Chương 553

Anh cả hơi đắc ý, mặc dù xe là của Tô Mục Tuyết nhưng dù sao thì cô cũng đã là một nửa người nhà họ Triệu nên anh cũng thấy nở mặt theo.

“Nam Thiên?”

Nói tới Triệu Nam Thiên thì mắt anh Lý liền sáng lên.

Anh ta có một cô em gái mới từ dưới quê lên giúp đỡ anh ta, vừa hay lúc đó Triệu Nam Thiên xuất ngũ, em gái anh ta đã để ý đến anh, một hai đòi anh ta tới nhà làm mai giúp.

Anh ta cũng cảm thấy chuyện hôn sự này khá tốt, anh ta đã từng gặp Triệu Nam Thiên, bộ đội xuất ngũ nên tố chất cơ thể không cần phải nói, ngoại hình cũng không có vấn đề, hơn nữa tính tình cũng tốt.

Mỗi lần gặp mặt anh ta thì anh đều chào hỏi rất khách sáo.

Quan trọng nhất là gia phong nhà họ Triệu tốt.

Mẹ Triệu không đanh đá, điêu ngoa giống như những người phụ nữ khác mà rất lương thiện.



Hơn nữa, anh còn là con của chủ nhà, nếu như em gái anh ta thật sự có thể gả cho cậu hai nhà họ Triệu thì chắc là tiền thuê nhà sẽ được bớt không ít.

Nhưng không ngờ, sau khi anh ta hỏi thăm từ anh cả thì biết Triệu Nam Thiên đã có bạn gái rồi.

Nếu như đó là một cô gái bình thường thì anh ta còn cảm thấy em gái mình vẫn còn có cơ hội cạnh tranh, dù sao thì em gái anh ta cũng là gái đẹp có tiếng ở quê.

Kết quả nghe anh cả nói đằng gái là bác sĩ làm việc ở bệnh viện Đông Châu, ngoại hình cũng không tồi.

Mặc dù anh ta vẫn chưa gặp nhưng hai người họ đã bên nhau mấy năm rồi, chỉ thiếu việc xem bát tự kết hôn thôi.

Sau khi em gái anh ta biết được tin đó thì cũng đã khóc mất mấy ngày, sau đó bất luận giới thiệu bạn trai thế nào cho cô ta thì cô ta cũng thấy không vừa mắt.

Anh Lý thấy hết nhưng cũng không có cách nào, dù cho em gái anh ta có đẹp đến mấy thì bây giờ cũng chỉ là một nhân viên phục vụ, sao có thể so sánh với bác sĩ bệnh viện lớn như người ta?

Anh ta khoác vai anh cả rồi nói: “Này, cô bạn gái làm bác sĩ của cậu ấy đâu? Hôm nay có dắt về không? Cho tôi xem thử có chỗ nào tốt hơn em gái tôi.”

Anh cả cười đau khổ, nói: “Anh Lý, lát nữa anh tuyệt đối đừng nhắc đến chuyện này, thằng hai đã chia tay với cô bác sĩ đó rồi.”

“Gì cơ? Chia tay rồi sao?”



Anh Lý thốt lên kinh ngạc, sau đó quay đầu bỏ đi ngay, vừa đi vừa nói: “Bây giờ tôi sẽ đi sắp xếp chuyện đó, sắp xếp xong thì tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.”

Anh cả gọi lại: “Này, anh Lý đừng gấp, nghe tôi nói hết đã.”

Anh ta thấy anh Lý đi vào tiệm và mất tăm dạng thì chỉ có thể lắc đầu, cười đau khổ.

Em gái của anh Lý rất khá, tính tình thật thà, mặt mày sáng sủa, có đôi mắt to sáng long lanh, ai nhìn cũng thấy thương. Lúc đó anh Lý tới nhà làm mai thì anh ta cũng thấy rất hài lòng.

Nhưng cậu hai đã có bạn gái rồi nên chỉ có thể bỏ qua mối nhân duyên này.

Anh ta đang suy nghĩ thì Triệu Nam Thiên đã dìu mẹ xuống xe.

Mẹ Triệu thắc mắc hỏi: “Sao thằng Lý chạy đi mất thế?”

Anh cả giải thích một lượt.

Mẹ Triệu gật đầu rồi nói: “Ăn cơm thì được, hôm nay là lần đầu tiên Mục Tuyết đến nhà chúng ta nên thôi không ăn cơm ở nhà nữa. Nhưng nhất định phải trả tiền, thằng Lý làm ăn ở Đông Châu không dễ dàng gì, không thể ăn không của người ta.”

Anh cả đồng ý nhưng trong lòng thì đang thấy lo lắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play