Thẩm Hữu Kỳ mở cửa phòng đi vào , vừa thấy hắn , Ý Như liền đi tới , tra vấn
_ Anh đã nói gì với Vương Nguyên ?
_ Tất cả sự thật ! Hắn nhún vai , đi tới sửa lại chiếc giường nhăn nhúm do cuộc chiến vừa nãy như người đàn ông đảm đang . Đây là lần đầu hắn chạm tay vào những công việc lặt vặt này , xưa nay dọn phòng mọi thứ đều do giúp việc làm
_ Ý anh là sao ? Cô chẳng quan tâm tới cái hành động đáng "khen ngợi" kia
_ Là những gì tôi nói với báo chí !
_ Anh làm như vậy thì được gì ? Anh nghĩ tôi sẽ thích anh khi bị Vương Nguyên vứt bỏ sao ?
_ Tôi không cần em thích tôi . Chỉ cần tôi yêu em là đủ rồi !
Ý Như tức ói máu , cô không còn gì để nói với hắn luôn . Hắn không những cố chấp mà còn bị điên nặng
Cô hận không thể banh não hắn ra xem có dây thần kinh nào bị đứt không ...
Chỉnh sửa xong , hắn đứng lên ngắm nghía tác phẩm của mình tỏ vẻ hài lòng rồi quay lại nói với cô , giọng cực kì nhẹ nhàng như thể trước đó hai người chẳng có xung đột gì
_ Em nghỉ đi , tôi có việc phải ra ngoài . Chiều sẽ về !
_ Tôi muốn về nhà Vương Nguyên , tôi còn phải đi học ! Ý Như gằn giọng nhắc lại ý muốn của mình , phớt lờ nhìn ra chỗ khác . Hắn đi đâu , cần gì phải nói với cô . Việc gì phải báo cáo
_ Không cần học , tôi có đủ tiền nuôi em hết cả đời này ! Cái giọng hắn vẫn nhàn nhạt đến phát ghét , nhìn qua cô rồi đút tay vào túi quần , đủng đỉnh ra ngoài . Đương nhiên không quyên khoá cửa lại
Ý Như nghiến răng nghiến lợi , giận đến run người . MK ! Hắn ta là cái quái gì mà tự cho mình cái quyền quyết định cuộc sống của cô chứ ??? Ngông cuồng phách lối nó vừa thôi
Tưởng nói như vậy cô liền ngoan ngoãn làm theo sao ? Như vậy đâu còn là phong cách sống của Lương Ý Như cô nữa
Đợi đi , rồi cô sẽ thoát ra khỏi cái lồng son này ... sẽ nhanh thôi
Nhưng trước khi làm cái việc đó , cô cần phải nghỉ ngơi cái đã . Cả người cô mệt sắp rã rời ra luôn rồi , nghỉ một chút để có sức trốn khỏi đây chứ
Vừa đặt mình xuống , cô ngủ luôn tức thì
********
" Xin chào , tôi là Ý Như , hiện tại tôi không thể nghe máy , xin hãy để lời nhắn thoại .... "
Rầm , Xoảng
Âm thanh chát chúa vang lên ngay sau cái giọng nói mặc định của cô kết thúc . Chiếc điện thoại đắt tiền vỡ ra thành bốn mảnh , vương vãi trước mặt Vương Nguyên
Anh bức bối vò mái tóc của mình mãi như kẻ điên giai đoạn cuối
Thế này là sao chứ ?
Mới hôm qua cô vừa nhận lời làm bạn gái anh , thế mà hôm nay lại cùng Thẩm Hữu Kỳ xuất hiện trước đám phóng viên thừa nhận là bạn gái hắn ??? Lại còn về nhà hắn
Rốt cuộc cô đang nghĩ gì ???
Có như thế nào cũng phải cho anh một lời giải thích chứ , sao có thể nói đi là đi luôn . Không nói không rằng lấy một lời , gọi điện thoại thì không nghe máy
Cô muốn khiến anh chết dở sống dở mới hài lòng sao ?
Nếu vậy thì cô đã thành công rồi đấy , giờ anh đang phát điên lên đây
Bên ngoài cửa , Tuấn Khải , Thiên Tỉ chỉ biết nhìn nhau lắc đầu thở dài . Từ lúc về tới nhà , anh liền chui vào phòng tự kỉ nguyên buổi chiều , cả bữa trưa cũng không ăn , cũng không nói lấy một lời
Chẳng biết thực hư trong câu chuyện không rõ ràng của Vương Nguyên và Thẩm Hữu Kỳ là gì nhưng hai người chắc chắn họ có liên quan tới một cô gái
Haiz ... không ngờ cũng có ngày Vương Nguyên năng động vô tư lại thành ra như vậy
Không biết cô gái đó là như thế nào lại có thể khiến hai người đàn ông xuất chúng tranh giành nhau ... có thể nói nếu còn căng thẳng như bây giờ e rằng dễ có án mạng
Cả hai thực sự rất tò mò a
*****
Ngủ một giấc khi tỉnh dậy trời đã tối , căn phòng bừa bộn lúc nào cũng đã được dọn sạch sẽ ngăn nắp , những món đồ bị vỡ đã được thay thế bằng cái khác
Chắc là lúc cô ngủ , giúp việc nhà này đã vào dọn
Cô vươn vai mấy cái khởi động xương khớp, cảm thấy người đỡ mệt nhưng còn bụng thì đói , cũng may cô giúp việc mang đồ ăn vào ngay sau đó
Cô không nói gì mà ngồi ăn ngon lành , dù bị nhốt thì cũng không nên hành hạ cái dạ dày . Nó vô tội
Hơn nữa có thực mới vực được đạo . Ăn no mới có sức thực thi kế hoạch chạy trốn
Nghe người làm báo cáo lại Ý Như rất ngoan ngoãn ăn tối , không gào thét , phá phách . Hắn rất lấy làm hài lòng , không cần biết cô có âm mưu gì chỉ cần chịu ăn là tốt rồi
Sau khi trở về , hắn liền cho tháo kháo cửa phòng cô , tuy nhiên lại không vào gặp cô
Việc khoá cửa phòng cô chỉ là tạm thời chứ không phải ý định lâu dài , hắn chỉ muốn đảm bảo trong thời gian hắn vắng nhà , cô không phá tan bành cái dinh thực này thành bãi chiến trường
Đúng là hắn chỉ lo nhiêu đó , chứ chẳng sợ cô sẽ bỏ trốn . Dinh thự này của hắn đâu phải muốn vào thì vào muốn ra liền ra được
Từ lúc biết cửa không còn khoá , cô cũng chẳng rời giường . Cứ nằm đó như một chú mèo ngoan
Nhưng ... nếu để ý sẽ thấy cặp mắt tròn long lanh tia ánh giảo hoạt . Cặp mắt đó cứ nhìn phía cánh cửa chăm chăm cùng với một kế hoạch dần hình thành
Cô nên cám ơn hắn vì cánh cửa không khoá ???
Nửa đêm , đợi đến khi chắc chắn tất cả mọi người đã đi ngủ hết . Ý Như mới rời giường bắt đầu kế hoạch
Cô rón rén đi ra khỏi phòng , lò giò xuống lầu theo những ánh đèn mờ lắp đọc hành lang . Vừa đi vừa ngó trước nhìn sau như kẻ phạm tội
Lâu lâu lại nhìn mấy cái bóng đèn mà tặc lưỡi , hắn đúng là sài tiền hoang phí a
Cả khi ngủ cũng để hàng chục bóng đèn sáng , cơ mà cô phải cám ơn vì sự lãng phí đó
Nếu không có chúng , e rằng để ra khỏi toà lâu đài rộng thênh thang này chắc phải đến sáng mai quá
Cuối cùng cũng ra khỏi cửa chính một cách dễ dàng , chẳng hiểu vì sao hắn lại không khoá cửa chính . Cả cơ ngơi đồ sộ thế lại không sợ kẻ gian vào tha đi hết à ? Hắn cũng chủ quan quá đi
Nếu có ai đó vào đây với trộm cắp , cô mong họ sẽ tha hết tất cả gia tài của hắn , cho hắn sạch túi luôn đi
Tự kỉ chán rồi , cô đứng im căng mắt quan sát bên ngoài xung quanh ngôi nhà một lát . Ở ngoài này không có thắp đèn , tối đen như mực , rất yên tĩnh , không có dấu hiệu cho thấy có người . Cô mới an tâm đi tiếp đọc theo hành lang bên tay phải hướng ra chỗ cây gỗ xưa cổ thụ cao lớn sát ngay cạnh bức tường rào kiên cố cao năm mét
Khi chiều cô đã để ý tới cái cây đó , nó quá to nên sẽ trèo hơi khó , nhưng chỉ cần leo lên được ngang bằng bức tường rào kia thì việc ra ngoài sẽ rất dễ dàng . Lúc đó , Thẩm Hữu Kỳ có muốn bắt cô lại thì phải đợi cô cho phép đi
Cây cổ thụ đã gần ngay trước mặt , cô nhìn mà phấn khích , khoé môi cong lên hình thành nụ cười . Chỉ cần chạy tới cái cây đó , cơ hội thoát ra ngoài sẽ không còn xa vời
Thở một hơi lấy tinh thần , cô chạy thật nhanh tới gốc cây
Bỗng
Reng , reng , reng ...
Một loạt âm thanh báo động vang lên inh ỏi chói tai , liền sau đó đèn bật sáng trưng như ban ngày không trừ một ngóc ngách
Ý Như giật mình ngơ ngác chưa kịp tiêu hết tình hình bất ngờ , thì lại có thêm một âm thanh vang lên tàn khốc
_ Đứng im !!!
Liền đó là năm họng súng lạnh lẽo đáng sợ chĩa xung quanh đầu cô
Ý Như sợ đến thót tim , khiếp đảm nhìn họng súng chĩa thẳng trán mình , cả cơ thể cứng đơ , sống lưng lạnh toát . Lông tơ cũng dựng ngược lên , đến thở một cái cũng không dám
Ở đâu ra nhanh thế ???
_ Lương tiểu thư !!! Cao Bách Hải ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt một lúc , rồi ra hiệu cho anh em thu súng . Ngàn vạn lần hắn thầm tạ ơn thần linh , nếu không phải hắn tinh mắt sớm nhận ra cô thì viên đạn trong họng súng đã găm vào trán cô rồi
Ý Như như vừa từ cõi chết trở về , khẽ thở phào một hơi . Lúc nãy cô bị doạ cho chết khiếp , đến tim cũng đập loạn xạ lên
_ Lương tiểu thư , muộn rồi sao cô còn ra ngoài này ??? Cao Bách Hải hạ giọng hỏi cho có
Ý Như liếc hắn một cái khinh thường , đã biết rồi còn giả vờ ngây thơ gì chứ . Đến tên ngốc cũng biết ý đồ của cô chứ chẳng nói gì người của hắn , gã nào cũng tài giỏi không ít thì nhiều
_ Tôi không ngủ được , muốn đi dạo ! Đã muốn đóng kịch thì cô chiều , dù sao nói thật cũng chẳng hay ho gì
_ Xung quanh dinh thự đều được lắp thiết bị báo động , có đội vệ sĩ canh gác nghiêm ngặt lại thêm nhiều bẫy rất nguy hiểm đến tính mạng . Cô không nên chạy lung tung kẻo rước họa vào thân ! Cao Bách Hải nói giảm nói tránh cho dễ nghe chứ điều hắn muốn nói chính là " hệ thống an ninh rất chặt chẽ , cô không thể chạy thoát được đâu "
_ Vậy hả ? Cô làm bộ tròn mắt ngây ngô
_ Xin mời tiểu thư về phòng ! Cao Bách Hải đưa tay ra thẳng thừng mời
Ý Như ném cho bọn họ ánh mắt giết người , sắc bén như dao
Cao Bách Hải cùng người của mình chợt rùng mình khi chạm phải ánh mắt như muốn giết người của cô . Lần đầu tiên họ thấy một cô gái có đôi mắt đáng sợ thế . Mới vừa nãy còn rất hồn nhiên đáng yêu mà chỉ trong phút chốc đã biến thành mắt ác quỷ rồi
Trên đời này ngoại trừ Thẩm Hữu Kỳ có ánh mắt đáng sợ đó ra , chắc chỉ có mình cô chứ không có người thứ ba
Ý Như hậm hực quay đi thầm nguyền rủa
Chết tiệt ! chút nữa thôi là có thể thoát rồi , tất cả là tại mấy cái chuông báo động chết tiệt đó . Chẳng hiểu tại sao chúng lại rung lên được ....
Được rồi , lần này thất bại coi như rút được chút kinh nghiệm . Lần sau sẽ không thất bại ...
Các lại cái mặt lạnh lùng như ôn thần , Cao Bách Hải cùng những người kia đi theo cô cho tới khi cô vào nhà mới trở về vị trí cũ , chỉ để lại một người đứng canh trước cửa phòng khi cô giở trò lại chạy ra lần nữa
Đứng trên ban công tầng bốn , nơi có thể quan sát rõ mọi thứ trước sân lớn cũng như trước cửa chính . Thẩm Hữu Kỳ đưa cặp mắt sắc bén phẳng lặng như hồ băng nhìn theo bóng dáng cô mèo nhỏ ngang bướng đi vào nhà
Khuôn mặt kinh diễm không có chút biến động , vẫn thản nhiên như thường . Hắn thừa biết cô sẽ không chịu ngồi im một chỗ mà ngoan ngoãn nghe lời hắn . Ngang bướng , không chịu khuất phục mới là con người cô
Khi cô rời khỏi phòng , hắn đã biết . Nhưng không muốn vạch trần cô , chỉ ra đây đợi xem tình hình . Bởi hắn biết , cô sẽ không thể thoát ra được
Hắn đã bỏ cả chục triệu đô để lắp đặt hai hàng rào chống trộm từ thiết bị tối ưu nhất , ngoài ra còn có một đội cận vệ tài giỏi có chuyên môn được huấn luyện rất gắt gao luôn canh gác 24/24 . Có thể nói là "Nội bất xuất ngoại bất nhập"
Lúc người của hắn bất thình lình chĩasúng về phía cô , hắn khá hoảng . Cũng may cái tên cận vệ thân cận của hắn nhanh tay dừng lại . Không thì ... hắn thật không dám nghĩ đến đoạn sau
Sau lần suýt chết này , có lẽ cô sẽ thôi ý định bỏ trốn