Phim dần dần chuyển đến cảnh Ánh Dương chia tay Tuyền, giữa hai người
không chỉ có tình yêu mà còn gia đình, còn xã hội và giới tính, Ánh
Dương không thể chịu đựng được hết thảy nên quyết định buông tay Tuyền.
Mối quan hệ giữa hai người vốn dĩ rối rắm, ở bên cạnh Tuyền lúc nào cũng có một đại ca máu mặt, ép được hai người chia tay xong hắn cũng ép
Tuyền phải là người đàn bà của hắn. Tiếng nói của Tuyền thì nhỏ bé, vậy
nên nàng đành phải nghe theo hắn, mà vốn nàng cũng không còn chỗ để đi.
Tình yêu của nàng, bây giờ cũng không cần nàng nữa rồi.
Không những Tuyền có cảnh hôn với Ánh Dương mà còn có cảnh hôn với anh Tám –
đại ca xã hội đen khu vực nàng sống. Bình thường đối với Kha mà nói cảnh hôn cũng không phải là cảnh gì quá khó khăn, vì nàng đóng phim coi
trọng nhất là khoản nhập vai và thấu hiểu nhân vật, đem tình cảm của
nhân vật ấy ra mà đóng, chưa bao giờ nàng hôn mà bị cảm xúc riêng dẫn
dắt.
Cho đến ngày hôm nay.
Trước khi đóng, lúc đang thảo
luận với diễn viên diễn vai anh Tám, nàng đã cảm thấy có một ánh mắt
nóng rực nhìn mình. Đảo mắt đi tìm thì thấy Quỳnh đứng cách đó không xa, giương đôi mắt giận hờn nhìn nàng, mà nàng cũng khổ thật, chưa bao giờ
nàng đem người nhà hoặc người yêu ra xem những cảnh hôn hoặc cảnh nóng
nàng đóng, bây giờ người nàng yêu còn đứng yên đó mà xem nàng diễn cảnh
hôn. Bất giác, mồ hôi tay của Kha cũng túa ra, ngay cả nàng cũng thấy
ngạc nhiên.
Đạo diễn ra hiệu bắt đầu diễn, Kha liền nhập vai,
nhưng thần trí cứ mông lung nghĩ về Quỳnh đang đứng đó coi mình diễn,
vậy nên một cảnh đơn giản như cảnh này nàng đóng đi đóng lại đến ba lần. Đạo diễn cũng rất nhẹ nhàng với nàng, không quá cáu gắt khi thấy phải
quay đi quay lại, ông chỉ bảo rằng: "Thong thả thôi, để cho anh Tám chủ
động."
Kha cố gắng áp chế cảm xúc riêng của mình xuống, cuối cùng cũng thành công đóng xong một cảnh hôn bị cưỡng ép. Sau cảnh hôn nàng
quay về phòng để chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo, súc miệng lau mặt
sương sương một chút nàng rảo bước ra khỏi phòng trước sự ngạc nhiên của Lan. Lan ngay lập tức hỏi: "Ủa chị đi đâu vậy?"
"Chị sang trả cho Quỳnh dây sạc dự phòng, chị về liền."
Trong phòng của Quỳnh chỉ có chút ánh sáng của bàn trang điểm hắt ra, thậm
chí đèn lớn còn không bật, hình như biết trước rằng nàng sẽ đến nên
Quỳnh đuổi hết nhân viên ra ngoài, chỉ còn có hai người nơi này. Sạc dự
phòng trên tay còn chưa kịp để xuống bàn đã bị một yêu tinh nhỏ lao tới, ấn chặt tấm lưng nàng lên cửa, ráo riết hôn lên môi nàng.
Kha
còn chưa kịp hít thở gì nên nụ hôn của Quỳnh chẳng khác gì đang lấy đi
hết không khí trong nàng, nàng cố gắng nhích mũi mình đi để có thể thở,
những tiếng thở vội của nàng càng khiến cho thú tính của Quỳnh trỗi dậy, càng lúc càng bá đạo hơn.
Đôi môi của Kha không phải là dạng môi có thể giữ son, sau những cảnh hôn thường thì môi nàng sẽ bị lem son
nhàn nhạt quanh miệng, thậm chí bạn diễn của nàng còn bị dính son của
nàng lên môi. Nàng thấy điều này chẳng đẹp tí nào, nhưng đạo diễn và bạn diễn đều nói rằng khi ấy trông nàng rất sεメy, giống như nụ hôn kia đã
dùng hết lực mà nàng có, hôn đến quên cả nàng đang là diễn viên.
Sự thật nàng chỉ là một kẻ hay bị lem son, nàng cá là Quỳnh cũng thấy chướng mắt với cảnh quay ban nãy.
"Em biết là không nên ghen... Nhưng mà vẫn ghen không chịu được."
Đương nhiên Kha biết là Quỳnh cảm thấy rất ghen, phàm là người ai cũng phải
có thứ cảm xúc thường tình ấy, mặc dù là diễn viên nhưng Quỳnh tuổi đời
còn rất trẻ, không khống chế cảm xúc của mình cũng không thành vấn đề.
Mà ngay cả nàng không phải ban nãy cũng không khống chế được cảm xúc của mình đấy ư?
"Chị hiểu... Xin lỗi em..."
"Chị có làm gì sai đâu mà xin lỗi? Em chỉ thấy ghen thôi, chị không sai một chút gì hết."
Kha dựa đầu mình vào vai Quỳnh, thủ thỉ nói: "Chị xin lỗi vì không mang lại cảm giác an toàn cho em, xin lỗi vì không thể để em yêu chị một cách
đàng hoàng, xin lỗi vì chúng ta phải lén lút như bây giờ."
"Em..."
"Cũng xin lỗi Quỳnh vì nụ hôn hôm kia nhẹ nhàng quá. Chị bù lại cho Quỳnh nhé?"
Thề có các đấng trên cao, đầu Quỳnh như sắp sửa nổ tung ra, cô chưa bao giờ dám nghĩ chị Kha còn có một mặt sεメy như vậy nữa. Mỗi chữ Quỳnh mà chị
ấy nói khiến cô lâng lâng như ở trên mây, không thể nào tiếp đất một
cách đàng hoàng được.
Chưa kịp để cho cô phản ứng lại, chị đã đè
đôi môi xinh xắn của mình lên môi cô, nhẹ nhàng hôn. Đây đích thị là nụ
hôn của thiên thần, Quỳnh nghĩ mình có chết cũng sẽ chết trong trạng
thái hết sức thỏa mãn. Đôi môi của chị quấn quít môi cô, không như cô
gắt gao truy đuổi chị ban nãy, chị chỉ nhẹ nhàng cho cô biết rằng chị
yêu cô, dùng nụ hôn này biểu đạt rằng chị yêu và quan tâm cô rất nhiều.
Cô siết chị vào lòng, cho chị biết rằng cô cũng yêu chị rất nhiều.
Dường như lúc này chị đang mất cảnh giác, cô cho bàn tay mềm mại của mình
loay hoay ở mép áo của chị, lần mò đến sau lưng chị để làm bậy. Làn da
của chị mềm mại hệt như làm bằng lụa mỏng, khi vuốt ngực lên trên đụng
phải dây áσ ɭóŧ của chị làm cô bực mình không thôi, đang cố mở khuy áo
ra thì bị chị đánh vào người một cái, mắng yêu cô: "Được rồi, hư quá."
Nơi này cũng không phải chỉ có hai người, tuy là trong phòng không ai biết
nhưng mà hai người ở chung lâu như vậy thế nào cũng có người nảy sinh
nghi vấn, người kĩ tính như chị ấy đương nhiên không để bất kì chuyện gì xấu xảy ra với hai người.
Quỳnh buồn bã hôn lên má Kha một cái, nhẹ giọng mách lẻo: "Kha hư, rõ ràng nói là bù cho người ta."
"Chị sẽ sắp xếp..."
Quỳnh ngạc nhiên đến độ nhìn Kha không chớp mắt, Kha vẫn giữ nguyên bộ mặt
vốn có của mình, không thêm thắt một chút biểu cảm nào mà nói với cô:
"Chị sẽ sắp xếp để bù cho em."
Quỳnh nghe đầu mình nổ đùng một
tiếng thật sự, tại sao trước đây không ai nói cho cô biết được người phụ nữ này gợi cảm đến tận xương, ngay cả lời nói dịu dàng của chị cũng
khiến cho cô nổi máu muốn làm bậy. Ai cũng nói ở chị khiến người ta có
cảm giác muốn đem chị ra mà ăn sạch, để xem bộ mặt "không cần tìиɦ ɖu͙ƈ" của chị có thể gợi cảm đến độ nào. Bây giờ Quỳnh là người có thể hôn
chị có thể ăn chị, cô đột nhiên biết rằng tại sao các bạn diễn viên trẻ
đều đồn nhau rằng muốn được hôn chị, nếu chị chưa có chồng sẽ cua chị.
Chị gợi cảm mà ngay cả chị cũng không nhận ra.
"Chị sεメy thật..."
Kha bật cười, bên má của nàng ẩn ẩn hai cái đồng tiền xinh xắn. Quỳnh ngay
lập tức dùng ngón trỏ ịn lên đồng tiền trên má chị, hỏi: "Cái này chị đi cắt ở đâu?"
"Hỏi làm gì?"
"Hỏi để sau này em chỉ các bạn đi cắt."
Kha cầm ngón tay của Quỳnh đang ở trên mặt mình xuống, nắm chúng vào trong bàn tay mình.
"Lúc mẹ chị có bầu chị có đi xin vía của chị kia có đồng tiền xinh lắm, chị
ấy bảo cho đồng tiền nè. Vậy mà sinh chị ra có hai đồng tiền thật, chị
là đứa duy nhất trong nhà có."
Trong tất cả anh chị em, Kha cũng là đứa con xinh đẹp nhất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT