Bên kia, Tô Mục Tuyết vừa mới nghe điện thoại đã nói với giọng điệu không chút khách khí: “Cả buổi sáng nay không chạy đi đâu vậy? Gọi điện cho anh cũng không liên lạc được, nhắn tin thì không trả lời!”

Vốn dĩ cô tức giận, một phần là bởi vì sự xuất hiện của Mạnh Nhã, có điều nói trong điện thoại rõ ràng không thích hợp nên tạm thời không nhắc tới.

Đầu dây bên kia điện thoại sửng sốt: “Ngại quá, cô gái, đây là cục công an thành phố Đông Châu.”

Tô Mục Tuyết ngây người, xác định đầu bên kia điện thoại không đùa mới hỏi lại: “Cục công an, xin hỏi Triệu Nam Thiên đang ở chỗ các anh sao?”

“Cô là gì của anh ta?”

Tô Mục Tuyết do dự một lát rồi trả lời: “Tôi là bạn của anh ấy.”

“Vậy thì phiền cô thông báo cho người nhà của anh ta, mau chóng tới cục công anh nhận vật dụng cá nhân của anh ta.”

Tô Mục Tuyết truy hỏi: “Anh ấy sao rồi, anh ấy xảy ra chuyện gì sao?”

Đầu bên kia điện thoại cũng không trả lời.

Từ Hoa Dương đi tới hỏi: “Có chuyện gì thế?”

Tô Mục Tuyết suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Ngại quá, tôi có chút chuyện riêng, hoạt động chiều nay tôi không tham gia được rồi.”

“Còn nói những lời khách sáo với tôi như vậy sao? Nếu như cô không đi thì tôi cũng không đi nữa, bây giờ không phải sẽ về nội thành sao? Tôi đưa cô đi.”

“Không cần đâu, tôi có mang theo tài xế.”

“Hôm nay có khăn lắm mới được mời, cô không đi thì thôi đi, còn không cho đồng nghiệp thả lỏng chút sao?”



Tô Mục Tuyết nghĩ cũng phải, cuối cùng đành đồng ý.

Từ Hoa Dương sắp xếp người ở lại còn mình và Tô Mục Tuyết về nội thành trước.

Bên trong phòng nghỉ, tâm trạng Tô Mục Tuyết không tốt chút nào.

Tên Triệu Nam Thiên này, quan hệ với Mạnh Nhã thế nào còn chưa giải thích rõ ràng, vậy mà còn vướng vào kiện tụng?

Luật sư đã đi vào trước, là Từ Hoa Dương sắp xếp cho, điều này khiến cô có chút bất ngờ.

Theo lý mà nói, anh ta và Triệu Nam Thiên cũng được coi là tình địch của nhau, sao anh ta phải ở đây hao tâm tốn sức vì chuyện này chứ?

Tô Mục Tuyết áy náy nói: “Hoa Dương, phiền anh quá, bởi vì chuyện của anh ấy mà còn kéo theo anh phải bôn ba.”

“Giữa chúng ta không cần khách khí, tôi làm những chuyện này cũng không phải vì anh ta mà là vì cô!”

“Vì tôi?”

“Đúng vậy, trước mắt là thời khắc quan trọng để hợp tác với tập đoàn Đại Phong, nếu như anh ta có vấn đề gì, thì khó tránh khỏi sẽ liên lụy tới cô!”

Tô Mục Tuyết nhíu mày thật chặt, cái tên Triệu Nam Thiên này, thật đúng là lúc nào cũng gây phiền phức cho cô!

Nói chuyện một lúc, luật sư đã đi ra.

Tô Mục Tuyết vội hỏi: “Tình hình thế nào rồi?”

Luật sư lắc đầu nói: “Không lạc quan cho lắm.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play