Văn án: Mộng đế vương khép lại, tựa như sóng chìm yên tĩnh nổi lên một hồi phong ba huyết vũ. Vì ai tấu lên một khúc Loạn Thế ca, đặt vào mộng tưởng, nụ cười khuynh đảo chúng sinh.
Liệu còn nhớ khi xưa, nơi đình viện vắng lặng, dâng lên khúc vũ ca tuyệt mỹ?
Một thoáng hồng nhan,
Một hồi bão tố.
Một mảnh trần ai,
Một lần bi kịch...
Chung quy đều vì hai chữ "hồng nhan".
Lời vì nàng, ai còn viết?
Ca tụng nàng, câu từ mỹ lệ, ai còn nhớ?
Trần ai một thoáng, vì hồng nhan đấp lên tấm mộ bia.
Quên đi người, quên cả giấc mộng thu qua đông tàn, khép lại chuyện xưa.