Đêm nay bầu trời trăng sáng nhưng ít sao, trên đường không cần thắp đèn cũng có thể nhìn rõ.
Trên đường là những cánh cửa đóng kín chỉ nhìn thấy một chút ánh lửa sáng bên trong rất ấm áp. Bên ngoài ngoại trừ đám
người Đế Tân thì không có ai đi trên đường cả. Hai bên đường là
trụ đá có thể tự mình thắp lửa, tia sáng của ngọn lửa là
màu xanh dương đậm, một làn gió thổi qua cuốn bay những chiếc
lá trên đất, cực kỳ thê lương.
Phạm Đoàn Đoàn chỉ cảm thấy trong thành bỗng nhiên xuất hiện
khói mù càng lúc càng dày đặc, nhìn kỹ thì chỉ thấy mấy
bóng đen thui đang cầm lồng đèn đi về phía bọn họ. Cô nuốt
nước bọt, giơ tay chọc chọc Kinh Kha ở bên cạnh: "Tôi.. hình như
tôi nhìn thấy ma rồi.."
"Có thể là thấy chúng ta đến, sợ bị bắt đi nên chạy rồi." Một bảo vệ nói.
"Ôi người trẻ bây giờ cứ tối muộn lại ra ngoài kích thích, hay
mấy anh em chúng ta đi xem thử khách sạn Hương Hương kia không?"
Một người thủ vệ khác đề nghị.
Đề nghị này được ba người còn lại đồng ý.
"Đi đi đi, nơi duy nhất trong thành không bị cấm đi lại ban đêm chính là chỗ đó rồi, hà hà hà.."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT