“Hì, khách sáo làm gì, cô không phải cũng giúp tôi sao?”
Triệu Nam Thiên lúc nãy rời khỏi văn phòng, Tôn Chí Bình bèn gọi cho
người bạn trong ban quản lý khu phát triển kinh tế, hỏi thăm một chút
tình hình của tập đoàn Đông Hưng. Sau đó phiền đối phương xác nhận thân
phận của Trương Vũ.
Trưởng phòng Lý quở trách: “Đúng là hết cả hồn, anh còn làm gì vậy?”
Tôn Chí Bình không yên tâm nói: “Không phải tôi ngạc nhiên, tôi cứ cảm thấy tên nhóc lúc nãy có gì đó không đúng.”
Trưởng phòng Lý trợn mắt: “Có gì không đúng? Đàn ông các anh đều có
chung đức hạnh. Anh có thể nghĩ ra ý tưởng tồi tệ này, người khác không
nghĩ ra hay sao?”
“Cô không cảm thấy, trạng thái của cậu ta và Liễu Nhiên có gì đó không đúng sao?”
Trưởng phòng Lý lúc đầu cũng cảm thấy không có gì, qua sự nhắc nhở
của Tôn Chí Bình, chị ta cũng phát hiện có gì đó không đúng, trạng thái
hai người bên nhau quả thật không giống tình nhân.
Trưởng phòng Lý càng suy nghĩ càng thấy lo, giống như cái gai đâm vào tim. Chị ta lấy điện thoại ra gọi cho một tâm phúc trong khoa.
Nghe lãnh đạo nhắc tới Liễu Nhiên, người đó cũng không dám do dự,
nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: “Có người này, hình như đã sống chung ba
tháng rồi.”
Trưởng phòng Lý lại truy hỏi lần nữa: “Vậy cậu có biết anh ta tên gì không?”
“Hình như tên là… Trương Vũ? Đúng, chính là Trương Vũ, tôi nghe Khổng Như Nguyệt nhắc qua một lần, hình như làm việc ở một công ty nước
ngoài, làm về thiết bị an ninh.”
Mọi thứ vừa khít với nhau, sau đó những nghi ngờ trong lòng trưởng phòng Lý được buông bỏ.
Không bao lâu, người bạn mà Tôn Chí Bình nhờ vả cũng có câu trả lời, tập đoàn Đông Hưng có một người tên Trương Vũ.
Trưởng phòng Lý hoàn toàn nhẹ nhõm: “Lần này cô yên tâm rồi chứ? Được rồi, đôi tình nhân người ta bị chúng ta làm hỏng chuyện tốt, có chút đề phòng cũng là chuyện thường, anh đừng nghĩ nhiều.”
Tôn Chí Bình cũng cảm thấy mình suy nghĩ nhiều nên bèn nói cười với
chị ta: “Gì mà gọi là bị chúng ta làm hỏng chuyện tốt, rõ ràng họ làm
hỏng chuyện tốt của chúng ta mà!”
Thấy tay của Tôn Chí Bình có chút không đứng đắn, trưởng phòng Lý quở trách: “Đi, đừng có càn quấy! Không nhớ có phải không?”
“Hi hi, lần này chắc không có ai tới quấy rầy chúng ta đâu ha?”
Tan làm chưa bao lâu, một người chạy tới phòng trực ban của công ty
Vật Nghiệp: “Chào anh, xin cho hỏi, Liễu Nhiên có ở trong đó không ạ?”
Bác bảo vệ không nhẫn nại lên tiếng: “Giờ này mấy giờ rồi, người tăng ca đi rồi, bên trong không có ai cả.”
Đối phương đưa nửa gói thuốc lá: “Hôm nay Liễu Nhiên cũng tăng ca ạ?”
Lúc này bác bảo vệ mới kiên nhẫn nói: “Đúng vậy!”
“Vậy cô ấy đi từ lúc nào ạ?”
“Chắc là hơn chín giờ, đi theo bạn trai rồi.”
“Bạn trai?”
Trương Vũ đang sắp bùng nổ, Liễu Nhiên chia tay với anh ta chưa bao lâu thì đã qua lại với bạn trai mới ư?
Mẹ nó, đúng là người hèn hạ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT