"Được rồi, hiện
tại tiêu chuẩn tuyển dụng đều đã nói hết rồi, ai cảm thấy mình đủ điều
kiện thì đăng kí đi." Lưu Lam cuộn tấm vải thông báo lại, đứng bên cạnh
Nhị tiểu thư, không nói thêm.
Nhóm người phía dưới im lặng ba giây, đột nhiên có tiếng nói vang lên "Dừng~".
"Tính mở cuộc thi sắc đẹp sao, còn bắt phải cao, lùn là không được, nặng quá cũng không được, đây là đang lựa chọn người làm chủ sao!"
"Tất cả giải tán đi, đi thôi, cái này vốn dĩ không phải là thuê người làm, đang đùa mọi người cho vui thôi!"
Không biết ai nói hai câu này, trong nháy mắt đám người vốn dĩ đang đông đúc đã tản đi hết.
Mọi người vừa rời đi, hai vợ chồng Đế Tân đang đứng đó liền bị lộ ra
ngoài. Hai người quay mặt nhìn nhau, đang suy nghĩ hay là trực tiếp trèo tường vào luôn cho lẹ, thì vị nhị tiểu thư kia đột nhiên chạy tới chỗ
hai người.
"Hai vị cô nương này, hai người có đăng kí không? Điều kiện của hai người rất phù hợp!" Đổng Phú Quý nói.
Cô ấy kích động như vậy cũng không trách được, đã lâu lắm rồi cô ấy mới
thấy những mỹ nữ như Đế Tân và Ðát Kỷ trong cuộc sống của mình, hai mắt
cô sắp bị vẻ đẹp của hai người phụ nữ này làm cho mờ mắt rồi, hiện tại
khó khăn lắm mới tìm được hai người phù hợp với thẩm mỹ của mình, sao có thể bằng lòng để họ đi được!
Cô ấy thấy hai người Đế Tân không nói lời nào, Đổng Phú Quý lại nói: "Lương tháng hai lượng có được không?"
Đế Tân nhìn về phía Ðát Kỷ: "Chị Ðát Kỷ, hay là chúng ta đi thôi?"
Đổng Phú Quý thấy hai người muốn xoay người rời đi, vội vàng tiến lên
nói: "Bao ăn, bao ở, mỗi tháng năm lượng bạc, chỉ là làm thị vệ bên cạnh tôi, mọi việc rất nhẹ nhàng!"
"Thị vệ bên người?" Hai vợ chồng Đế Tân xoay người lại, đồng thanh hỏi.
Đổng Phú Quý gật đầu: "Đúng vậy, chỉ cần đứng bên cạnh tôi là được rồi, không cần làm gì cả, hai vị hãy suy nghĩ lại một chút?"
Lưu Lam đứng cạnh cửa vẫn luôn chú ý đến động tác của tiểu thư, sợ cô ấy xúc động xông lên, nhẹ giọng thuyết phục cô ấy: "Nhị tiểu thư, hai nữ
tử này nhìn giống nam tử như vậy, sợ là không có nhiều sức lực, năm
lượng bạc một tháng thì nhiều quá rồi?"
"Tránh ra, tránh ra, bà đứng bên cạnh đợi đi, bà thì biết cái gì, vì vẻ
đẹp, vì đôi mắt của bổn tiểu thư, cùng với tâm hồn non nớt ngây thơ của
ta, năm lượng này rất đáng giá."
Đổng Phú Quý đẩy Lưu Lam ra, lại nhìn về phía hai vợ chồng Đế Tân cười hỏi: "Hai người suy nghĩ thế nào rồi?"
"Chị Ðát Kỷ cảm thấy thế nào?" Đế Tân nhìn sang Ðát Kỷ hỏi lại.
Ðát Kỷ lại cười nói, "Chị nghe Tân Nhi, Tân Nhi nói ở thì ở."
"Được." Đế Tân vui vẻ gật đầu, nhìn về phía Đổng Phú Quý: "Chúng tôi đồng ý, sau này còn cần Nhị tiểu thư giúp đỡ nhiều hơn."
"Hahaha, cái này thì dễ nói, cái này thì dễ nói!" Đổng Phú Quý vui mừng híp mắt cười ha ha.
Trời xanh ơi, cuối cùng thì đôi mắt của cô cũng được cứu rồi!
Lưu Lam bên cạnh thấy nhị tiểu thư vui mừng quên luôn cả chuyện chính,
liền bước lại gần nhắc nhở: "Tiểu thư, người làm trong phủ đều được đánh số."
"Đương nhiên là ta biết chuyện này!" Đổng Phú Quý đẩy Lưu Lam ra, gấp quạt xếp lại, đánh giá hai vợ chồng Đế Tân từ trên xuống.
Hai người này thật sự là người đẹp, có lẽ nên chọn số đẹp một chút.. Có rồi!
Đổng Phú Quý nhìn về phía Đế Tân: "Số thứ tự của cô là 666, nhìn cô rất vui vẻ, 66 chính là suôn sẻ."
Nói xong lại nhìn về phía Ðát Kỷ: "Cô thì kêu 233 đi, tôi nghĩ nó rất phù hợp với cô."
Nhị tiểu thư vừa nói xong, Lưu Lam đứng bên cạnh lập tức vỗ tay khen
ngợi: "Tốt, cái này thật hay quá, nhị tiểu thư thật đúng là người thông
minh, số thứ tự này thật là hay!"
Mặt Đế Tân liền đen thui, lập tức bước lên hai bước muốn bóp chết vị Nhị tiểu thư này, Ðát Kỷ thấy không ổn, vội vàng ôm chặt ngăn cản Đế Tân
lại.
Đế Tân: Mau buông ra, buông em ra để em đi bóp chết cô ta, 666, 6 cái đầu cô ta chứ 6!
Ðát Kỷ: Bà xã, đừng xúc động, mau bình tĩnh!
Đế Tân: Grừ grừ grừ, không nhịn được nữa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT