi tò mò, vớ vần tí nữa sẽ thả cô đi?
“Anh có thể thả em về biển không?”
Nàng tiên cá xinh đẹp tựa lên tường kính, mở to đôi mắt trong veo đáng thương nhìn người đối diện.
Rick mỉm cười, không rõ là vui hay giận, hỏi: “Tại sao?”
Lilith khịt mũi, dáng vẻ như sắp khóc. Cô ngồi quở trách một lúc, so sánh cuộc sống hiện tại với trước kia, từ quần áo đến đồ ăn, từ sữa rửa mặt đến đồ dùng sinh hoạt, càng nghĩ càng thấy tủi thân. Thậm chí còn có hai giọt nước mắt rơi, ngọc trai lăn xuống đất tạo ra tiếng vang trong trẻo.
“Còn nữa…hic… còn nữa…” Lilith vừa dụi mắt vừa bổ sung.
Tâm trạng của Rick hôm nay khá tốt, anh nghe Lilith nói, lấy giấy bút ghi lại những điều quan trọng.
Rick: “Có phải chỉ cần tất cả đồ dùng của em ở đây giống với môi trường sinh hoạt thường ngày là được?”
Lilith ngây người vài giây: “….Hic?”
Rick vẫn vui vẻ nhìn cô, đôi mắt xanh lam vô cùng dịu dàng.
Lilith: “Vâng. Với cả ngày nào em cũng muốn được đi phơi nắng vào lúc trời đẹp nhất, trước kia em thường hay làm như vậy. Anh nhìn này, mấy nay không được ánh nắng chiếc vào, tóc và đuôi em đều bị bạc màu hết rồi.” Lilith nhìn anh bằng vẻ mặt lên án.
Rick không trả lời có đưa cô về hay không, anh chỉ nói: “Tại anh không chuẩn bị tốt làm em phải chịu khổ, yên tâm đi, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Lilith “Hứ!”
“Em ngoan ngoãn ngủ một lúc đi, tỉnh dậy sẽ khỏe hơn.”
Rick nói xong bèn xoay người rời đi, đi được vài bước bỗng dừng lại, quay người về.
Anh dang tay ôm Lilith, nhẹ nhàng vuốt ve cổ cô, hôn nhẹ lên mí mắt sưng đỏ vừa khóc thút thít, “Anh thích nhìn thấy dáng vẻ em khóc, trước khi anh chán, em không được có chuyện gì đâu nhé.”
Lilith ”…” Thần biển trên cao ơi, hình như cô đã chọc phải thứ gì phiền phức rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT