Nói là trong vòng nửa năm không bàn đến chuyện cưới gả, nhưng trên thực tế ai cũng biết rằng hoàng gia đây là muốn từ hôn.
Nửa năm sau, nếu như không có ai nhắc đến thì hôn sự này cũng xem như xong rồi.
Đạo thánh chỉ này, chính là có ý nghĩa như vậy.
Đột nhiên, Phượng Cửu Nhi lại nhớ tới lời nói kia của Cửu hoàng thúc: Cửu Nhi tuổi còn nhỏ, không thích hợp bàn chuyện cưới gả.
Đạo thánh chỉ này, e rằng thật sự là thuận theo ý của Cửu hoàng thúc.
Thế nhân đều nói Cửu hoàng thúc ở hoàng triều dưới một người trên vạn người, nhưng bây giờ Cửu Nhi nghĩ lại, tại sao vẫn luôn cảm thấy Cửu hoàng thúc đến Hoàng đế cũng không sợ?
“Cửu Nhi, còn không mau quỳ xuống tiếp chỉ?” Phượng lão thái gia nhắc nhở.
Lúc này Phượng Cửu Nhi mới hốt hoảng mà quỳ xuống tiếp nhận thánh chỉ: “Đa tạ Hoàng thượng ban thưởng.”
Nàng cười ngây ngô, trong lời nói cũng không có đặc biệt kính sợ, đổi lại là người khác, có lẽ đã bị kết tội rồi.
Nhưng, nàng là một đứa ngốc mà, ai lại đi so đo với nàng?
Dù sao thì ý tứ của hoàng gia đã đưa đến rồi, đồ vật ban thưởng cũng mang đến, công công cùng Phượng lão thái gia chào hỏi qua, sau đó quay đầu lại thỉnh an Thái tử, mang theo đội ngũ rời đi.
Đây là hoàng gia từ hôn, không cần quá nhiều lý do, tóm lại hôn sự này bị huỷ bỏ rồi.
“Thái tử điện hạ.” Phượng lão thái gia lúc này mới có thời gian hành lễ với Thái tử.
Đoàn người của Phượng Quân Trác, tự nhiên cũng nhanh chóng hành lễ với Thái tử.
Chỉ có Phượng Cửu Nhi, cầm kim nạm ngọc mà Hoàng thượng ban tặng, nhìn đến thích thú say mê, một chút cũng không để Thái tử vào mắt.
Đã từ hôn rồi, bây giờ, Chiến Dục Hành cũng toại nguyện rồi đúng không?
Nàng một chút cũng không khổ sở, chỉ là thay Phượng Cửu Nhi chân chính sầu muộn một chút, chỉ một chút mà thôi.
“Gia gia, ta muốn mang lễ vật về phòng đếm.” Phượng Cửu Nhi hết sức phấn khởi, gọi hạ nhân đem đồ vật ban thưởng mang về sân cho nàng.
Những hạ nhân và tỳ nữ gì đó ở một bên, muốn cười nhưng lại không dám.
Phượng Cửu Nhi thật đúng là đồ ngốc, đã bị hoàng gia từ hôn rồi, mặt mũi cũng không còn, chỉ sợ cả đời cũng sẽ không tìm được nhà nào tốt.
Vậy mà nàng còn có thể tươi cười như hoa, cười đến vô lo vô nghĩ, nếu không phải đồ ngốc thì không ai có thể cười vào lúc này được.
Đặc biệt, người từ hôn nàng còn đang ở trước mặt nàng.
Mọi người nhìn Thái tử điện hạ, cũng không biết có phải thật sự muốn nghe lời Phượng Cửu Nhi đem đồ vật ban thưởng trở về không.
Một đám người, đến động cũng không động một chút.
“Làm sao vậy? Ta muốn đem đồ của ta trở về, nhanh lên, nếu không sẽ bị người khác lấy đi như lần trước vậy.”
Lời nói của Phượng Cửu Nhi làm cho đám người ở đây xấu hổ muốn chết.
Lần trước đồ vật ban thưởng của Cửu vương phủ bên kia, xác thật là bị lấy đi, còn thừa lại cũng không nhiều.
“Đồ vật mà phụ hoàng ban thưởng, ai dám động đến?” Chiến Dục Hành đi đến trước mặt nàng.
Lời này của Thái tử điện hạ là đang cảnh cáo mọi người, lần này lại có người dám đánh chủ ý lên đồ vật ban thưởng này của Cửu Nhi, quyết không tha thứ.
Đáy mắt Phượng Cửu Nhi có ý cười, khi quay đầu lại nhìn Chiến Dục Hành, lại là vẻ mặt vô tội: “Ơ, Thái tử ca ca cũng tới rồi sao?”
“Thái tử ca ca, thánh chỉ vừa rồi của Hoàng thượng là có ý gì? Là muốn chúng ta nửa năm sau lại thành hôn sao?”
Nàng chính là cố ý đó! Chỉ là muốn nhìn xem, nam nhân này đối với Cửu Nhi có thể nhẫn tâm đến mức nào.
Lời nói của Cửu Nhi làm mọi người kinh ngạc.
Phượng Quân Trác đang muốn quát mắng, nhưng Chiến Dục Hành đã nói: “Nếu như nửa năm sau, Cửu Nhi của ta có thể quay về, chúng ta……thành thân.”
Phượng Cửu Nhi bị chấp niệm bỗng nhiên nổi lên dưới đáy mắt hắn, doạ sợ đến nỗi tay run lên, kim nạm ngọc trong tay thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Có ý gì đây? Tại sao nàng hoàn toàn không hiểu được ý của Chiến Dục Hành?
Quay về cái gì? Nàng không phải vẫn đang sống sờ sờ ở chỗ này sao?
Còn có, tại sao vẻ mặt của hắn……tình sâu nghĩa nặng như vậy?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT