Cô lại hỏi tiếp: “Vì sao cô lại tìm tôi, sao không liên hệ trực tiếp với anh ấy?
Lần này đáp án lại càng thẳng thừng, không ngờ Mạnh Nhã lại cho cô vào danh sách đen!
Tô Mục Tuyết tức giận cắn chặt răng, có một loại ảo giác bị thua một hiệp.
Từ Hoa Dương cũng ở trên xe, trên đường anh ta mượn danh nghĩa công tác, muốn tiếp cận Tô Mục Tuyết.
Cũng không biết vừa rồi cô nhận được tin nhắn của ai mà tâm trạng có chút sốt sắng không yên.
“Mục Tuyết…”
Từ Hoa Dương vừa mới gọi một tiếng đã bị Tô Mục Tuyết trừng mắt cảnh cáo.
Anh ta có chút khó chịu, ngày hôm qua rời đi rõ ràng đã thấy hai
người cãi nhau như nước với lửa, rõ ràng sắp đường ai nấy đi đến nơi
rồi.
Sao có thể mới qua một đêm đã hòa hợp như thế được?
Hơn nữa hôm nay Tô Mục Tuyết vừa gặp mặt đã cảnh cáo anh ta, bảo anh
ta công tư phân mình, đừng có mang chuyện tình cảm và công việc.
Từ Hoa Dương không hiểu sao đột nhiên lại nhớ tới câu ngạn ngữ, vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường hòa.
Trong lòng có chút khó chịu nhưng lại không muốn bị Tô Mục Tuyết nhìn ra khác thường, anh ta thay đổi vẻ, mặt tươi cười nói: “Tổng giám đốc
Tô, có phải gặp phiền phức gì không? Có cần tôi giúp không?”
Tô Mục Tuyết khéo léo từ chối: “Cảm ơn, không cần đâu, có thể dừng xe ở phía trước không, tôi có chút việc riêng.”
Ô tô dừng ở ven đường, cô xuống xe, trực tiếp gọi điện thoại cho
Triệu Nam Thiên, nhưng cũng giống như Mạnh Nhã, không thể kết nối được!
Liên tiếp ba bốn lần đều có thông báo như nhau.
Bên kia, Từ Hoa Dương cũng xuống xe: “Có chuyện gì khó khăn không cần khách sáo với tôi, có thể giúp được thì chắc chắn tôi sẽ không từ
chối!”
Tô Mục Tuyết có chút do dự: “Tôi có chút việc riêng cần xử lý, buổi gặp mặt hôm nay có thể chuyển sang ngày khác được không?”
Từ Hoa Dương vẫn luôn để ý sắc mặt của Tô Mục Tuyết, anh ta nhạy cảm
phát hiện, có lẽ chuyện này có liên quan đến Triệu Nam Thiên.
Anh ta ra vẻ khó xử nói: “Cô cũng biết đấy, hôm nay là lần ghé thăm
đầu tiên của tập đoàn Tô Phong, bên phía Đại Phong cũng đã làm tốt công
tác chuẩn bị đón khách, nếu như bây giờ lỡ hẹn sẽ có ảnh hưởng rất lớn
đến việc hợp tác sau này.”
Đương nhiên Từ Hoa Dương không nói thật lòng, dựa vào thân phận của
anh ta bây giờ, muốn thay đổi thời gian cùng lắm chỉ mất một câu nói,
hơn nữa sẽ không để lại bất kỳ khó khăn gì cho sau này.
Có điều dựa vào cái gì mà anh ta phải giúp Triệu Nam Thiên và Tô Múc
Tuyết thúc đẩy tình cảm với nhau? Anh ta muốn gây khó dễ ở giữa còn chưa được đây này!
Tô Mục Tuyết không phát hiện điểm khác thường, đành nói: “Vậy được rồi, anh lên xe trước đi.”
Đợi người đi xa, cô lại gọi điện thoại cho chị dâu của Triệu Nam
Thiên, sau khi biết được Triệu Nam Thiên không có ở bệnh viện thì hoàn
toàn không có cách nào nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT