Edit: Trần Thị Nhiệt

Hai tên thị vệ ngăn cản Phượng Cửu Nhi nhìn người vừa đến, lập tức thu trường thương lại, khom lưng hành lễ với người ở trên lưng ngựa nói: "Tham kiến thái tử điện hạ."

"Trong học viện không phân trên dưới, không cần hành lễ."

Chiến Dục Hành từ trên lưng ngựa nhảy xuống, đi tới trước mặt Phượng Cửu Nhi: "Ngươi muốn gia nhập Chính Quân viện? Ngươi có biết đây là nơi nào không?"

Đối với người không liên quan, Phượng Cửu Nhi căn bản không cần thiết phải giả ngây giả dại, nhưng ở trước mặt mấy nhân vật mấu chốt, nàng vẫn phải cẩn thận một chút.

Dù sao, hắc y nhân mang nàng đi vào đêm hôm đó, hiện giờ hoàng hậu nói đó là người của Chiến Dục Hành.

Bây giờ nàng không biết, rốt cuộc là hoàng hậu đang nói dối, hay là nói, vị thái tử gia này, vẫn có mục đích khác đối với nàng, tóm lại không phải là mục đích tốt đẹp gì.


Tinh nhuệ trong đáy mắt lập tức thu lại, nàng nhìn Chiến Dục Hành, cười hì hì: "Người khác đều nói người của Chính Quân viện rất uy phong, Cửu Nhi cũng muốn biến thành một người uy phong."

Cũng? Đây còn là Cửu cô nương nhanh mồm nhanh miệng, đáy mắt ẩn giấu hàn khí vừa rồi sao?

Tại sao bây giờ, lại cười trông giống như đứa ngốc vậy?

Hai gã thị vệ trợn tròn mắt, nhìn Phượng Cửu Nhi, hoàn toàn không thể hồi thần lại.

Chiến Dục Hành nhìn khuôn mặt cười ngốc của Phượng Cửu Nhi, bất đắc dĩ thở dài: "Cửu Nhi, Chính Quân viện không phải là nơi để vui chơi, cuộc sống ở đây cũng không được tốt, bản cung dẫn ngươi đến môn viện khác nhé."

"Ta không muốn, Cửu Nhi muốn nơi này!" Phượng Cửu Nhi mới không đi, cuộc sống không được tốt, sớm đã có trong dự liệu của nàng, không cần hắn nhắc nhở.


Nàng chỉ vào bảng lớn bên trong: "Ta muốn đi tham gia tuyển chọn của Long Võ quân."

Trong lòng Chiến Dục Hành hơi buồn bực, Long Võ quân, chỗ của Cửu hoàng thúc.

"Sợ rằng, ngươi sẽ không có cơ hội vào Long Võ quân." Hai gã thị vệ vừa rồi có ý làm khó, chuyện này là không thể nào xảy ra ở Đế Quốc học viện.

Có thể nghĩ, trước đó đã có người nói tên, không để cho Phượng Cửu Nhi đi vào Chính Quân viện.

Nhưng mấy vị viện sĩ của Chính Quân viện công vụ bận rộn, làm sao có thể để ý tới việc tuyển chọn của một tiểu nha đầu?

Không cho người đi vào, sợ rằng, chính là bản thân Cửu hoàng thúc.

"Đúng đúng đúng, Cửu cô nương, Long Võ quân...Long Võ quân không thích hợp với ngươi." Một gã thị vệ trong đó cũng nói.

Phượng Cửu Nhi hơi bực mình, nhưng lòng dạ biết rõ, cho dù hôm nay bản thân có thể đi vào cửa của Long Võ quân, cũng không thể ở lại.


Long Võ quân là đội quân của Cửu hoàng thúc, Cửu hoàng thúc không nhận, ai dám nhận nàng.

Nàng nắm chặt tay, một tia ảm đạm hiện lên trong đáy mắt, bày ra dáng vẻ mất mát, khiến cho người ta hoài niệm!

Trong lòng Chiến Dục Hành nóng lên, bỗng nhiên nói: "Nếu ngươi thật sự muốn ở lại Chính Quân viện, vậy không bằng, đến tuyển chọn ở Cấm Quân viện của bản cung."

Nếu như nàng nhất định muốn ở lại Chính Quân viện, vậy thì để nàng đến Cấm Quân viện đi, ít nhất, có hắn trông chừng, sẽ không có người bắt nạt nàng.

Cấm Quân viện, đương nhiên Phượng Cửu Nhi không muốn đi, đó là đội ngũ tiến quân ở lại giữ hoàng thành, không có cơ hội lên chiến trường.

Không phải nàng trời sinh hiếu chiến, nhưng nàng có một loại ham mê cuồng nhiệt đối với chiến trường từ trong xương cốt.
Nếu ngươi hỏi tại sao nàng lại thích chiến trường như vậy, thì Phượng Cửu Nhi cũng không trả lời được, chỉ là nàng thích nó mà thôi.

"Vậy...Ta có thể đến Long Thành quân báo danh không?" Lùi lại mà cầu việc khác, Long Võ quân chủ công, Long Thành quân chủ thủ.

Không thể xuất chinh, ít nhất, còn có thể thủ thành.

Chiến Dục Hành đột nhiên cảm thấy, có một ngụm tụ huyết rất nhanh đã muốn dâng lên trong lòng mình.

Hắn cứ như vậy bị nàng ruồng bỏ sao? Lẽ nào, không phải quá khứ nàng luôn muốn Hành ca ca của nàng sao?

"Cửu Nhi, Cấm Quân viện là chỗ của ta, ngươi..."

"Ta biết." Phượng Cửu Nhi không thể thoát ra khỏi mất mát của chính mình, thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: "Nhưng ta không thích. "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play