Chương 874

Tô Mục Tuyết cắn môi, lắc lắc chân khó chịu, giày cao gót của cô rơi trên sàn nhà “bộp bộp”.

Triệu Nam Thiên dường như cũng nhìn ra được, cô nàng này tính tình phát tác.

Nếu như ở Giang Uyển không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, anh có thể chịu đựng được, và anh sẽ làm tất cả nhưng điều gì mà cô muốn.

Nhưng bây giờ đang sống chung với gia đình, không thể không kiêng nể gì, tối thiểu nhất là không thể tùy tiện làm theo ý mình.

Chẳng hạn như vừa rồi, anh mặt mày ủ rũ trở về, cũng bị người nhà trách mắng cho một phen.

Tô Mục Tuyết nếu là không ra khỏi phòng, rất có thể là có chuyện gì không hay xảy ra.

Mẹ anh cũng sẽ không tức giận, nhưng ngược lại sẽ rất lo lắng cho thân thể của Tô Mục Tuyết.

Về phần chị dâu, hẳn là sẽ có rất nhiều ý kiến phê bình.

Anh tiến lên một bước nhặt giày cao gót để sang một bên, vừa đúng lúc hai con mắt nhìn thoáng đồ lót tơ lụa mềm mại.

Triệu Nam Thiên cũng không nhận ra mình có thói quen rất đam mê đôi chân, nhưng chân của người phụ nữ Tô Mục Tuyết này lại rất quyến rũ, trên cơ thể mỗi một chỗ đều hiện ra đường cong vô cùng mượt mà, làm cho anh không khỏi suy nghĩ miên man bất định.

Không đứng dậy, Tô Mục Tuyết uể oải mở miệng: “Giúp em xoa bóp, cả ngày này mệt mỏi quá rồi.”

Triệu Nam Thiên cầm lấy giày cao gót sững sờ ngay tại chỗ.

Triệu Nam Thiên chậm rãi ngồi xuống, do dự một lát, lúc này mới đưa tay nắm lấy.

Mặc dù anh đã có tiếp xúc da thịt với Tô Mục Tuyết, nhưng hai lần lại hoàn toàn khác nhau, lần thứ nhất là do Tô Mục Tuyết say rượu, lần thứ hai hoàn toàn là vì phát tiết.

Đến mức trong đầu Triệu Nam Thiên chỉ có một cái hình dáng đại khái, thậm chí ngay cả dáng người như thế nào, xúc cảm như thế nào, đều không có quá ấn tượng.

Về sau, ngoại trừ thỉnh thoảng có mấy lần cầm tay, thì căn bản không có cơ hội được gần gũi Tô Mục Tuyết nửa bước.

Đến mức theo tưởng tượng của anh, thân ảnh trước mặt đã gây ra rất nhiều tác động cho anh.

Thẳng đến lòng bàn chân mềm mại của cô, một luồng hơi ấm nhàn nhạt xuyên qua chiếc tất, Triệu Nam Thiên lúc này mới như tỉnh lại sau giấc mơ.

“A!”

Tô Mục Tuyết kêu lên một tiếng, co rụt chân lại giống như bị giật điện.

Gò má cô ửng đỏ trừng mắt nhìn Triệu Nam Thiên: “Anh làm gì thế?”

Triệu Nam Thiên một mặt vô tội nhìn cô mà nói: “Không phải em nói, để cho anh giúp em xoa bóp một chút sao?”

Thanh âm Tô Mục Tuyết nói nhỏ tí: “Em bảo anh xoa bóp chân giúp em, chứ không phải lòng bàn chân.”

Lòng bàn chân của cô cực kì nhạy cảm, cho tới bây giờ cô cũng không để ai động vào, cô lại không nghĩ tới tên đàn ông này không biết lịch sự chút nào.

Triệu Nam Thiên mặt mày đỏ ứng: “Vậy sao em không nói rõ từ trước.”

Trong khi nói chuyện, anh một lần nữa đưa lên tay, mắt nhìn thẳng mà không cần cúi xuống dưới.

Bắp chân của Tô Mục Tuyết rất mảnh mai, thon dài thẳng tắp, không có chút thịt thừa nào, anh một tay nắm liền có thể bao trùm hoàn toàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play