Cảnh Dật lấy điện thoại ra nhìn thời gian.
"...... Tôi còn 30 phút rảnh rỗi."
"Vậy là đủ rồi."
Thời Lang nói, đi tới bãi cỏ bên trong bệnh viện.
Cảnh Dật chỉ có thể đi theo.
Hai người đứng trên mặt cỏ, Tiết An đứng chờ rất xa. Hắn sợ lông bạc sẽ trả thù, vì thế đôi mắt vẫn luôn dừng trên hai người.
Nhưng mà, thời gian trôi qua từng giây từng phút, góc hai người đứng vẫn không có ai lên tiếng.
Cảnh Dật không nói lời nào, đang suy nghĩ có nên nói chân tướng cho Thời Lang. Đúng lúc cậu quyết định nói toàn bộ, Thời Lang lại nhíu mày, lấy vẻ mặt nghiêm túc mở miệng: "Nếu cậu thiếu tiền, có thể tìm tôi mượn."
"Cảm ơn thí chủ." Cảnh Dật chắp tay trước ngực cúi đầu, "Bần tăng không thiếu tiền."
Thời Lang hít sâu.
Ngôn Tình Tổng Tài"Hiện tại cậu từ chối tôi thì có ích gì? Lần trước đưa WeChat cho tôi còn nói nhiều như vậy......" Đôi mắt đen như mực của cậu ta nhiễm chút phức tạp, "Cậu có quan hệ gì với Trương Lãng, hẳn không có gì đặc biệt đúng không?"
Trương Lãng là người thẳng thắn, với người quen, thì đào tim đào phổi nói hết. Thân là đồng đội của Trương Lãng, Thời Lang biết rất nhiều điều dơ bẩn trong giới giải trí mà cậu ta vốn không muốn biết.
Những việc này vốn không liên quan đến Thời Lãng, cậu ta là một game thủ, chỉ cần thi đấu cho tốt là được. Nhưng cố tình cậu ta lại quen biết tiểu minh tinh tuyến mười tám giới giải trí trước mặt.
Cảnh Dật cũng tìm được một số ký ức từ trong lời Thời Lang.
Trong đêm khuya đó, nguyên thân cầm điện thoại, lạch cạch gửi cho Thời Lang từng dòng, từng dòng tin nhắn. Thời điểm nguyên thân bị áp lực đè nặng đến suy sụp đã xem Thời Lang thành cọng rơm cứu mạng.
Thời Lang không trả lời.
Nguyên Cảnh Dật dở khóc dở cười, nỉ non "Tôi là liếm cẩu".
Cảnh Dật thở dài một tiếng.
"Thời Lang thí chủ." Đôi mắt Cảnh Dật sâu không chút gợn sóng, lại ẩn giấu một tia đau lòng, "Bần tăng và cha Trương Lãng, Trương Cường, chỉ là quan hệ bác sĩ và bệnh nhân."
Thời Lang không nói chuyện, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Cảnh Dật.
Cậu ta không ở trong giới giải trí, ngay từ đầu cùng Cảnh Dật tiếp xúc nguyên với một lần mang phấn thượng phân. Sau này Cảnh Dật cho cậu ta mấy trang bị, cậu ta mới trao đổi WeChat với Cảnh Dật.
Hồi mới bắt đầu nói chuyện thì toàn vào đêm khuya, càng về sau Thời Lang càng cảm thấy này vị fan này rất kỳ quái, thường xuyên vô duyên vô cớ ủ rũ.
Mỗi lần Thời Lang đều sẽ kiên nhẫn an ủi, không ngờ đến hôm đi ngủ sớm trước ngày thi đấu, xem WeChat mới biết Cảnh Dật tự nói ra thân phận, muốn tẩy đống lịch sử đen.
Gọi điện thoại qua Cảnh Dật không nhận.
Một lần lại một lần, Thời Lang cũng không có nhiều thời gian như vậy chỉ để liên hệ một người không để ý đến cậu ta.
Lần này gặp, chỉ là do chút tâm lý cuối cùng không buông xuống được.
"Cậu nói thật?" Thời Lang không quá tin tưởng, "Cậu không nói mình biết khám bệnh mà, mặc kệ thế nào, nếu thiếu tiền, tìm tôi, chúng tôi thắng giải mùa hè, lấy được không ít tiền thưởng."
Cảnh Dật nhìn thiếu niên trước mặt thật lòng lo lắng cho nguyên Cảnh Dật, trầm mặc thật lâu, sau đó lộ ra nụ cười nhạt: "Là thật, tôi đã tìm được cách giải quyết. Thời Lang...... Cũng quên mấy lời tôi từng nói đi, quan tâm của cậu, chắc chắn Cảnh Dật sẽ nhận được."
Thời Lang sửng sốt.
Cảnh Dật cúi chào Thời Lang, mở miệng tạm biệt: "Tôi còn vội về đoàn phim, không quấy rầy nữa, cáo từ."
Cậu xoay người rời đi.
Tiết An lập tức đuổi theo.
Thời Lang đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Cậu ta cảm thấy có chút kỳ quái, giống như điều Cảnh Dật vừa nói với cậu ta, là lấy góc độ của người khác mà nói. Nhưng, rõ ràng vẫn là thanh âm kia, đến gương mặt đó, cũng giống hệt trên ảnh chụp?
......
Lúc trở lại đoàn phim vừa vặn 5 giờ chiều, Quách Lân quay cảnh Khương Văn Văn diễn một mình cùng tà tu.
Lục Ngự Chi không có đây.
Cảnh Dật ngồi một bên, lấy kịch bản ra cẩn thận đọc.
Quách Lân quay xong một cảnh, nghe nhân viên công tác nói Cảnh Dật đã quay lại, đi đến cạnh Cảnh Dật.
"Đã về? Chờ lát nữa quay bổ sung vài cảnh đêm cùng Khương Văn Văn, hôm nay kết thúc sớm một chút."
Cảnh Dật đặt kịch bản xuống, đứng lên quy củ trả lời Quách Lân: "Vâng."
"Hình như Lục Ngự Chi có một số việc cần xử lý, đi trước, ngày mai mới đến đoàn phim."
"Ân."
Quách Lân vỗ vỗ bả vai Cảnh Dật, xoay người rời đi.
Hầu hết cảnh giữa Huyền Không và Thủy Nhi đều vào ban ngày, cảnh buổi tối diễn không tồi. Quách Lân phất tay, trước bảy giờ tối đã cho tan làm.
Mọi người cùng nhau trở lại khách sạn, Cảnh Dật xuống lầu đến công viên gần đó đánh mấy bộ quyền, toàn thân toát ra một lớp mồ hôi mỏng mới quay về phòng.
Điện thoại để trong phòng đã tồn mấy tin nhắn.
[ Thời Gian mời bạn thêm bạn tốt: Tôi là Thời Lang, thêm tôi. ]
[ Khương Văn Văn mời bạn thêm bạn tốt. ]
Cảnh Dật click mở giao diện thêm bạn tốt, thêm Khương Văn Văn trước.
Có lẽ Khương Văn Văn đang dùng di động, gửi tin nhắn rất nhanh: [ Cảnh Dật, tôi thật sự không biết nên nói gì mới thể hiện lòng biết ơn được, tôi đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ, bác sĩ nói ngực tôi có khối u nhỏ, mà thôi, còn sống là tốt. ]
Cảnh Dật vừa xem xong, tin nhắn của Khương Văn Văn đã bốc hơi không thấy đâu.
[ A ha ha ha, tôi lộ liễu quá rồi, tóm lại cảm ơn cậu đã nhắc cho tôi đi kiểm tra sức khoẻ, hôm nào mời cậu ăn cơm!" ]
[ Không cần khách khí, có thân thể khỏe mạnh thì cái gì cũng làm được. ]
Khương Văn Văn: [ Cậu nói đúng ô ô ô! Bác sĩ nói phải làm phẫu thuật, khoảng thời gian này tôi muốn nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ trước đây. Ngủ ngon ~]
Cảnh Dật chậm rãi đánh ngủ ngon, nhìn sang tin mời kết bạn của Thời Lang.
Đang muốn từ chối, bên kia lại gửi tới một lời mời mới, lời chào kèm theo biến thành: [ Có phải cậu vẫn còn giận tôi không? ]
Tức giận sao?
Cảnh Dật lục lại ký ức của nguyên Cảnh Dật, tìm đáp án.
Cậu nhấn chấp nhận Thời Lang, chậm rãi trả lời: [ Từ trước đến nay Cảnh Dật chưa bao giờ giận cậu. ]
Đánh xong đoạn này, Cảnh Dật đang muốn gửi tiếp, Thời Lang lại nhắn: [ Không tức giận mà nói thế này sao? Lâu rồi chúng ta không chơi cùng nhau. Nếu cậu muốn thì ta đi luôn. ]
Cảnh Dật: [ Tôi không vội......]
Câu kế tiếp còn chưa gõ xong, Thời Lang lại gửi: [ Rõ ràng là đang giận tui mà. ]
Này......
Cảnh Dật đột nhiên dâng lên chút cảm giác bất đắc dĩ.
Cậu dứt khoát xài voice chat, đối phương trả lời rất nhanh.
"Không giận tôi cũng không vội, liền thượng hào bái. Tôi mới thi đấu xong, độ khó không quá cao, gần đây có thể thả lỏng một chút." Ngữ khí Thời Lang cực kỳ vui sướng, "Mà tôi thấy dù cậu không làm minh tinh, đi đấu esport cũng được, trình độ cậu thực sự rất tốt đó."
"Thời Lang thí chủ, kỳ thật......" Cảnh Dật thở dài một tiếng, "Chuyện quá khứ thì để nó qua đi, Cảnh Dật chưa từng giận cậu, cậu cũng không cần nhớ mong Cảnh Dật. Huống hồ, cậu và Cảnh Dật vốn là người của hai thế giới, hiện giờ, buông bỏ là cách tốt nhất."
Bên kia lâm vào trầm mặc thật lâu.
Thật lâu sau, tiếng Thời Lang mới vang lên lần nữa: "Vậy cậu đánh với tôi một trận, chỉ một trận. Đánh xong, tôi mới rõ mình có buông tay được không."
Cảnh Dật nhìn, do dự trong chốc lát, mới nói: "Được."
Cậu click mở icon trò chơi duy nhất trong điện thoại, dựa theo ký ức đăng nhập.
Vừa vào giao diện trò chơi giao diện, Thời Lang đã mời.
Cảnh Dật nhận lời mời, trò chơi bắt đầu.
Tiến trò chơi, Thời Lang nói trên Kênh Đội Ngũ: "Lầu 5 hỗ trợ tôi, bộ đôi, C hoang dã."
Đồng đội nhìn ID Thời Lang, đồng loạt đánh ra mấy dấu chấm than.
Bọn họ và Thời Lang đã có chức nghiệp cố định sẵn.
Phân đoạn chọn anh hùng hài hòa kết thúc, Cảnh Dật chọn vú em phụ trợ mà nguyên chủ thích nhất đi theo sau Thời Lang.
Cảnh Dật trí nhớ tốt, nhìn sơ qua là có thể nhớ hết. Nhưng không quen tay vẫn là không quen tay, lúc hỗ trợ buff không cẩn thận ấn công kích mấy lần, lam buff nháy mắt bắn lên nhân vật dưới chân cậu.
Sai lầm của cuộc đời mà.
Cảnh Dật đứng tại chỗ đánh hai chữ xin lỗi.
Thời Lang không đáp lời...
Trong trò chơi này, người chơi cùng đội được ghép hàng đôi và ba hàng đen, hoặc là hàng đôi và đánh đơn.[doạn này không hiểu lắm, chém thôi]
Không biết nhân phẩm thế nào, Cảnh Dật lại ở hàng ba cùng Thời Lang.
Giọng nói vang lên trong đội, hai nam nghe thấy đồng đội nữ phun tào một câu: "Người đang đứng cạnh Khi thần là ai vậy? Phụ trợ mà chơi nát như này, công khai đoạt buff?"
"Chắc là kéo fan thôi, ID này giống cái Khi thần dùng trong phòng phát sóng trực tiếp."
"Không sao, có thể cùng Khi thần đánh một trận đã rất may mắn rồi."
Ba người nói một lát, liền thấy Thời Lang đã phát lệnh tấn công.
Nhân vật vú em chạy theo Thời Lang nghe chỉ thị đi trước, phát động kỹ năng khống chế toàn không, tuy đã liều mạng hồi máu cho bản thân, nhưng không cứu nổi thanh máu đang rụng, ngã vào đối diện bắn phụ trước mặt.
Thời Lang thân là đánh dã, lúc này không nên lên.
Nhưng cậu ta lại lao lên.
Đại thần gánh team cứ thế ngã xuống cạnh nhân vật của Cảnh Dật.
Phía đối thủ lên tiếng trên bản đồ công bình: "Thật sự là Khi thần* sao? Cả phát sóng trực tiếp cũng không mở!"
*Nghe kỳ kỳ, mà không biết nên để thế nào.
"Cũng quá cùi bắp rồi, đây mà là quán quân giải mùa hè??"
"Ha ha ha, phụ trợ sập dưới chân, ai buff máu cho, chơi cái gì nữa."
Một trận hỗn loạn, Cảnh Dật sống lại.
Cậu lại xin lỗi, vẫn đi theo Thời Lang như cũ.
Hai người ngủm cả đôi một lần rồi một lần, đồng đội cạn lời.
Cuối cùng vinh quang kết thúc trò chơi trong thất bại.
Thời Lang không nói gì, trực tiếp offline.
Một lát sau, Cảnh Dật nhận được tin nhắn của Thời Lang.
Thời Lang: [ Vừa rồi cậu có chơi nghiêm túc không? Không phải cố ý đùa tôi chứ? ]
Cảnh Dật trả lời lại: [ Chơi rất nghiêm túc không đùa cậu, nhưng...... Tôi sẽ không. ]
Người xuất gia không nói dối.
Khung thoại của Thời Lang hiện đang nhập tin nhắn, nhưng mãi vẫn chưa gửi.
Cảnh Dật đứng dậy lấy quần áo sạch, chuẩn bị đi tắm rửa.
Tìm quần áo xong, cậu đưa mắt nhìn màn hình di động.
Thời Lang: [ Cậu ấy đang ở đâu? ]
"A di đà phật." Cảnh Dật cúi đầu trước bài vị của nguyên Cảnh Dật, cầm điện thoại, chụp bài vị cho Thời Lang, cũng đánh chữ qua [ Thí chủ nén bi thương, buông bỏ đối với ngài hay với Cảnh Dật đều là cách tốt nhất. ]
Đôi mắt thiếu niên tóc bạc trợn to, ném điện thoại qua một bên, ngã lên giường, úp mặt vào gối.
Cậu ta không phải cố ý không trả lời Cảnh Dật, không phải cố ý lãnh đạm.
Chỉ là tin tức trên đều nói Cảnh Dật thường xuyên ăn vạ, Cảnh Dật nhân phẩm không tốt, Cảnh Dật từ trước đến nay thích bán thảm thu hút sự chú ý...... Cậu ta sợ mình cũng bị Cảnh Dật kéo lên đầu sóng ngọn gió.
Tại sao lại như vậy?
Cách nói chuyện khi chơi game thay đổi, đối phương còn thừa nhận, đều chứng minh điều cậu ta đang nghĩ là thật. Nguyên lai cái kia, cậu ta sẽ ở nơi này cầu nguyện cho Cảnh Dật, đã biến mất trên thế giới này.
Thời Lang lấy điện thoại ra, mở ô tin nhắn thoại.
Sau một hồi yên tĩnh, là một tiếng nói thanh thúy lộ vẻ thấp thỏm: Tôi thích cậu.
Nước mắt cuối cùng thấm ướt đẫm khăn trải giường.
______________________
Lạc Lạc: Chương này toàn thuật ngữ game mà còn không biết nó game gì nên tui chỉ làm theo ý hiểu thôi, bà con thông cảm.,(: ౦ ‸ ౦:)