Anh cả nhận thấy có điều bất thường, ở bên cạnh kéo tay anh: “Nam Thiên, có chuyện gì vậy?”
Triệu Nam Thiên lắc đầu: “Không có gì.”
Cho đến tận khi tên đầu trọc bước ra khỏi quán, mây mù trong lòng anh vẫn chưa tan.
Ánh mắt của tên đầu trọc mang theo hàm ý uy hiếp, không chỉ là uy hiếp anh, mà còn uy hiếp cả gia đình anh.
Gia đình là điểm mấu chốt của Triệu Nam Thiên, bất kể đối phương là ai nếu như dám chạm vào, anh cũng không biết bản thân sẽ làm ra hành vi điên cuồng gì.
Đúng lúc đó, một chiếc xe ô tô chạy tới trước cửa tiệm, là một chiếc xe thương vụ hiệu Mercedes màu đen.
Đám lưu manh lần lượt đi vào trong xe. Cùng với chiếc đèn màu đỏ ở đuôi xe dần biến mất, Triệu Nam Thiên có thể nhìn thấy dòng chữ “Điền sản Đông Thần” ở trên thân xe.
Điều này càng khẳng định thêm suy đoán trong lòng anh rằng những lưu manh này đột nhiên xuất hiện trên phố Đông Phong, có lẽ có liên quan đến việc phá dỡ.
Tô Mục Tuyết cau mày: “Người Đông Thần?”
Triệu Nam Thiên nhìn cô: “Sao vậy, em đã nghe nói qua?”
“Là một doanh nghiệp khai phá bản địa. Quy mô cũng không nhỏ. Nghe nói rất có thủ đoạn. Những năm gần đây, các công trình lớn nhỏ ở Đông Châu có hơn một nửa đều do họ đảm nhận!”
“Doanh nghiệp khai phá bản địa?”
Trong những năm này Triệu Nam Thiên nhập ngũ ở bên ngoài, địa sản lớn như Hoa Khắc anh còn nghe nhiều nên biết, còn những doanh nghiệp khá có tiếng ở bản địa anh hoàn toàn không biết rõ.
“Đúng vậy, trên thị trường bất động sản ở Đông Châu, ngay cả Hoa Khắc hiện tại cũng không dám đối đầu trực tiếp.”
Triệu Nam Thiên cười lạnh: “Vậy thì họ tốt nhất đừng đánh chủ ý gì đối với anh!”
Tô Mục Tuyết khuyên anh: “Triệu Nam Thiên, em khuyên anh đừng có kích động. Nhìn bọn họ có vẻ cũng không phải là đến để gây phiền phức đâu.”
Triệu Nam Thiên thở dài một tiếng: “Hi vọng là vậy.”
Tô Mục Tuyết liếc nhìn một bên mặt của anh hỏi: “Em có quen một vài người bạn ở Đông Thần, có cần em giúp anh tìm hiểu một chút không?”
Mặc dù cô không thích việc Triệu Nam Thiên thường xuyên đánh nhau, nhưng cô phải thừa nhận rằng trên người đàn ông này có một sức hấp dẫn độc nhất vô nhị.
Đặc biệt là trong trường hợp vừa rồi, sức hấp dẫn này có sức phóng đại vô cùng!
“Được, vậy đành phải làm phiền em rồi.”
Triệu Nam Thiên hiếm khi nói ra những lời như vậy, không phải vì anh sợ mà vì sự việc này chắc chắn sẽ liên lụy đến gia đình anh.
Tính tình mẹ anh tuy nhìn thì có vẻ mềm mỏng nhưng thật ra bà lại là người ngoan cường nhất, nếu không đã không thể nuôi dưỡng hai anh em anh trưởng thành được.
Chuyện phá dỡ này Triệu Nam Thiên không thể nói vào được, tất cả đều do mẹ anh làm chủ.
Nếu đối phương có bàn bạc rõ ràng thì mẹ có thể sẽ đúng tình hợp lý mà chấp thuận nhưng nếu đối phương cư xử cứng rắn thì sẽ chỉ phản tác dụng.
Trải qua một trận náo loạn, việc kinh doanh kém hơn trước rất nhiều.
Anh Lý an ủi khách, đưa Lý Khả Hân trở lại ghế.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT