Đối với người xuyên việt khác mà nói thì đều có hệ thống bàn tay vàng, chỉ cần mặc niệm hệ thống là có thể hiện ra giao diện bảng số liệu của hệ thống.
Tuy không có hệ thống bàn tay vàng phụ trợ, nhưng hiện tại Vương Thủ Triết cũng không hề lo sợ nữa. Có kinh nghiệm của lục thúc Vương Hải Định, hắn dần dần phát hiện trong tầm nhìn, trong tư duy và các mặt khác của mình và "người bản xứ" của thế giới này có một sự khác biệt vô cùng lớn.
Ví dụ như về mặt văn hoá tri thức, trước khi hắn xuyên việt chỉ là một sinh viên tốt nghiệp vô cùng bình thường, đi làm mấy năm với một công việc cũng vô cùng bình thường. Nếu như ở địa cầu, hắn cũng chỉ là hạt cát bên trong biển người mênh mông.
Không nói đến mẫu giáo, tiểu học sáu năm, cấp hai và cấp ba tổng cộng sáu năm, đại học bốn năm! Thời gian dành cho việc học tập một cách chuyên nghiệp và có hệ thống kiến thức đã lên tới mười sáu năm, từ văn học và âm nhạc, triết học ngôn ngữ, thiên văn và địa lý, lịch sử và chính trị, rồi đến toán học, vật lý và máy tính...
Phần lớn kiến thức có thể đã được lắng đọng trong bộ nhớ tiềm ẩn của não bộ, nhưng chính lượng lớn kiến thức không thể nhớ lại trong một thời gian đã hình thành nên tầm nhìn độc đáo và tư duy logic của Vương Thủ Triết xuất sắc hơn cả người bản xứ.
Ngoài ra, tất cả các loại bài đăng trên mạng, video ngắn và thông tin trước khi hắn xuyên việt đã tăng lên gấp bội. Lướt điện thoại một cái là trời tối, lướt điện thoại một cái là trời đã sáng.
Mỗi ngày thông tin đều tăng lên một các kỳ quái, không một chút tiếng động tăng lên.
“Có lẽ đây chính là bàn tay vàng của ta.” Vương Thủ Triết lẩm bẩm một câu, trong mắt có ánh sáng: “Về phần bảng điều khiển hệ thống, không khó để giải quyết. Cùng lắm thì mình xây dựng một thổ bảng, cần cập nhật và bảo trì thường xuyên là được.”
Hình thức bảng điều khiển thì tham khảo một số bảng trò chơi online tam lưu kiến thiết đã chơi là được.
Tuy nhiên trước khi thành lập bảng số liệu, còn phải tự mình đi tìm hiểu kết cấu bên trong toàn bộ gia tộc, càng cụ thể càng chi tiết càng tốt. Mặc dù ký ức của hắn dung hợp với tiền thân, nhưng tiền thân của hắn cũng chỉ mới mười tám tuổi.
Hầu hết thời gian đều đang học hành và tu luyện, sự hiểu biết về gia tộc quá ít.
Chỉ biết trụ cột sản nghiệp của gia tộc là ba nông trường, theo thứ tự là “Phong Cốc nông trang”, “Hưng Thịnh nông trang” và “Hân Mậu tằm trang”, đối với gia tộc mà nói thì ba nông trường lớn này vô cùng quan trọng, vượt xa so với sản nghiệp của đội đánh cá.
Thu hoạch của mỗi một nông trang đối với gia tộc đều quan trọng, vì vậy hiện tại ba nông trang đều do ba vị tộc lão có kinh nghiệm vô cùng phong phú quản lý.
Hôm nay, Vương Thủ Triết quyết định đi thăm Phong Cốc nông trang ở khá gần đó trước, nơi này do Vương Tiêu Chí trưởng lão trấn thủ quản lý.
“Vương Quý, chuẩn bị xe ngựa.” Sau khi Vương Thủ Triết đưa ra quyết định, liền phân phó một câu.
Vương Thủ Triết không nhanh không chậm đi ra ngoài cửa chính, đồng thời đầu óc không ngừng suy nghĩ về những việc liên quan đến Phong Cốc nông trang. Mới vừa đi đến giữa phủ, lại nghe thấy một giọng nói thanh tú lay động lòng người của một nữ tử: “Xin chào tứ ca.”
Vương Thủ Triết quay qua nhìn, hai nữ hài một lớn một nhỏ đang đứng cách đó không xa. Đứa lớn hơn một chút vừa bước vào thanh xuân, mặc một bộ trang phục màu lam nhạt, trông rất xinh đẹp.
Người nhỏ hơn thì nhìn dáng vẻ chỉ mới mười một mười hai tuổi, tóc thắt bím sừng dê, cũng ăn mặc trông rất xinh đẹp. Chỉ là hơi nhát gan, lúc này đang nấp sau lưng nữ tử lớn hơn, sau đó lại không ngừng tò mò nhìn lén Vương Thủ Triết.
Điều tương đối kỳ lạ là, hai người đều đeo một cái rương lớn có hình dạng vô cùng kỳ quái, nhìn qua trông khá nặng. Trong tay của mỗi người đều có một thanh kiếm, giống như là sắp đi ra ngoài.
“Hoá ra là Lạc Đồng tứ muội và Lạc Tĩnh ngũ muội.” Vương Thủ Triết liếc mắt một cái liền nhận ra các nàng, cười nói tiếp đón: “Trông hai muội ăn mặc xinh đẹp như vậy, chuẩn bị đi ra ngoài sao?”
Nữ tử lớn hơn tên là Vương Lạc Đồng, năm nay mười bảy tuổi. Nữ tử bé hơn tên là Vương Lạc Tĩnh, chỉ mới mười hai tuổi. Các nàng đều cùng hàng với Vương Thủ Triết, thuộc đời thứ bảy, hậu duệ của Trụ Hiên lão tổ.
Nữ quyến của Huyền Vũ gia tộc và Hoa Hạ cổ đại không giống nhau, tuy rằng cuối cùng vận mệnh vẫn là liên hôn, nhưng khi chưa bị gả đi vẫn có tự do hơn. Các nàng và nam tử giống nhau, tiếp nhận chất lượng giáo dục tốt, tu luyện, thậm chí có thể tham gia vào việc kinh doanh của gia tộc.
“Tứ ca.” Vương Lạc Đồng lại đi tới chào hỏi, trong mắt thoáng hiện lên chút kinh ngạc sau đó liền biến mất: “Gần đây nông trang đã sắp đến mùa thu hoạch, gia gia khá bận rộn không thể trở về, ta đưa Lạc Tĩnh đi thăm gia gia.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT