(Di tình biệt luyến: Đang yêu một người nhưng sao đó lại không yêu người đó nữa mà có tình yêu mới.)

Edit: Trần Thị Nhiệt

Bên trên danh sách công bố kết quả thi, vậy mà lại không có tên của Phượng Cửu Nhi.

Trong suy nghĩ của nàng, lập tức hiện lên hai bóng dáng – Ánh mắt của thiết mã công chúa Chiến Lạc Nhật nhìn chủ khảo trước khi rời đi, lời nói tuyệt tình của thái tử Chiến Dục Hành lúc rời khỏi rừng trúc.

Ngoại trừ hai người này, thì có lẽ không còn bàn tay của kẻ nào khác nữa.

Nhưng, mặc dù Chiến Dục Hành tức giận, thì cũng chưa đến mức làm cái trò ấu trĩ như vậy.

Mặc dù Chiến Lạc Nhật bị nàng làm mất thể diện, nhưng nàng một thân chính khí, cũng không giống như người lén lút giở trò.

Lẽ nào, còn có kẻ thứ ba?

Đương nhiên, nàng không biết rằng, trên mái nhà đại lâu luyện võ, tòa nhà cao nhất của Long Võ viện, kẻ đó đang ngồi ở trong bóng râm, như thể bị ngăn cách bởi thiên sơn vạn thủy, đôi mắt giống như đại bàng của hắn đã có thể nắm bắt chuẩn xác vị trí của nàng.


"Vương gia, danh sách công bố kết quả thi của Cấm Quân viện, đã được đưa ra trước thời hạn."

Trên mặt Ngự Kinh Phong mang ý cười nịnh hót: "Còn có, bảng chiêu mộ của Long Kỵ quân chúng ta đã được đưa ra rồi."

Chiến Khuynh Thành không trả lời, bóng dáng thon dài dựa lên ghế ngọc, tiện tay cầm lấy một quyển binh thư, cẩn thận đọc.

Dáng vẻ thờ ơ kia, như thể hắn chẳng quan tâm chút nào đến mọi chuyện bên dưới.

Rất nhanh, Ngự Kinh Phong nói: "Vương gia, bảng chiêu mộ đã dán lên, Cửu Nhi tiểu thư đang xem."

Lúc này đôi mắt xinh đẹp của Chiến Khuynh Thành mới hơi nâng lên rồi hạ xuống, nhìn bóng dáng mảnh khảnh kia ở phía xa.

Thấy nàng đứng ở trước bảng chiêu mộ nhìn chăm chú, khóe môi hắn khẽ nhếch, trong lòng xẹt qua một tia tự tin.

Hắn lại tiếp tục xem sách, không quan tâm nữa.


Nha đầu này không trúng tuyển vào Cấm Quân viện, đương nhiên sẽ tìm lối thoát khác, bây giờ, Long Kỵ quân muốn chiêu mộ người mới, sao nàng có thể bỏ qua cơ hội này được chứ?

Vốn dĩ, nàng thích Long Võ quân, nhưng hắn chỉ không cho phép nàng tòng quân mà thôi.

Long Kỵ quân là đội quân tiên phong của Long Võ quân, số người chiêu mộ hàng năm có hạn, hơn nữa cũng chưa từng chiêu mộ tân sinh.

Năm nay là trường hợp đặc biệt, cơ hội tốt như vậy, sao nàng không nắm chặt được?

Không lâu nữa, nha đầu này sẽ vội vàng chạy đến, ôm hắn năn nỉ, muốn vào Long Kỵ quân.

Mặc dù không muốn cho nàng vào quân đội, nhưng, nếu nàng chạy vào quân đội bên kia, cùng với tình nhân cũ của nàng sớm chiều gặp nhau, vậy không bằng, để nàng quay về chỗ của mình.

Nghĩ đến dáng vẻ nha đầu kia chạy đến bán manh làm nũng với mình, nam nhân xưa nay vẫn luôn có có vẻ mặt lạnh lùng như nước, khóe môi lại nở một nụ cười vui vẻ.


Dù sao thì nha đầu này vẫn luôn có thể lấy lòng hắn...

"Vương gia, Cửu Nhi tiểu thư không báo danh, đi...đi rồi." Hai tròng mắt của Ngự Kinh Phong suýt chút nữa thì lăn xuống đất.

Nàng...Nàng nàng nàng thật sự...đi rồi! Chỉ nhìn lướt qua bảng chiêu mộ, cảm thấy không có hứng thú, rồi đi loanh quanh khắp nơi!

Nụ cười trên khóe mội Chiến Khuynh Thành cứng đờ, ánh mắt lạnh buốt quét qua.

Phía dưới, Phượng Cửu Nhi quả thật đã tách khỏi đám người xem bảng chiêu mộ, đi đến nơi giải thích tuyển dụng bổ sung của Cấm Quân viện, hình như đang hỏi thị vệ cái gì đó.

Nha đầu đó, định đi tham gia tuyển chọn bổ sung của Cấm Quân viện!

Nàng bỏ qua chiêu mộ của Long Kỵ quân, vẫn muốn ở lại Cấm Quân viện!

"Vương, vương gia, Cửu Nhi tiểu thư có lẽ...Có lẽ đã không thích Long Vũ quân nữa."
Lời nói này, mặc dù Ngự Kinh Phong không có can đảm nói, nhưng, hình như là sự thật.

Vẻ mặt của Cửu vương gia vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ là binh thư trong tay, sắp bị hắn bóp nát rồi!

Nhanh như vậy đã di tình biệt luyến rồi, yêu thích của nha đầu này, chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn vậy thôi ư?

"Vương gia." Ngự Kinh Phong nhìn sắc mặt mặc dù vẫn không thay đổi nhưng biểu cảm càng ngày càng đen của hắn, sống lưng lập tức lạnh buốt: "Vậy bây giờ...Làm thế nào đây?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play