Chương 748

Lửa giận hơi nhen nhóm trong lòng mẹ Thư: “Sao mà không thể mở miệng? Cũng không phải là giúp người ngoài, là giúp em trai con! Hơn nữa, con với Thôi Phong cũng từng chung sống với nhau, giúp có tý việc thì đã làm sao?”

Thư Trúc quay đầu đi, khóe mắt ửng hồng. Mỗi khi gặp phải chuyện như vậy, mẹ cô ta chưa bao giờ đứng trên lập trường của cô ta để suy nghĩ cho cô ta.

Hiện giờ, Thôi Phong còn không nhận điện thoại của cô ta, cô ta cũng là người mạnh mẽ, làm sao hạ thấp bản thân đi cầu xin người khác?

Thư Vũ lần đầu tiên mở miệng nói: “Mẹ, chị con nói đúng, chia tay rồi còn cầu xin anh ấy làm gì?”

Mẹ Thư vô cùng ngạc nhiên, con trai bà ta hiểu chuyện như vậy từ khi nào thế?

Thấy hai người nhìn mình, lúc này Thư Vũ mới nói tiếp: “Mẹ, là thế này. Một bạn học của con có cách. Cha cậu ta quen biết phó viện trưởng của bệnh viện Đông Châu, chuyện việc làm chỉ mất vài phút là xong!”

“Thật hay giả vậy?”

“Đương nhiên là thật, quan hệ còn tốt hơn nhiều so với chủ nhiệm Thôi. Lúc còn đang thực tập, người ta đã ký hợp đồng lao động với bệnh viện rồi!”

Trong lòng mẹ Thư vô cùng vui vẻ: “Nếu tình cảm tốt như vậy, thế thì con nhờ cậu ta giúp đỡ, đảm bảo chắc chắn cho công việc của con!”

Công việc của con trai vẫn luôn là nỗi phiền muộn của bà ta. Bà ta đã làm y tá ở bệnh viện bao nhiêu năm, có tình cảm với bệnh viện, bà ta cho cả hai đứa trẻ dự thi vào trường y, chỉ mong sau này chúng có thể chăm sóc cho nhau.

Con gái còn được, thành tích nổi trội, lại có thiên phú về y học, còn chưa tốt nghiệp đã được bệnh viện Đông Châu nhận.

Còn con trai bà ta thì không có ý chí, ở trường năm nào cũng bị trượt môn, bài chuyên ngành cũng tệ. Đừng nói tìm việc làm, có thể tốt nghiệp được hay không cũng là vấn đề.

Nếu như lần nay có thể đảm bảo công việc cho Thư Vũ, bà ta cũng coi như không có lỗi với tổ tiên nhà họ Thư.

Thư Vũ ủ rũ cúi đầu: “Mẹ, chuyện nào có dễ dàng như mẹ nói.”

Nói xong, cậu ta còn cẩn thận nhìn chị mình.

Sao Thư Trúc có thể không nhìn ra ý đồ này của em trai mình, cô ta chỉ cười lạnh một tiếng, không nói câu nào.

Mẹ Thư hỏi: “Nói cho mẹ nghe, phải làm như thế nào?”

“Lúc trước con đã hỏi qua rồi, ít nhất cũng phải mất sáu trăm triệu mới có thể làm được. Nhưng lúc đó không phải nhà chúng ta không thể có kiếm được số tiền đó sao, vì thế nên con mới không nói với mẹ.”

Mẹ Thư rất do dự: “Con nói thật sao?”

Thư Vũ vội vàng đảm bảo: “Đương nhiên. Đây là do quan hệ giữa hai đứa con rất tốt, nếu không cho dù cầm tiền đến người ta cũng chưa chắc đồng ý giúp đỡ!”

Mẹ Thư gật đầu, ánh mắt liếc nhìn Thư Trúc, nhất thời bà ta không biết mở miệng thế nào.

Thư Trúc chợt cảm thấy một cơn ớn lạnh từ chân dâng lên: “Mẹ, mẹ thật sự muốn động tới số tiền kia?”

Giọng mẹ Thư hơi khó xử: “Mẹ cũng biết con không dễ dàng gì nhưng tiền của mẹ đều gửi trong ngân hàng, chưa đến kỳ hạn nên không thể rút ra được, hay là…con cứ lấy tiền ra ứng tạm trước?”

Dường như sợ chị mình không đồng ý, Thư Vũ vội vàng hùa theo: “Đúng thế, chị, coi như em mượn của chị, đợi sau này công việc ổn định rồi, mỗi tháng em trả chị một ít là được!”

Thư Trúc hít sâu, trả?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play