Chương 582

Không phục cũng chẳng có tác dụng gì, hiện tại Tôn mập nắm quyền, cũng chẳng cần phải có lý do chính đáng gì đó làm gì.

Tên tay sai tuyên bố thông báo được một trận diễu võ dương oai.

Kẻ đó nhìn chằm chằm Triệu Nam Thiên hỏi: “Nhìn cái gì mà nhìn, không phục à?”

Từ Minh nắm chặt tay tiến lên trước: “Ông đây nhìn anh thấy không thoải mái, chi bằng đánh nhau một trận đi?”

Tên tay sai nhếch miệng cười: “Xem anh trâu bò thế nào, cứ thử động vào tôi thử xem, ngày mai tôi sẽ cách chức anh.”

Từ Minh mắng một câu thô tục, đang muốn ra tay, kết quả lại bị Triệu Nam Thiên giữ chặt.

Tên tay sai càn rỡ vỗ vỗ bả vai Triệu Nam Thiên: “Được, coi như anh có mắt nhìn thức thời.”

Triệu Nam Thiên mạnh mẽ áp chế cảm xúc đột ngột trong lòng. Nếu là trước kia, kẻ này tám chín phần đã bị anh đập cho một trận.

Nhưng hiện tại anh chỉ hít sâu một hơi, sau đó liền khôi phục vẻ bình thường. Lập trường như anh không thể chấp nhận được việc xúc động hành sự như trước nữa.

Tên tay sai càng thêm đắc ý: “Đội trưởng Tôn nói qua vài ngày nữa sẽ đề bạt tôi làm chức phó. Biểu hiện tốt một chút, về sau công việc quản lý kho hàng nhàn hạ của tôi còn có thể giao cho anh phụ trách.”

Triệu Nam Thiên lôi ra một bao thuốc lá: “Vậy tình cảm tốt như thế, quay về nói với đội trưởng Tôn một tiếng, chuyện hôm qua đều là hiểu lầm thôi.”

Tên tay sai chắp lưng sau lưng nói: “Được rồi, làm việc cho tốt nhé. Bản kiểm điểm viết thành khẩn một chút, tôi sẽ giúp anh nói đỡ trước mặt đội trưởng Tôn.”



Tên tay sai rời đi, Từ Minh nhổ mạnh một ngụm nước bọt: “Phì, cái thứ gì vậy! Anh Thiên, sao vừa rồi anh lại ngăn cản tôi?”

Triệu Nam Thiên giải thích nói: “Không cần phải lật mặt với loại tiểu nhân này, ra tay với anh ta làm gì cho mất giá.”

Nỗi phiền muộn trong lòng Từ Minh dần dần tiêu tan: “Anh Thiên, tiếp theo chúng ta phải làm gì?”

“Chờ một lát Tiểu Ngũ còn phải đi Cửu Vinh đưa tin, đợi buổi trưa lại nói tiếp.”

Ngoài miệng Triệu Nam Thiên nói nhẹ nhàng nhưng trong lòng đã sớm là một mảng u ám.

Bồ tát bằng đất sét còn có ba phần lửa giận, huống chi là anh?

Hiện tại anh và Tô Mục Tuyết đã phát triển đến thời kỳ quan trọng, chuyện Triệu Nam Thiên đau đầu nhất chính là không thể giúp đỡ cô trong sự nghiệp, đây mới là khe hở để cho Từ Hoa Dương đi vào.

Nếu như có thể, anh hận không thể một ngày trèo lên vài bước.

Cho nên đối với những ngoại lực ngăn cản anh tiến bộ, anh đều phải giẫm nát những chướng ngại vật dưới chân.

Nếu như chủ nhiệm Khương và Tôn mập đã là đồng bọn, dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy kéo anh xuống ngựa, là người trước tiên phá vỡ điểm mấu chốt và quy tắc, vậy thì làm gì còn điểm giới hạn nữa.

Nói chuyện nhân nghĩa với đối thủ không hề có điểm giới hạn?

Triệu Nam Thiên tự nói anh còn không ngây thơ như vậy đâu!

….

Buổi trưa Triệu Nam Thiên và Từ Minh tùy tiện giải quyết bữa trưa ở bên ngoài, lúc rảnh rỗi, anh bèn nhắn mấy tin cho Tô Mục Tuyết qua Zalo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play