Chương 730

Triệu Nam Thiên nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang diễn kịch trước mặt, Vương Như Nguyệt đã từng dặn dò với anh ta rồi, người phụ nữ này tên là Tương Hồng Thảo, trước đây cũng là gái làng chơi, là một kiểu người mọi bề đều suôn sẻ.

Sau khi đi theo Mã Hùng Dũng rồi mới nhảy ra khỏi công việc đó, trở thành người trung gian.

Hiện giờ những cô gái đang trong thời kì huy hoàng kiếm bộn tiền, đa số các cô gái đều do cô ta giới thiệu trước đây vào làm.

Nếu không thì, Mã Hùng Dũng chỉ là một nhân viên của bộ phận an ninh mà thôi, cũng không thể siết chặt mạch máu của Vương Như Nguyệt được.

Bây giờ cô ta mở miệng nói không biết những chuyện này, Triệu Nam Thiên tin cô ta mới là lạ đấy?

Tương Hồng Thảo liền tỏ vẻ đáng thương nói: “Nam Thiên à, tất cả mọi chuyện anh Mã đã nói cho tôi biết hết rồi, vì thế về việc phải làm như thế nào, tôi đều sẽ nghe cậu hết, về mặt này cậu có bất cứ yêu cầu gì…đều có thể nói với tôi!”

Nói lời này, cô ta đã nắm chặt lấy bàn tay của Triệu Nam Thiên, đầu ngón tay giống như mèo cào, nhẹ nhàng lướt qua lại.

Lời nói có ý, chỉ cần là đàn ông thì đều có thể nghe hiểu lời đó ám thị cái gì.

Triệu Nam Thiên bình tĩnh không dấu vết tránh khỏi bàn tay kia: “Chị Hồng Thảo, chị đừng nói như vậy, tôi và anh Mã là bạn bè, chuyện của anh ấy cũng là chuyện của tôi.”

Nói xong, anh lại đứng im không nhúc nhích.

Tương Hồng Thảo hơi kinh ngạc khi thấy anh không dính đến nữ sắc.

Cô ta tự hỏi mình dù sao cũng có chút tư sắc, lúc trước khi còn ở hộp đêm, những tên đàn ông đó nhìn thấy cô ta có ai mà không hận có thể xông lên người cô ta chứ?

Tất nhiên là cũng có kiểu người sẽ chơi lạt mềm buộc chặt, giả vờ nghiêm túc.

Nhưng cô ta có thể nhìn ra được Triệu Nam Thiên này chắc chắn không phải đang giả vờ.

Vừa này trêu chọc Triệu Nam Thiên sở dĩ cũng không phải muốn làm gì đó với anh.

Cùng lắm là để anh được hời một tý, như vậy thì mới có thể tranh thủ chủ động thương lượng bàn điều kiện một chút được.

Với thân phận và địa vị bây giờ của cô ta thì cũng không phải dạng đàn ông nào cũng có thể bò lên được giường của cô ta được.

Kết quả chẳng thể đoán được là người ta chẳng hề hứng thú gì với cô ta, điều này khiến cho Tương Hồng Thảo hơi bất ngờ.

Cô ta dấy lên sự hứng thú với Triệu Nam Thiên, nhưng dưới chân lại vẫn giữ khoảng cách nói: “Nam Thiên à, chị đây cũng không gấp đâu, cậu đừng để ý nhé.”

“Tôi hiểu.”

“Đúng rồi, nghe nói bởi vì chuyện này mà một nữ bác sĩ của bệnh viện Đông Châu đã bị thương à? Nam Thiên, tôi không biết đường đến nhà người ta, vẫn là nhờ cậu giúp tôi một đường vậy.”

Cô ta vừa nói xong liền lấy một tấm thẻ từ trong túi xách ra.

“Trong thẻ này có sáu triệu, cậu xem có đủ hay không? Nếu không đủ thì cậu nói với chị, chỉ cần đối phương đồng ý giảng hòa, thêm bao nhiêu tiền cũng được hết!”

Triệu Nam Thiên búng tàn thuốc đã cháy, xem ra Tương Hồng Thảo cũng coi như là người thông minh.

Tuy rằng anh ra nắm chắc rằng sẽ khiến Thư Trúc ký vào bức thư hòa giải nhưng lại không thể để cô ta chịu thiệt thòi được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play