Chương 739

Tương Hồng Thảo nói úp mở, không nói rõ tất cả, nếu không chốc nữa sẽ không có cách nào đàm phán được.

Nhìn thấy bộ dạng này của cô ta, Thư Vũ lúc này mới yên tâm: “Vậy cô nói đi, nếu đã muốn giải quyết như vậy, cô định đưa ra bao nhiêu tiền?”

Tương Hồng Thảo thẳng thắn nói: “Tôi đồng ý trả toàn bộ chi phí chữa bệnh cho cô Thư Trúc, số tiền làm việc trong thời gian nằm viện, phí bổ dưỡng, tất cả các loại chi tiền, đồng thời, còn cả số tiền để bù đắp tinh thần, ba trăm triệu.”

Thư Vũ tức giận nói lớn: “Gì cơ, mới chỉ có ba trăm triệu hả?”

Bà Thư cũng tiếp lời: “Đúng rồi, còn ít hơn cả số tiền Triệu Nam Thiên vừa đưa? Cô không nói nhầm đấy chứ?”

Tương Hồng Thảo ngạc nhiên quay đầu lại: “Nam Thiên, số tiền trong thẻ anh đã đưa rồi?

Ban đầu cô ta muốn cầm sáu trăm triệu đến đối phó với nhà họ Thư

Dù Triệu Nam Thiên dùng hết bao nhiêu tiền, cô không quan tâm, cũng không hỏi.

Nếu như Triệu Nam Thiên không dùng gì đến số tiền đó có thể thuyết phục Thư Trúc giải hòa, vậy thì sáu trăm triệu kia toàn bộ là của anh.

Có điều sáu trăm triệu là mức giá giới hạn cô ta đưa ra.

Cũng không phải là không thể đưa ra thêm tiền, chìa không muốn để cho nhà họ được đà lấn tới mà thôi.

Nếu như vượt quá sáu trăm triệu, cô sẽ nghĩ đến cách khác để giải quyết vấn đề.

Cô ta đã ở trong giới karaoke nhiều năm, đương nhiên sẽ biết tham vọng của con người không bao giờ là đủ.

Triệu Nam Thiên gật đầu thừa nhận.

Anh thực sự muốn giúp Thư Trúc, vì thế sáu trăm triệu kia anh đã đưa ra rồi.

Kết quả lại không vậy, mấy người nhà họ Thư không những không cảm kích, lại còn đi phỉ báng người khác, không có chút ý tứ.

Chuyện này anh không định xe vào, thậm chí mẹ con nhà họ Thư nhận được bao nhiêu tiền từ Tương Hồng Thảo thì còn phải xem bản lĩnh nhà họ như nào.

Nếu như mấy người họ có bản lĩnh, có thể vơ vét được của cải của Tương Hồng Thảo.

Đương nhiên, anh cảm thấy mẹ con nhà họ chắc chắn không có bản lĩnh này rồi.

Mặc dù chỉ tiếp xúc Tương Hồng Thảo vài lần, nhưng Triệu Nam Thiên dễ dàng đoán ra được đây là người rất khó đối phó, sợ là ngay cả Vương Như Nguyệt cũng phải dè chừng vài phần.

Mẹ con nhà họ Thư trong mắt chỉ có tiền, muốn lấy tiền từ tay cô ta?

Đơn giản mà khó như lên trời!

Anh còn cảm thấy, nếu như không phải là bản thân lộ diện, không phải trước đây mình cùng Mã Hùng Dũng nói chuyện vài lần, Tương Hồng Thảo cũng không đồng ý bỏ sáu trăm triệu ra.

Tất nhiên, đây chỉ là phỏng đoán, nếu anh đã không có ý xen vào, vậy thì cứ yên lặng xem tình hình là được.

Tương Hồng Thảo thu hồi lại ánh mắt, đành phải quay đầu: “Triệu Nam Thiên đã nói rồi, vậy cứ như vậy đi, số tiền kia là mức cao nhất tôi có thể đưa ra, cũng là thành ý cao nhất của tôi.”

Thư Vũ không chịu được ngắt lời: “Cuối cùng là cô có thể đưa bao nhiêu tiền? Chúng tôi không tin số tiền Triệu Nam Thiên đưa ra.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play