Sáng hôm sau, tất cả mọi người đều vội vàng tới thăm cô vì mọi người nhận được thông báo cô đã tỉnh. Nhưng khi họ đứng trước mặt cô thì họ nhận được câu nói phũ phàng, vô tình:

"Các người là ai?"

Nhìn thấy mọi người lo lắng, Lãnh Ngạo Thần liền giải thích:

" Bác sĩ nói cô ấy bị mất trí nhớ nên không nhớ được mọi việc, ngoại trừ tôi." Nói đến đây trên mặt anh hiện lên chút đắc ý.

Nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của anh, mọi người đều hận đến nghiến răng. Tại sao cô lại nhẫn tâm quên hết họ mà chỉ nhớ đến hắn. Mọi người không cam tâm liền tranh giành nhau việc ôn lại kỉ niệm xưa với cô. Nhưng tất cả đều ăn ý không nhắc đến Devil, chuyện này từ từ họ sẽ nói cho cô biết, nhưng không phải ngày hôm nay. Đến gần tối cô mới có thể chấp nhận từng người một, nhưng cô vẫn chưa được tự nhiên với họ lắm. Sau khi mọi người ra về, Lãnh Ngạo Thần liền nói:

" Nhã nhi chúng ta kết hôn đi!"

Phương Thanh Nhã đang thất thần suy nghĩ nghe anh nói vậy liền ngạc nhiên nhìn anh.

Lãnh Ngạo Thần mỉm cười trước biểu cảm của cô, anh nói:

"Trải qua sự việc này, anh không muốn mất em lần thứ hai. Vì vậy anh muốn em trở thành vợ của anh càng nhanh càng sớm."

  Nghe anh nói vậy Phương Thanh Nhã liền đỏ mặt, cô khẽ nói:

"Anh này!"

Lãnh Ngạo Thần vươn tay ôm cô vào lòng và nói:

" Chúng ta nên ngủ thôi, trời đã khuya rồi."

  Phương Thanh Nhã nằm trong lòng anh ngọt ngào nhắm mắt lại và khẽ nói:

"Ngủ ngon, Thần"

Một lúc sau, nghe thấy tiếng hít thở đều của người trong lòng, anh hôn nhẹ lên tóc cô và nói:

"Ngủ ngon"

Ánh trăng chiếu vào cặp đôi hạnh phúc ôm nhau ngủ. Nhưng dông bão, đau khổ đã qua, bây giờ họ đã hạnh phúc bên nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play