Bàn tay nóng bỏng của nam nhân rơi vào trên vai Phượng Cửu Nhi, nàng lập tức cảm thấy cả người như bị phỏng vậy, hơi hơi co rúm lại.
Đế Vô Nhai không nói lời nào, chỉ cúi đầu xuống, đôi môi mỏng rơi vào sau vai nàng.
Phượng Cửu Nhi gắt gao cắn chặt môi dưới, nỗi hận bị sỉ nhục ngày hôm nay ngày nào đó nhất định sẽ trả lại cho hắn gấp mười lần!
Nếu hắn dám thật sự huỷ hoại sự trong trắng của nàng, nàng tuyệt đối không buông tha cho hắn!
Cho dù hắn sở hữu sức mạnh bí ẩn tối cao trong truyền thuyết hay là tôn chủ mà cả võ lâm phải khiếp sợ đi chăng nữa!
Nhưng, sau khi Đế Vô Nhai đè lên người nàng, hắn lại không di chuyển thân thể của nàng.
Hắn chỉ nhìn miệng vết thương trên vai sau của nàng, không biết đang suy nghĩ gì.
Phượng Cửu Nhi biết, ở sau vai của nàng có một dấu răng, là do Cửu vương gia đêm qua để lại.
Lúc đó Cửu vương gia bị hạ dược, thần trí không rõ ràng, cứ vậy mà hút máu nàng!
Cho đến bây giờ, Phượng Cửu Nhi vẫn không rõ ràng lắm, liệu máu của nàng có thật sự giúp Cửu vương gia giải độc không hay là hắn bị dược làm cho ý thức không rõ ràng đến nỗi bản thân đang làm gì cũng không biết.
“Ngươi……” Nhận thấy được hắn đang nhìn về phía sau bả vai của mình, Phượng Cửu Nhi cắn cắn môi, đột nhiên nói: “Ta đã không còn trong sạch nữa, thân thể này của ta……”
Ngừng một chút, mặt cũng không nhịn được đỏ lên, nhưng nàng vẫn giả vờ như không có chuyện gì nói: “Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên của ta, ngươi muốn làm thì liền làm đi, ta không ngại.”
Nam tử ở thời cổ đại chắc hẳn là rất quan tâm đến sự trong sạch của nữ tử, nếu biết thân thể của mình đã bị người khác chiếm đoạt, hắn có lập tức chán ghét nàng không?
Giờ phút này, Phượng Cửu Nhi cũng không thèm quan tâm tới thanh danh gì đó nữa, chỉ muốn làm hắn chán ghét mình để giữ lấy sự trong trắng.
Ai ngờ, Đế Vô Nhai lãnh đạm cười, ngón tay thon dài xẹt qua miệng vết thương trên vai: “Được, vậy ta đây cũng không ngại.”
“Ngươi…….” Phía sau bả vai đột nhiên có chút đau nhói, Phượng Cửu Nhi hít hà một hơi, mở to đôi mắt như mây mù của nàng.
Hắn vậy mà……dùng ngón tay thon dài tạo ra một vết thương nhỏ trên vai nàng, cúi đầu xuống, hút…..máu nàng?
Hắn ra tay rất nhẹ, Phượng Cửu Nhi cũng không cảm thấy đau đớn gì, nhưng mà, hút máu, đây là cái dạng thê thảm gì vậy?
Máu trên người nàng có chỗ nào đặc biệt mà chính nàng cũng không biết sao?
Đêm qua Cửu vương gia hút máu nàng, đêm nay, tôn chủ xa lạ này cũng muốn sao?
“Đau sao?” Không biết đã qua bao lâu, đôi môi mỏng của Đế Vô Nhai rời khỏi vai nàng, ngón tay thon dài khẽ vuốt lên vết thương nhỏ.
Đêm nay kỳ thực hắn cũng không có ý định đi tìm nàng, đêm qua hút máu nàng, cổ độc đã tạm thời bị áp chế, cho nên đêm nay hắn căn bản không cần tìm nàng.
Nhưng, ở trong bóng đêm đi tới đi lui, không hiểu sao liền đi đến Phượng phủ, càng không ngờ tới nàng lại bị người ta bắt cóc.
Ý trời!
Hơi thở trên người nàng có thể xoa dịu cổ độc trong người hắn, còn máu của nàng có thể giúp hắn bình phục hơi thở đang dâng trào từng lúc.
Tóm lại, Phượng Cửu Nhi có ý nghĩa rất quan trọng đối với hắn, quan trọng đến nỗi hắn đột nhiên muốn giữ nàng lại bên người.
Phượng Cửu Nhi cắn môi không trả lời, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Hút máu của nàng rồi mới hỏi nàng đau không, căn bản chính là mèo khóc chuột giả từ bi mà thôi!
Trên vai sau, một hơi thở mát lạnh đột nhiên ập tới.
Nàng chớp chớp cặp lông mi dài, biết hắn đang bôi thuốc cho nàng, nàng không khỏi hừ lạnh một tiếng: “Giả nhân giả nghĩa!”
Đế Vô Nhai không nói lời nào, ném ấm sắc thuốc xuống, nằm xuống bên cạnh nàng.
Phượng Cửu Nhi vừa muốn ngồi dậy, ai ngờ hắn lại duỗi tay ôm nàng xuống.
Nàng mất trọng tâm, bang một tiếng ngã vào vòng tay hắn.
Thân thể còn chưa mặc gì lại bị lồng ngực cứng như tường đồng vách sắt của hắn làm cho đau đớn……..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT